Gió Mùa Thổi Qua Băng Nguyên - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-12-22 14:33:49
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Góc nhìn của Lục Chỉ

luôn miệng , đối xử thật với .

Lần đầu tiên gặp cô trong phòng họp.

giả vờ cúi đầu nghịch chuỗi vòng tay, lông mi run rẩy dữ dội, cứ ngỡ lén trộm kín đáo. 

Quý Vân đá cô gầm bàn, cô đau đến nhăn nhó mà vẫn cố tỏ trấn tĩnh. 

Buồn cười quá, khiến nhìn cô ấy thêm mấy lần.

khác biệt với những kẻ luôn đeo chiếc mặt nạ hảo trong thế giới của .

Email tiến cử của Giáo sư Hoffmann gửi đến thật bất ngờ. Phương án đính kèm còn khiến bất ngờ hơn.

Táo bạo, sắc bén, thậm chí phần ngông cuồng. 

trực tiếp phủ định bản thảo đầu tiên của dự án.

Cũng chút thú vị. 

cũng chỉ dừng ở đó mà thôi. 

cho cô một cơ hội phỏng vấn là vì nể mặt Giáo sư Hoffmann.

đối diện , cố tỏ bình tĩnh nhưng đáy mắt lấp lánh ánh sáng.

 Khi thuyết trình phương án, sự chuyên nghiệp và tự tin đó khác xa với cô gái lén trộm trong phòng họp. 

Đặc biệt là khi cô tuyên bố: "Nếu thể nhượng bộ thì hãy tìm khác", khí thế chịu thỏa hiệp đó vào lòng .

cho cô một tuần. 

Nói là mong chờ chiếc "Bánh vẽ" của cô ... Thà rằng nói thẳng xem thử, đằng sự ngông cuồng rốt cuộc bao nhiêu ̀i năng thật sự.

thất vọng. Biểu hiện trong buổi báo cáo thể khiến người kinh ngạc.

Đối mặt với sự khó của phó tổng giám đốc Vương, cô kiêu ngạo cũng tự ti, phản đòn mắt. 

lên tiếng ngắt lời để bảo vệ cô , mà là vì chán ghét kiểu đấu đá nội bộ vô nghĩa đó. 

Lục thị cần những kẻ ngu ngốc.

Câu "Vì " của cô mang theo sự ranh mãnh và cả dũng khí phá vỡ xiềng xích. 

thừa nhận, khoảnh khắc đó, dây cót trong tim lay động.

Rung động khẽ, nhưng nó thực sự tồn tại.

bắt đầu cho phép cô gần, ngầm cho phép cô trong văn phòng, đưa cô về nhà. Sự im lặng và những lần nhìn trộm cô trong xe, đều rõ. Đây là một tín hiệu nguy hiểm.

Khi cô "Xót xa cho ", đang xử lý những rắc rối mà Quý Vân liên tục gây

Mấy chữ đó giống như ly cà phê nóng bỏng hắt đáy lòng băng giá của , bốc lên một làn sương trắng xóa. T

ôi dùng gần như bộ sự tự chủ mới giữ vẻ bình tĩnh ngoài mặt.

"Anh cần ai xót."

Lời đó là để cho cô , và càng là để nhắc nhở chính

chẳng thèm quan tâm, cô bảo "Vậy thì tập quen dần ". là một kẻ... Cướp.

Tin nhắn của Quý Vân kéo lý trí của , một như và cô thuộc về hai thế giới khác

cố rút lui về vạch xuất phát, thậm chí còn trở nên khắt khe hơn. 

Đó là sự phòng ngự cuối cùng trong vô vọng. 

cố gắng dùng cách để nguội nhiệt độ nóng bỏng lẽ nên .

Cho đến đêm mưa bão đó, ngọn núi ở Điền Nam. Khoảnh khắc đẩy cánh cửa và thấy cô vẫn an toàn. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gio-mua-thoi-qua-bang-nguyen/chuong-15.html.]

Nếu cô xảy chuyện... 

Giả thuyết đó mang nỗi hoảng loạn vượt xa bất kỳ giao dịch thất bại nào.

Bên đống lửa, cô bảo cởi áo sơ mi. 

Tâm tư nhỏ nhặt rõ rành rành đó. dung túng, thậm chí mang theo một cảm giác bí mật đầy tự ngược mà phơi bày bản mặt cô

Nhìn vành tai cô ửng đỏ, ánh mắt né tránh, cảm thấy một sự cân bằng tinh tế như gỡ một ván.

Trong lễ khởi công, khoảnh khắc thấy cô đám đông xô đẩy.

Cơ thể phản ứng nhanh hơn cả đại não.

Khi ôm chặt cô , cảm nhận ấm và sự run rẩy nhẹ nhàng trong lòng , vẻ ngoài cố bình tĩnh đều tan biến sạch sẽ. 

Chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: Không thể để cô thương. 

Khoảnh khắc đó, , xong đời .

Về ván cược của Quý Vân, mãi mới . Sự nôn nóng của cô , những lời chất vấn của cô , tất cả đều câu trả lời.

Đêm khi cô rời , lời phàn nàn khi cô kiễng chân lên đó giống như chất xúc tác cuối cùng.

"Thích em một chút thì chứ?"

Làm ư? Sẽ là trời nghiêng đất lệch, sẽ là bộ kế hoạch mất kiểm soát.

, hôn cô . Không là một chút, mà là lời hứa cho tất cả này. Đây là hành động thiếu lý trí nhất trong cuộc đời

chấp nhận.

Tiễn biệt ở sân bay, nhét tất cả những con đường thể trải sẵn cho cô túi hồ sơ đó. 

Nhìn bóng lưng cô qua cửa an ninh, đầu tiên nếm trải dư vị của sự "bất lực". 

Hóa chờ đợi là cảm giác .

Mỗi bước chân rời đều như giẫm mảnh kính vỡ. 

tài nào quen với nỗi nhớ nhung. Càng quen với cảm giác dây dứt trong lòng này, cứ như một thằng nhóc mới lớn .

Thế nhưng khi cô nghẹn ngào : "Có sẽ xót xa cho ". 

Khi thấy cô mà nước mắt giàn giụa, phòng tuyến dày công dựng lên bỗng chốc sụp đổ .

Hình như bao giờ .

.

Thực sự nhớ em.

Toàn văn hoàn

 

Loading...