Giúp Tôi Tìm Bạn Trai Đi - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-12-05 12:51:13
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4.
Chiều hôm , sân bóng rổ ngập nắng.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Đám bạn đều mặt, đang khởi động nóng . Cơ bắp trẻ trung rắn chắc căng lên lớp áo bóng rổ.
che dù, bóng cây. Ánh mắt lượt lướt qua Tôn Hạo, Hạ Nhan, Chu Tuấn… Cuối cùng dừng cao nhất trong họ, Chu Tuấn, cao mét tám lăm, vai rộng eo hẹp, rèn .
Có lẽ cảm nhận ánh của , sống lưng cứng .
lập tức dời mắt sang Hạ Nhan…. đang tươi tới.
“Chị ơi, sữa đây.” Cậu chìa tay về phía , đầu nghiêng, mái tóc mềm mềm như một chú cún con ngoan ngoãn.
đặt ly sữa ít đường tay .
hỏi: “Em chơi Tiểu Mặc Thư ?”
“Có chứ! Cả đội tụi em gần như ai cũng chơi. Trên đó nhiều blogger phân tích động tác tập luyện chuyên nghiệp. Em còn theo tập nữa. Sao chị?”
“Vậy em…”
Nhìn đôi mắt trong trẻo đến mức phản chiếu cả bóng , bối rối mở lời thế nào.
Đâu thể hỏi thẳng: “Có em đang lên Tiểu Mặc Thư lén đăng bài chị ?”
“Bộp…!”
theo hướng âm thanh.
Chu Tuấn nghiêng ném một cú ba điểm rổ, bóng gọn ghẽ. Lúc nhảy lên, lớp áo bóng rổ hất nhẹ, để lộ đường cơ bụng mảnh nhưng đầy cảm giác nam tính mạnh mẽ.
“Hay lắm Chu Tuấn!” Hạ Nhan huýt sáo.
Chu Tuấn chỉ mím môi, chẳng buồn đáp.
“Cậu khó chịu ?” hỏi.
Hạ Nhan xua tay: “Chị đừng để ý. Tuần một bạn nữ đưa thư tỏ tình cho , thấy mặt lạnh quá, cô sợ quá chạy mất, thư cũng dám lấy .”
bật .
Một loạt tiếng bóng cọ rổ vang lên, Chu Tuấn ném liền mấy quả ba điểm chính xác tuyệt đối.
Cả sân reo hò.
mặt chẳng chút vui nào. Trông còn như càng đ.á.n.h càng bực.
…
và Hạ Nhan trò chuyện quan sát. Trong lòng vẫn cứ lởn vởn nghi vấn.
Hạ Nhan giống kiểu âm thầm u ám. Chu Tuấn càng giống kiểu sẽ thầm thích ai.
Điều kiện của quá … thích ai thì thẳng, gì khó ?
Cậu từng nhận nước đưa. Nói chuyện với cũng đến ba câu.
Hôm đội họ thi đấu, chào , chỉ gật nhẹ một cái vòng hẳn một đường lớn để tránh.
còn tưởng ghét mùi nước hoa của là ghét luôn .
Chỉ còn Tôn Hạo.
Tôn Hạo đang tựa gốc cây lim dim nghỉ trưa.
mới bước tới gần thì Lộ Dương hùng hổ chạy đến kéo tay : “Trì Vụ! Tại chị mà em thi đấu mất phong độ đấy! Bình thường em là Hoàng t.ử ba điểm cơ mà!”
Cậu oán trách vì spotlight Chu Tuấn cướp hết.
Tôn Hạo bật , đưa khuỷu tay khoác lên vai Lộ Dương: “Hoàng t.ử ba điểm? Ai là ném mấy chục quả mà trúng nổi cái nào nhỉ?”
Ánh mắt Tôn Hạo thẳng thắn, trong sáng, chút lảng tránh.
thở dài.
Cậu cũng giống.
Không dò manh mối… Chỉ còn cách dùng tuyệt chiêu của thôi.
…
“Lộ Dương, đây.”
“Hả? Chi ?”
“Nhìn em , mồ hôi nhễ nhại cả .” mềm giọng.
rút khăn giấy, giúp lau mồ hôi từ trán xuống tận cổ.
“Lại đây, uống miếng nước.” mở nắp chai, đưa tận miệng .
Lộ Dương nổi da gà, giật tay , nước văng xuống đất. Cậu run rẩy: “Chị !? Lên cơn !? Hôm nay quên uống t.h.u.ố.c hả!?”
Đám sân bóng .
Từ lúc đó đến khi họ tập xong, cứ dính lấy Lộ Dương rời, thậm chí còn nũng nịu với như bạn gái.
Đến cuối buổi, tay Lộ Dương còn run run.
“Chị… thật lòng em … Chị tổn thương tình cảm hả? Bị ai đá ? Có cần em gọi bác sĩ ?”
…
ngân nga chờ kết quả.
Và đúng như dự đoán… “tra nam biss” chịu nữa:
[Chị lau mồ hôi cho tên tra nam, còn hất tay đỏ cả mu bàn tay. Chị nắm tay mà tránh. tức c.h.ế.t.]
Bình luận:
[Chủ thớt vẫn đang âm thầm quan sát, kiên trì thật sự, u ám kiểu mê luôn.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giup-toi-tim-ban-trai-di/phan-2.html.]
[Lặp nữa… là bạn gái khác, liên quan gì đến ?]
Chủ bài tức tối:
[Hôm qua thấy với một cô gái nắm tay gốc cây, còn né dám để thấy. Rõ là chột !
Loại giữ nam đức, còn đáng yêu gì nữa!]
[Với tại mấy thằng đồng đội khác cứ quấn lấy chị !? Không biên giới !?]
[Chị ơi chị lấy một …]
Đọc đến đây, ngẩng đầu. Ngay lập tức bắt gặp ánh mắt Chu Tuấn.
Cậu khựng , hoảng hốt dời mắt.
Năm sân… Hai đang chuyện, cầm điện thoại. Hai đang luyện tập, rảnh để lướt.
Chỉ điện thoại của Chu Tuấn là sáng màn hình.
Lời nghi ngờ trong lòng lập tức phóng lớn.
Không lẽ là… Chu Tuấn?
….
Giờ ăn tối, vẫn cố bám lấy Lộ Dương. Cậu sợ đến mức né như né tà.
liền cạnh Tôn Hạo, cố ý thu tay tỏ vẻ hụt hẫng.
Quả nhiên, ánh mắt từ lưng tới.
Lộ Dương từng Chu Tuấn là cực kì phân ranh giới:
Học tập, xuất sắc.
Bóng rổ, xuất sắc.
Hội sinh viên, cũng xuất sắc.
Việc nào việc nấy, sạch sẽ gọn ghẽ.
“Cái loại skill full map , ngoài đời chắc cũng lạnh như băng. Không tương lai ai bạn gái luôn.” Lộ Dương cảm thán.
Một như … thể thầm thích ai ? Lại còn là ?
lắc đầu.
Không thử thì .
chậm rãi đến cạnh Chu Tuấn.
Ngẩng đầu mỉm : “Chu Tuấn, công ty em đang khảo sát thị trường. Em phụ trách thu dữ liệu, cần tải một phần mềm. Em giúp chị ?”
Chu Tuấn khựng . Ngay đó rút điện thoại , đưa cho dứt khoát.
Tuyệt vời.
“Phần mềm tải lâu, chờ chút nhé.”
“Không .”
Chúng gần như sóng vai.
Dù cao 1m68, thêm giày cao gót cũng cao hơn khối . vẫn thấp hơn Chu Tuấn một cái đầu.
Cậu vai rộng dáng thẳng, sống lưng như cây tùng, đôi mắt mái tóc rối sức hút đến khó mà .
“Có chuyện gì ?”
giật , vội lắc đầu: “Không gì.”
cố nén nhịp tim gấp gáp. Chỉ cần một … là ngay.
mở điện thoại của Chu Tuấn. Quả nhiên màn hình ứng dụng màu đỏ .
bấm .
Trang chủ hiện lên.
“Người dùng mới?”
Ảnh đại diện mặc định.
Tên tài khoản cũng mặc định.
…
Đến khi bàn ăn, vẫn hiểu nổi.
Lẽ nào tưởng tượng quá mức? Người học ở trường ? Mà … cũng chẳng ?
Đang miên man suy nghĩ thì Chu Tuấn xuống đối diện.
liền chần chừ, gắp miếng gà rán bỏ khay của Chu Tuấn.
Cậu sững .
chống cằm : “Cảm ơn lúc nãy giúp chị điền khảo sát. Coi như quà cảm ơn.”
Lộ Dương phản đối: “Em cũng giúp mà, em ?”
Chu Tuấn liếc : “Cậu chắc là ?”
như thấy khóe môi Chu Tuấn khẽ cong… cực nhẹ, cực hiếm gặp.
“ đổi món khác nếu thích.”
“Không, thích.”
Chu Tuấn cúi đầu ăn miếng gà. Ăn nhanh, như sợ ai giành mất.
và Chu Tuấn đối diện , im lặng ăn uống.
Một bữa tối yên ắng nhưng tim thì đập khá mạnh.