"Chẳng trách Hứa Vân Thư trẻ tuổi như mà thể Tổng trợ lý, hóa là nhờ thể mà chức vụ ."
"Ông chủ đúng là tài ghê, đưa tình nhân bé bỏng của công ty, lấy cớ công việc để ngoại tình."
"Buồn c.h.ế.t mất, thấy mấy cái thành quả công việc chắc cũng do cô tự nhỉ, cứ tưởng cô thật sự giỏi giang lắm, hóa đều là giả dối cả, phì!"
Những tiếng châm biếm lọt tai khiến n.g.ự.c như tảng đá đè nặng, một cảm giác khó chịu trào dâng.
bao giờ rằng tự chứng minh sự trong sạch là một chuyện khó đến thế.
Mạc Hướng Đông là ông chủ, chẳng lẽ than phiền về ai, còn phản bác từng chút một ?
Đối với những đoạn hội thoại đó, vốn hề trả lời, cũng để ý. bây giờ, đột nhiên hiểu rằng thì trong môi trường công sở, lịch sự và dễ tính cũng là một cái tội.
Cô cho rằng chỗ dựa nên dễ bắt nạt, nên mới sức chất vấn, vu khống ?
"Cô là vợ , nếu cô thấy những gì mà vấn đề thì nên tính sổ với chứ trút giận lên như một bà chằn."
Cô , đỏ ngầu mắt: “Chính là cô! Sao, gì nữa đúng ? Còn ăn mừng việc cô giành hợp đồng lớn, ai hợp đồng lớn đó của cô đến từ chứ, ăn mặc thì chẳng đắn tí nào, trông cứ như hồ ly tinh , ai còn tưởng là mấy tiệc thì gọi gái đến đấy!"
Ăn mặc chẳng đắn?
cúi đầu trang phục của , đó chỉ là một chiếc váy dài bình thường, dài quá đầu gối. Còn về trang điểm, cũng chỉ là lớp trang điểm nhẹ nhàng mà thôi.
"Ồ, cô hiểu như , chắc bình thường ít “gọi” nhỉ?"
nắm chặt tay. Cô sỉ nhục hết đến khác sỉ nhục , đúng là thể nhẫn nhịn nữa.
Nghe thấy lời , cô hét lên, vung tay, tát mạnh về phía .
Một luồng gió vụt qua, ngay khi tay của Trần Diệu chạm mặt thì ông chủ nhanh tay cản : "Đủ , em dừng tay cho !"
Trần Diệu dùng sức hất tay ông chủ , hét mặt :"Sao? Chẳng lẽ em sai ? Anh vội vàng bảo vệ cô như , còn dám giữa hai chẳng gì?"
Sau đó, cô và :" thừa nhận cô quả là cao tay, một công việc tử tế, thể lúc nào cũng tiếp xúc với chồng , khi cần thì cô còn thể mang giá trị cảm xúc đợi suy sụp mà ly hôn thì cô leo lên vị trí đó, thấy tìm bằng chứng xác thực, bây giờ, chắc cô đang đắc ý lắm nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giu-khoang-cach-a-toi-co-tinh-thich-lam-tra-xanh-day/chuong-2.html.]
là phân khó ăn, tiền khó kiếm!
Sau khi hết một hồi của cô , chỉ thấy xui xẻo vô cùng, ai nghĩ quẩn mà dây dưa với ông chủ chứ, là chán việc tăng ca ? Trong những khác bàn, ai một lời, ai công khai bày tỏ thái độ, tất cả đều đang chăm chú hóng hớt.
Thỉnh thoảng, còn thể thấy tiếng xì xào nhỏ.
"Không ngờ trong tiệc liên hoan chứng kiến cảnh bà chủ bắt gian tại trận kịch tính như , chậc chậc chậc."
"Ông chủ cũng thật là… đến nước mà vẫn còn bao che cho kẻ thứ ba."
, đây đúng là một câu chuyện phiếm hấp dẫn nếu nhân vật chính là .
Ông chủ trừng mắt với Trần Diệu, trầm giọng: "Em loạn đủ ? Vẫn thấy đủ mất mặt ? Có gì thì về nhà mà ."
"Anh em loạn? Còn chê em mất mặt? Anh vì cô mà quát em, bao giờ chuyện như với em." Trần Diệu với vẻ mặt ấm ức.
vội vàng lấy điện thoại, bĩu môi.
Ông chủ kéo cô , :"Thôi , về nhà với , chuyện thật, em đừng linh tinh ở đây nữa.Xin nhé, cứ tiếp tục ăn , chúng việc, xin phép về ."
Cơ thể cô loạng choạng, Trần Diệu nức nở, khó hiểu hét về phía :" , để cô ghế phụ lái thì ngoại tình, trò chuyện vượt quá giới hạn ngoại tình, vì gặp cô mà ngày nào cũng ở công ty tăng ca cũng ngoại tình, ngay cả khi công tác mà mang cô theo, hai ở cùng một khách sạn cũng ngoại tình. Cô cho , chẳng lẽ nhất định để bắt gian tại trận thì mới tính là ngoại tình ?"
Nói , cô khổ, mắt ngấn lệ, một dòng nước mắt trong veo lăn dài từ khóe mắt.
cạn lời với cái logic thượng thừa của Trần Diệu.
Cô và ông chủ, tiếp tục hỏi:"Hai cho , rốt cuộc thế nào mới coi là ngoại tình?"
Một loạt tiếng xì xảo vang lên từ tứ phía, thấy ngày càng nhiều để lộ ánh mắt đồng tình và khinh bỉ, sắc mặt ông chủ vô cùng khó coi.
"Vậy Diệu Diệu , rốt cuộc em thế nào thì mới tin là ngoại tình?"
Trần Diệu thấy thì im lặng vài chục giây mới :"Muốn em tin , thôi. Nếu trợ lý Hứa giỏi “liếm” đến , đến mức khiến về nhà thì để trợ lý Hứa quỳ xuống tại chỗ, l.i.ế.m đế giày cho em xin em .”
Ông chủ lập tức sa sầm mặt mày.
Thấy , Trần Diệu khẩy: “Sao thế, là đang xót đấy chứ? Không nỡ tình nhân bé bỏng của bẽ mặt bàn dân thiên hạ ? Hay là đổi cách khác nhé, lập tức sa thải cô , và khiến cô vĩnh viễn thể nhận trong ngành nữa.Anh dám ? Anh dám thì em mới tin là giữa hai trong sạch thật.”