Trần Diệu leo từ vị trí một thư ký mà lên vị trí hiện tại nên khi khó khăn lắm mới bám ông chủ, cô “suy bụng bụng ”, hễ thấy nữ nhân viên nào thiết với ông chủ là chuông báo động trong đầu Trần Diệu vang lên, cô cho rằng đối phương đang tìm cách dụ dỗ ông chủ.
Bất kể vì công việc mà tiếp xúc với ông chủ , chỉ cần cô để mắt tới, thì giống như ruồi bám , đuổi cũng . Mấy cô 'vu khống' đây vì chịu nổi sự quấy rầy nên chọn rời khỏi công ty.
Lần , đến lượt .
ngẩng đầu, Trần Diệu mà lạnh lùng, bắt l.i.ế.m đế giày cô ư? Đừng mơ!
“Được thôi, xin .” lên tiếng.
Ông chủ thấy thì rõ là thở phào nhẹ nhõm. ngay giây , dùng một tay đỡ lấy mặt Trần Diệu sức tát một cái thật mạnh, khiến cô hét lên một tiếng trong đau đớn.
một cách thản nhiên: “Ôi, bất cẩn trượt tay mất , thật xin cô nhé.”
“Cô dám đ.á.n.h , Hướng Đông, mau sa thải cô !” Cô ôm mặt và ông chủ.
“Muốn sa thải , thôi, thì cũng sẽ mang dự án tay nhé. Bà chủ đừng quên, lúc ký hợp đồng, đó rõ là do trực tiếp phụ trách dự án đấy.” ông chủ, vô cùng bình tĩnh.
Ai mà chẳng chiêu?
“Cô... đồ khốn ! từng thấy kẻ thứ ba nào ngang ngược như cô!” Cô với vẻ thể tin nổi.
đáp trả: “ cũng từng thấy vợ nào mong chồng ngoại tình đến thế, rõ ràng bất kỳ bằng chứng nào mà cô khẳng định chắc nịch rằng ông chủ ngoại tình. Suy cho cùng, chẳng là cô vốn tin tưởng chồng , cho rằng ông chủ thể kiểm soát bản ? Ông chủ, những gì mà bà chủ lúc nãy đang mắng , rõ ràng là c.h.ử.i xéo, là đang mắng cả đấy!”
Sau khi hết, sắc mặt ông chủ như đ.á.n.h đổ bảng pha màu, đầy kịch tính.Anh yêu cầu xin , mà sang quát Trần Diệu:“Trần Diệu, em lúc nào cũng như , vu khống và khác gian tình mặt mà đưa bằng chứng nào, giải thích thế nào thì em cũng .Em nghĩ về việc khác sẽ thế nào ? Nếu em tin đến , cứ khăng khăng cho rằng là một kẻ ngoại tình quen thói thì ly hôn , em lòng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giu-khoang-cach-a-toi-co-tinh-thich-lam-tra-xanh-day/chuong-3.html.]
Có một nữ đồng nghiệp thấy cũng hùa theo:“ đó, ông chủ , năm nay là thứ 9 bà chủ bắt gian đúng ? Ôi chao, là bà chủ , nếu cô lo lắng như thì , cô cứ buộc ông chủ thắt lưng quần là ? Bà chủ, cô trợn mắt gì, sợ lắm đây , cô đuổi hết tất cả nữ nhân viên trong công ty ?”
Bên cạnh, những tiếng khúc khích vang lên.
Nghe ông chủ Mạc Hướng Đông đến chuyện ly hôn, Trần Diệu lập tức tái mét mặt mày.
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y áo ông chủ trong sự lo lắng, :“Hướng Đông, em chỉ là vì quá yêu , sợ những phụ nữ xa khác lừa gạt thôi.Em tin tưởng họ, chứ em tin tưởng .”
Ông chủ một lời, thế là Trần Diệu sang . Cô còn hống hách, chua ngoa như lúc , đột nhiên kéo tay , với vẻ đáng thương:“Thư ký Hứa, coi như cầu xin cô, tránh xa chồng ?”
thấy ông chủ thở dài, sắc mặt cũng trở nên khó tả. Nghĩ đến tiền thưởng và KPI tới tay, hiểu nên điểm dừng. Giờ kiếm việc khó khăn thế , khó khăn lắm mới leo đến vị trí , giành lòng tin của ông chủ, chỉ còn một bước nữa là lên Phó Tổng Giám đốc.
Cô ư? càng , tức c.h.ế.t cô !
Giữa thăng chức và tăng lương, cả hai.
Thế là :“Xin nhắc , là trợ lý chứ thư ký! Cô yên tâm, , nhất định sẽ luôn chú ý về việc cách với ông chủ ~” hậu quả thế nào thì thể đảm bảo .
Hehe, ông chủ, sẽ giăng bẫy cho đấy.
Vì bà chủ gây náo loạn mà bữa tiệc tan rã trong vui.
Ngày hôm , bà chủ thường xuyên túc trực ở công ty, luôn luôn giám sát và ông chủ, cứ như thể đây công ty, mà là một nơi ăn chơi nào đó, chỉ cần chú ý là sẽ xảy những chuyện thể .
Khi cần đưa một tập tài liệu, cô cũng đích chuyển giao, sợ chạm tay ông chủ. Trưa đặt cơm, đặc biệt tự đặt món ở nhà hàng mà ông chủ yêu thích nhất, nếu Trần Diệu thấy thì với kiểu suy nghĩ của cô , chắc chắn cô sẽ loạn.
Quả nhiên là khi ăn xong, ông chủ khen đồ ăn gọi ngon, Trần Diệu lập tức chỉ chúng và :“Trợ lý Hứa, cô còn là ý đồ bất chính với ông chủ ? Đến cả món thích ăn mà cô cũng rõ mồn một! Cô là nắm giữ dày , đó mới chiếm lấy cả , ? ”