GIÓ VẪN THỔI TRONG THẾ GIỚI LỤI TÀN - Chap 1

Cập nhật lúc: 2025-08-13 15:49:52
Lượt xem: 136

Tận thế giáng xuống một tuần, dẫn theo đứa trẻ, mèo và chó lánh sâu trong núi, sống những ngày bình yên thảnh thơi.

 

Ngày 1 tháng 6, tỉnh dậy giữa cơn ác mộng, cả ướt đẫm mồ hôi lạnh. Mọi thứ quá thật - cơn đau khi xá* sống x é rách da thịt, nỗi sợ khi cổ họng cắn đứt.

 

tin đó chỉ là một giấc mơ. Nhìn thông báo “Quốc tế Thiếu nhi – 1/6” điện thoại, quyết định cược một ván.

 

Nếu đúng theo thời gian trong mơ, thì tận thế sẽ xảy đầy một tháng nữa, ngày 25 tháng 6. Hôm đó, cơn mưa xối xả như thể là hồi chuông mở màn cho kỷ nguyên mới.

 

Hiện giờ còn ai bên cạnh, duy nhất là đứa con của chị gái. Chị mất, còn đứa nhỏ thì gần đây kế, mà đối xử với nó chẳng gì. Thằng bé hơn ba tuổi, gầy nhom yếu ớt. từng vài định đưa bé , nhưng bà nội và cha nó cấm cản, chỉ vì đó là cháu đích tôn. Vậy mà họ cũng chẳng chăm sóc cho hồn.

 

kiểm tra tài khoản, 100 ngàn tệ ( 365 triệu tiền Việt) – quá ít, đủ.

 

cần nhiều tiền hơn.

 

Chợt nhớ đến chiếc vòng tay cổ là vật gia truyền của gia đình - đây là của chị , giờ chồng chị chiếm giữ.

 

Phải nghĩ cách kiếm tiền. Phải đưa thằng bé , tìm nơi nào thật an để ẩn náu.

 

liều vay tiền qua các app tín dụng online. Mỗi nơi nhiều, nhưng vay tổng cộng hơn 20 chỗ, gom 800 ngàn tệ ( 2,9 tỷ tiền Việt).

 

Vùng đồng bằng là nơi khó trốn nhất. Muốn sống sót, chỉ thể rừng núi.

 

Trong núi, hễ nhà thì sẽ đường, đường thì ắt , mà thì thể tránh khỏi xá* sống.

 

1.

 

Mấy ngày liền chăm con ch.ó đang bệnh, tìm kiếm những căn nhà hoang thật sâu trong núi, cố gắng chọn nơi chỉ một lối duy nhất.

 

Sau nhiều ngày lục tung các video của mấy blogger khám phá, cuối cùng cũng tìm thấy một chỗ khả nghi - nhưng đó là video hai năm , tình trạng hiện tại thế nào thì đến tận nơi mới .

 

Nghe , đây từng là biệt thự của một nhân vật lớn thời lập quốc. Sau đó thất thế, nơi cũng bỏ hoang. Trước bảo sang trọng, bên cạnh còn một đường hầm dài thông núi, cửa khóa bằng cổng sắt, chỉ một lối nhỏ để .

 

Khu vực xung quanh thôn cũng gần như còn ai sinh sống, phần lớn dân trong thôn đều dọn về thành phố.

 

Chỗ xa trung tâm, phía là núi, còn biệt thự một mặt bằng lớn. Gần chòi nghỉ trồng nho, cam, táo, mấy cây xương rồng mọc bừa bộn, còn một cây cam đường và một cây nhận . Vùng thuộc phía Nam, dân phần nhiều sống bằng nghề trồng cây ăn trái, nên đúng là nhiều loại cây trái.

 

thời gian thì còn nhiều. Dù căn biệt thự đổ nát khá nhiều, thì chí ít đây cũng thể xem là một phế tích, chỉ là chắc thể cải tạo .

 

May mắn là vị trí quá hẻo lánh. trả giá cao, tìm hai đội thi công, đều là dân trong thôn, ai hỏi han nhiều chuyện, chỉ bảo sửa thành homestay.

 

cố gắng khuyên họ về thôn cũ. Một khi tận thế bùng phát, thì cái thôn nhỏ còn an hơn thành phố lớn nhiều. phần lớn bọn họ vì chuyện con cái học hành mới chuyển , chứ ai nỡ bỏ quê hương lớn lên từ bé?

 

Chỉ là nên thuyết phục họ thế nào.

 

Tiến độ thi công cực nhanh. Chỉ trong mười ngày, từ mấy căn nhà phụ đến nhà chính và cả chòi nghỉ đều gần như thiện.

 

lắp hệ thống hầm cầu bằng kính cường lực, khoan một giếng sâu cung cấp nước ngầm, dựng thêm một căn nhỏ nhà tắm và nhà vệ sinh, lắp bình nước nóng công suất lớn cùng với máy giặt.

 

đặt sẵn các tấm pin năng lượng mặt trời từ . Biệt thự chỉ một tầng, phủ kín bộ mái nhà bằng pin mặt trời. Cũng đặt mua pin lưu trữ từ nơi khác, nặng hơn tưởng nhiều, chỉ một viên nhỏ cũng nhấc nổi.

 

Thợ xây giúp khiêng bộ pin nhà. Ngoài sân, các công nhân đang lắp hàng rào cao gắn chông nhọn phía - đây biệt thự tường rào, yêu cầu họ xây cao và dày, còn móng đàng hoàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gio-van-thoi-trong-the-gioi-lui-tan/chap-1.html.]

Nội thất dần dần chuyển . Toàn bộ công trình mất tổng cộng mười lăm ngày, thuê gần tám mươi công nhân, chia ca ngày đêm luân phiên thi công. Căn nhà gia cố nhiều hạng mục.

 

Tiền công cho đám thợ hết gần ba trăm ngàn. Cộng thêm tiền vật liệu, gạch ngói, pin năng lượng mặt trời, pin lưu trữ, cửa sổ và cửa chống đạn, nội thất cùng các thứ khác nữa - còn bảo họ xây hai bồn hoa lớn ở sân, chỉ chừa một lối nhỏ ở giữa.

 

Số tiền tiêu hơn phân nửa, may là vật giá vùng còn rẻ, nếu thì chừng tiền chắc đủ để sửa cái nhà hoang.

 

Công trình chỉ còn chút việc vặt cuối cùng, tranh thủ thanh toán hết tiền công cho đám thợ hạn. Còn sáu ngày nữa là tận thế bùng nổ, vẫn tích trữ gì, cũng đón thằng bé và con ch.ó về. đặt vé máy bay chuyến tối, sáng sớm hôm chầu chực cửa nhà họ.

 

Quả nhiên lúc mở cửa, trông thấy thì giật b.ắ.n cả .

 

đưa đứa nhỏ chơi hai hôm, mụ già lập tức sầm mặt vui. cố tình để lộ chiếc vòng ngọc bích xanh lè cổ tay, thành công thu hút ánh của bà .

 

“Tiểu Mễ, cái vòng tay đấy!”

“Dì đúng là mắt , đây là đồ gia truyền nhà cháu đó. Nghe trả cả triệu mà nhà cháu vẫn bán.” tươi như hoa, nhưng trong lòng thì đang mắng chửi mọe nó. Nhìn cái vòng trong tay bà rõ là hàng vớ vẩn, mong là bà sập bẫy, cũng coi như uổng công bỏ hai mươi tệ mua cái vòng thủy tinh .

 

“Thế ? Chị cháu từng , đồ gia truyền ở chỗ nó mà?”

 

“Nhà cháu hai cái lận, một là cháu mua hồi xưa ở chợ đêm, cái còn là cái tay cháu nè, cái mới là gia truyền. mà cái vòng cũng định để cho Niệm Niệm, lớn còn cưới vợ nữa chứ.” Vừa tháo vòng .

 

“Dì , là dì cầm tạm giúp cháu giữ nhé, dì là bà nội ruột của Niệm Niệm mà, chắc chắn sẽ bạc đãi thằng bé .” đặt vòng tay bà . Mụ già kiến thức gì, là nở nụ phì nộn đầy thịt mặt, trông mà ói.

 

“Anh rể với vợ mới du lịch mà chẳng đưa dì cùng gì cả, dì vất vả nửa đời mà cũng chẳng ai quan tâm. Để cháu đặt tour du lịch cho dì , vài ngày để Niệm Niệm ở với cháu, dì cứ thoải mái mà chơi vài hôm nhé?” nhét luôn quyển giới thiệu tour du lịch chuẩn sẵn tay bà .

 

“Ôi dào… ngại lắm…”

 

“Không dì ơi, dì tần tảo cả đời , giờ hưởng thụ chứ. Tour cháu đặt xong hết , mai sáng là khởi hành. Hôm nay để cháu đón Niệm Niệm , dì cứ thu xếp ít đồ , mai chơi cho vui. Đợi dì về cháu sẽ đưa bé về tận nơi.”

 

“Thế cũng , mấy hôm nay Niệm Niệm còn nhắc gặp dì Út nữa. Để dì thu dọn đồ cho nó.”

 

“Không cần dì, trẻ con mà, cháu bế là . Nhà cháu vẫn còn mấy bộ quần áo từng mua cho thằng bé .”

 

bế Niệm Niệm còn đang ngủ say rời khỏi nhà. Trước khi , còn để một phong bao đỏ, coi như "đốt " cho họ một phần lễ tiễn biệt.

 

đưa Niệm Niệm về nhà. Con chó cũng đón từ bệnh viện thú y về.

 

“Dì Út ơi, tối qua con còn mơ thấy dì, sáng nay dì đến thật luôn nè!” Niệm Niệm còn ngái ngủ, ôm hình gầy tong teo của thằng bé mà thấy xót. Trẻ nhà thì bụ bẫm trắng trẻo, còn bé thì ốm nhom xanh xao.

 

“Niệm Niệm , chắc con sẽ sống với dì Út lâu dài đấy.”

“Con thích dì Út nhất, con ở với dì Út.”

 

Trạm Én Đêm

“Ngoan, lát nữa thăm con nhé?”

 

đưa Niệm Niệm đến nghĩa trang. Chị gái đây hai năm . Nơi lạnh lẽo như thế, mang theo cả món chị thích nhất - gà rán và móng heo hầm.

 

và Niệm Niệm chụp một tấm hình cạnh bia mộ.

 

Về đến nhà, thu dọn đồ đạc đơn giản. Vì mang chó theo khai báo sớm nên thuê hẳn xe riêng cho nó.

 

Con mèo nhà hàng xóm cuộn tròn đáng thương cửa như hôm. Đã thương thì nuôi gì? dứt khoát ôm nó theo luôn.

 

Mèo ngoan, để bế chẳng phản ứng gì. thuê hẳn một chuyến xe riêng cho mèo và chó, giá cực kỳ đắt, nhưng mất một ngày , chỉ còn năm ngày nữa thôi - thời gian lúc quý hơn tiền bạc.

 

Chuyến xe thuận đường chở mèo chó , còn đưa Niệm Niệm máy bay. Khi hạ cánh thì trời tối. dắt thằng bé bắt chuyến tàu điện ngầm cuối cùng, về đến khách sạn ở trung tâm thành phố.

Loading...