Gió Mùa Thổi Qua Băng Nguyên - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:47:59
Lượt xem: 0

Anh trai , đối xử tốt với Lục Chỉ là việc vô ích nhất đời . tin nên theo đuổi hai tháng. Đúng là một lạnh lùng thể ấm .

Cho đến đêm khi sắp nước ngoài, nhón chân lên, cũng chỉ miễn cưỡng chạm tới cằm . khẽ than phiền: "Lục Chỉ, thích em một chút thì chứ?"

Yết hầu Lục Chỉ khẽ động, đột nhiên ấy ôm chặt eo , bế lên. Anh ngửa đầu, hôn cằm .

"Không phải một chút, mà là tất cả này."

*

Lần đầu tiên gặp Lục Chỉ là ngày thứ ba khi trở về từ Berlin.

Anh trai kéo đến công ty để dự thính một buổi họp quan trọng.

ngồi cạnh ấy, chán nản xoay chuỗi hạt.

Đến khi cửa phòng họp bị đẩy , âm thanh trò chuyện vô thức im bặt.

Người đến mặc vest đen, áo khoác cài nút, để lộ bộ ngực vạm vỡ và vòng eo săn chắc.

Lúc ngồi xuống, mới nhìn rõ mặt .

Mũi cao, hốc mắt sâu, vừa lạnh lẽo cứng rắn lại hoàn mỹ.

Ánh mắt dán vào dời được.

Dường như đã nhận , ánh mắt nhìn về phía lại nhìn về chỗ khác.

tim hẫng một nhịp, thậm chí trai ở bên cạnh nói gì cũng rõ.

Hạt châu tay xoay càng lúc càng nhanh.

Dưới mặt bàn, chân của truyền đến cơn đau.

Là trai kìm được nữa đạp chân .

hít sâu một , suýt chút nữa đã kêu tiếng.

Anh ấy khẽ cảnh cáo: "Kiềm chế lại ."

vờ dời mắt , lại cúi đầu nhìn chằm chằm mặt bàn.

Tai vẫn từng động tĩnh từ .

Cuộc họp đến phần quan trọng, nghiêng lấy cốc nước. Động tác đơn giản khiến vải áo sơ mi căng lên, phác họa đường nét cơ bắp vai và lưng mượt mà mạnh mẽ.

kìm , lén lút ngước mắt lên .

Mặt đồng hồ đeo tay cổ tay phản chiếu một tia sáng.

Tia sáng đó như một cái móc nhỏ, móc chặt lấy trái tim ngay lập tức.

lúc , chiếc điện thoại bàn rung lên bần bật.

Là tin nhắn của trai gửi đến, chỉ vài chữ:

[Em nhìn thêm lần nữa thì cút ngoài cho .]

giật thảng thốt, lập tức thẳng lưng, dám bất kỳ hành động nhỏ nào nữa.

Sau khi tan họp, lượt rời . Lục Chỉ là cuối cùng bước .

Khi ngang qua , ngửi thấy mùi hương thanh mát người .

Vào khoảnh khắc cửa phòng họp đóng lại lưng .

"Quý Vận Thư, em cái gì?"

Cuối cùng cơn giận trai đang kìm nén cũng bùng nổ.

dọa sợ.

ánh mắt vẫn vô thức nhìn về phía cánh cửa kính mờ đang đóng chặt . Cứ như thể thể xuyên qua cánh cửa, thấy bóng dáng xa .

"Anh." kéo tay áo , nhỏ: "Em đối xử với ."

Anh trai chọc vì tức giận. Anh buông , chỉ với vẻ bất lực.

"Em là ai ?"

"Lục Chỉ."

trả lời nhanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gio-mua-thoi-qua-bang-nguyen/chuong-1.html.]

Vẻ mặt của trở nên lạnh lùng.

"Đối xử tốt với là chuyện tốn công vô ích nhất đời."

"Anh là một ̉ng băng thể làm ấm, một con sói thể làm quen. Em dẹp suy nghĩ đó ."

Anh ấy nói Lục Chỉ là băng.

mang về mặt trời mùa hè từ Berlin, luôn có thể làm tan chảy ấy.

*

Nửa tháng .

Gần như ngày nào trai cũng dẫn theo bên cạnh, đề phòng đến gần Lục Chỉ như đề phòng kẻ trộm.

Hiếm lắm mới gặp ở hành lang công ty.

vừa ̣nh mở miệng chào hỏi đã bị trai kéo .

"Anh! Em chỉ muốn nói với ấy chào buổi sáng."

"Nói gì mà nói."

Anh trừng : "Anh cần em chào buổi sáng."

tức giận đến mức dậm chân nhưng có cách nào.

Đến buổi sáng tuần , trai phải bay nước ngoài khảo sát.

Trên đường đưa ấy sân bay, ấy liên tục dặn : "Em ngoan chút, đừng trêu chọc Lục Chỉ."

"Em biết rồi."

trả lời như thế, nhưng trong lòng đã tính toán vào đó.

thăm dò được gần đây Lục Chỉ đang chuẩn bị cho dự án khách sạn nghệ thuật thẩm mỹ phương Đông, việc này đúng vào lĩnh vực của .

Vì thế gọi cho giáo sư Hoffman, người hướng dẫn của ở Berlin.

Điện thoại kết nối, vang lên tiếng cười vui vẻ của giáo sư.

"Ji, học sinh yêu của , lại nhớ đến mà gọi điện thoại cho ông già này thế?"

"Giáo sư, em cần sự giúp đỡ của thầy."

"Em muốn giành lấy vị trí cố vấn nghệ thuật cho dự án này, thầy có thể giới thiệu em ?"

Bên im lặng mấy giây, đó vang lên tiếng cười khẽ: "Dự án của Lục thị phải ai cũng có thể tham gia được. Người phụ trách dự án, Lục Chỉ nổi tiếng là quỷ soi mói."

Đương nhiên biết, đã chứng kiến rồi.

hít sâu một .

"Em đã xem bản vẽ ý tưởng mà họ công bố, nó giống khách sạn mà giống phòng trưng bày bảo ̀ng lạnh lẽo hơn."

"Thầy chỉ cần cho em cơ hội, em đảm bảo sẽ làm hỏng danh tiếng của thầy."

Bên điện thoại im lặng mấy giây.

Mấy giây yên tĩnh gần như khiến ngạt thở.

Cuối cùng, tiếng cười của giáo sư Hoffman vang lên.

lần này mang theo sự khen ngợi và nghiêm túc.

"Gửi dự án của em đến mail cho thầy, Ji, em biết thầy dễ làm người giới thiệu, nhưng lần này thầy phá lệ vì em."

Sau khi cúp điện thoại, nhanh chóng gửi mail .

Trái tim đập loạn trong lồng ngực.

Mỗi giây chờ đợi dài như một thế kỷ.

Nửa tiếng , điện thoại vang lên.

[Đã liên hệ giúp em, cũng đã gửi phương án, chờ thông báo .]

[Chúc em may mắn, học sinh yêu quý của thầy.]

Yes!

 

Loading...