Gió Mùa Thổi Qua Băng Nguyên - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-12-20 11:02:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
Cập nhật lúc: 2025-12-20 11:02:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
Hai ngày tiếp theo.
Lục Chỉ trở về dáng vẻ như lúc mới quen, thậm chí còn lạnh lùng hơn .
Trong cuộc họp sáng nay, báo cáo của mới thực hiện một nửa, giơ tay ngắt lời.
Ánh mắt lướt qua , thẳng về phía giám đốc kỹ thuật.
"Mô hình dữ liệu , cấu trúc cơ bản vấn đề , ."
sững tại chỗ, còn thì cúi đầu tiếp tục xem tài liệu. Cứ như thể từng câu từng chữ đều chẳng chút trọng lượng nào.
Đến buổi trưa, phó giám đốc Vương chặn đường ở phòng . Ông bưng tách , cười mỉa nói
"Cố vấn Quý, ngân sách dự án đó của cô lại vượt dự toán rồi hả."
"Người trẻ ý tưởng là , nhưng cũng thực tế một chút chứ."
lạnh định lên tiếng đáp trả.
Bỗng nhiên một giọng nói xen ngang.
"Sếp Vương, khoản nợ phải thu của công ty con của ông là vấn đề nhỏ ."
Sắc mặt phó tổng Vương đổi, hậm hực rời .
Từ đầu đến cuối, Lục Chỉ hề nhìn .
sửa lại bản báo cáo gửi vào mail của , đến năm phút đã có mail trả lời.
Trong đó chỉ có một chữ màu đỏ phóng to.
[Chưa đủ.]
Anh nói đủ chỗ nào, cảm giác như đấm mạnh vào bông vậy, vừa bất lực vừa buồn bực.
Tám giờ tối, vì có ̀i liệu cần xác nhận nên về công ty.
Đa phần khu làm việc đã tắt đèn, chỉ có đèn ở vị trí của vẫn sáng.
đến cửa chợt dừng bước.
Lục Chỉ đứng ở vị trí làm việc của , đưa lưng về phía , chỉ đứng đó cúi đầu.
Ánh mắt nhìn tấm bảo vệ màn hình máy tính của , đó là ảnh thành phố ngập nắng mà chụp ở Berlin.
Anh bình tĩnh đứng đó, thật lâu di chuyển.
Qua mấy phút , cúi đầu thấp hơn nữa.
Sau đó về phòng làm việc của mình.
đứng yên ở đó, nở nụ cười.
*
Sáng ngày thứ sáu, trời còn sáng.
gửi mail cho Lục Chỉ.
[Để thiện ý tưởng cốt lõi của dự án, cần tiến hành khảo sát thực địa tại ngôi nhà cổ ở Điền Nam.]
[Dự kiến thứ Hai sẽ về, công việc sắp xếp thỏa, ảnh hưởng đến tiến độ.]
Vài chuyện đã có câu trả lời, đương nhiên công việc thể chậm trễ.
Tài xế đưa lên núi đã dặn dò : "Trước khi trời tối phải xuống núi, ở đây buổi tối an toàn ."
cảm ơn ̀i xế, bộ lên núi.
Ngôi nhà cổ tinh tế như lâm viên ở Tô Châu, mà trông nó giống như mọc từ chính sườn núi . Người trông coi ngôi nhà là một ông lão dân tộc Ngõa, ông ấy nhiều. Sau khi xem qua thư giới thiệu và giấy tờ của , ông dùng hết sức lực mới mở cánh cửa gỗ nặng nề đó .
lấy laptop và máy ảnh .
Khi một tia sáng xuyên qua khung cửa sổ gỗ, nín thở... Đây chính là thứ đang tìm kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gio-mua-thoi-qua-bang-nguyen/chuong-5.html.]
Thời tiết chiều tối đổi bất thường, những đám mây đen dày đặc sà xuống. Ông lão dùng tiếng Hán ngọng nghịu nhắc nhở :
"Cô gái , bão sắp đến , đường xuống núi khó lắm."
do dự một lát quyết định ở . Bây giờ xuống núi quá mạo hiểm, ông lão vẫn thường trực ở đây trông nhà, trận mưa bão chắc vấn đề gì quá lớn.
Đêm khuya, cơn mưa bão ập đến đúng như dự kiến. ông lão sắp xếp ở trong một căn chòi nhỏ vốn dành cho canh núi đây. lúc , một hồi gõ cửa dồn dập vang lên, suýt chút nữa tiếng mưa gió che
mở cửa, là Lục Chỉ.
Anh ở cửa, cả người ướt sũng, tóc tai rối bời. Ông lão xách đèn, che ô phía .
"Thu dọn đồ đạc, ngay lập tức."
Anh ngước mắt, ánh mắt chăm chú nhìn : "Dự báo thời tiết, có khả năng sẽ sạt lở núi."
đứng bên trong nhúc nhích.
Anh vừa bước qua cửa, nước mưa tung tóe rơi vào.
Anh đưa tay muốn kéo cổ tay : "Nhanh theo ."
để ý đến vẻ giận dữ mắng mỏ của , lùi lại nửa bước, tránh khỏi tay của .
"Lục Chỉ!"
"Bây giờ xuống núi nguy hiểm hơn, trong cơn mưa lớn như vậy đường núi mới là tìm chết!"
"Con đường đến sợ rằng nguy hiểm gấp mười!"
biết quan tâm sẽ bị loạn.
Trong chớp mắt, lời nói của đã làm thức tỉnh.
Tay của giơ giữa trung, cảm xúc trong ánh mắt tan biến.
Lý trí tỉnh táo lại, Lục Chỉ lạnh lùng đã trở về.
Anh nhìn lướt qua phòng nhỏ cứng chắc, lại đầu nhìn mưa to ngoài cửa.
Anh hít sâu một , lại mở miệng, giọng nói bình tĩnh như bình thường.
"Em nói đúng."
nhìn ông lão.
"Ông ơi, làm phiền ông tìm thêm cho cháu một bộ chăn nệm nhé?"
Ông lão vội gật đầu, tìm chăn đệm còn thừa.
*
"Anh chờ ở đây ."
Lục Chỉ đang định theo, ngăn , chỉ tay về phía đống lửa trong góc: "Hơ khô quần áo ướt của , kẻo cảm đấy."
Bước chân Lục Chỉ khựng , trong vùng bóng tối loang lổ vết nước nơi cửa .
Anh một cái, cố chấp nữa, theo lời đến bên đống lửa xuống.
Lúc , Lục Chỉ chỉ mới cởi chiếc áo khoác vest sũng nước, nhưng chiếc áo sơ mi vẫn còn dính chặt .
đặt chăn xuống, rót một ly nước nóng đưa cho : "Của đây."
Lục Chỉ đầu , ánh lửa bập bùng, sắc mặt còn vẻ lạnh lẽo thường ngày mà ửng hồng vì nóng hun .
"Cảm ơn."
xuống ngay, ánh mắt vẫn dừng chiếc áo sơ mi ướt đẫm của , khẽ cau mày.
Một ý đồ lóe lên trong đầu.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.