Giếng Quỷ Sau Dãy Trọ - C5 - Kết

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:08:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

C5 - Kết

 

– Nam mô A Di Đà Phật. Tà khí quy y, oan hồn quy vị, âm linh quy đạo.

 

Gió bỗng nổi lên từng cơn. Lá cây quanh giếng xào xạc, ánh nến chập chờn lay động. Dương và Hoài tim đập thình thịch. Nước trong giếng bỗng gợn sóng lăn tăn dù ai chạm .

 

Thầy Sơn rút trong túi một đồng xu đồng khắc chữ cổ, ném thẳng xuống giếng. Tiếng kim loại chạm mặt nước vang lên “tõm” một cái, nhưng vì chìm đồng xu cứ nổi lềnh bềnh xoay vòng.

 

– Nó về đó, thầy khẽ. 

 

– Linh ơi, con con đang ở đây ?

 

Không khí đặc quánh. Bà Nguyên òa bước lên một bước:

 

– Linh ơi, đây. Con buông bỏ con đừng kéo nữa?

 

Từ trong giếng vọng lên tiếng nước sôi ùng ục, một luồng lạnh bốc lên khiến rùng . Trong làn sương dường như thấp thoáng bóng một cô gái tóc dài khuôn mặt trắng nhợt mắt trũng sâu. Nước nhỏ tong tong từ mái tóc rũ.

 

– Mẹ ơi con lạnh. Giọng mơ hồ vang lên khiến ai nấy nổi da gà.

 

Bà Nguyên quỵ xuống, nước mắt hòa sương. Thầy Sơn lập tức rút một lá bùa đỏ dán lên miệng bát nước trong tay, niệm chú. Ông hất mạnh bát nước về phía giếng. Ngay lập tức mặt nước sôi sục gió rít qua như tiếng ai gào .

 

– Linh? Thầy quát to.

 

– Con là âm, hại dương. Hãy theo về nơi an . Đừng ở đây nữa?

 

Ông rút chuỗi hạt gỗ cổ, niệm thần chú liên tục. Từng hạt gỗ va lách cách như tiếng chuông nhỏ. Rồi ông lấy trong túi một lọ tro, rải quanh giếng tạo thành vòng trấn yểm.

 

Gió mỗi lúc một mạnh, nến tắt phụt chỉ còn ánh trăng lờ mờ soi xuống miệng giếng đen sâu. Một tiếng thét xé lòng vang lên từ đáy im bặt. Mặt nước phẳng lặng trở chỉ còn nổi lên vài sợi tóc ướt trôi lềnh bềnh.

 

Thầy Sơn yên hồi lâu khẽ :

 

– Xong . Nó chịu . chỉ Linh còn mấy vong khác từng c.h.ế.t ngạt nó giữ . Giờ trục xuất hết thì cái giếng mãi là cửa âm.

 

Nói đoạn ông lấy ba đạo bùa khá, đốt cháy hất tro xuống nước. Tiếng “xèo xèo” vang lên như thứ gì đang giãy giụa. Một cơn gió mạnh cuối cùng thổi qua, khiến chao đảo. Rồi gian trở nên yên tĩnh đến lạ.

 

Thầy Sơn thở dài mồ hôi đẫm lưng áo. Ông bà Nguyên:

 

– Bà dặn. Giếng lấp . Đừng để hở nữa kẻo âm hồn tìm đường về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gieng-quy-sau-day-tro/c5-ket.html.]

 

Hồng
Hà Văn Hồng

Bà Nguyên nghẹn giọng:

 

– Dạ, con hiểu?

 

Dương lập tức chạy gọi mấy thanh niên trong xóm ngay trong đêm. Chẳng mấy chốc bốn năm tới, tay xách xẻng, tay cầm bao đất. Dưới ánh đèn pin ai cũng thấy rùng khi miệng giếng vẫn còn loang loáng ánh nước đen.

 

– Nhanh tay . Thầy dặn. 

 

– Đất sạch trộn muối và gạo rang. Mỗi lớp đổ xuống nhớ vãi thêm nắm tro .

 

Ông trao cho Dương túi tro vàng bên trong là phần tro bùa còn . Cả nhóm theo xúc đất run, tiếng xẻng chạm thành giếng vang “keng keng” lạnh gáy.

 

Khi lớp đất đầu tiên phủ kín mặt nước, từ vọng lên tiếng “ục” nhẹ như thở cuối cùng. Mấy trẻ toát mồ hôi, còn dám .

 

– Đổ thêm? Dương hô lớn.

 

Đất, đá, gạch vụn, từng lớp lấp dần miệng giếng. Thầy Sơn kinh lấy cây gậy gõ nhịp xuống đất theo nhịp tụng. Tiếng niệm chú của ông hòa trong tiếng xẻng xúc đất vang đều, rờn rợn mà cũng linh thiêng lạ thường.

 

Khi giếng lấp kín, thầy Sơn cắm xuống giữa một nhành liễu và một tấm bùa cuối cùng chữ “Trấn”. Ông niệm khấn cuối:

 

– Từ nay âm quy âm, dương quy dương. Ai oán hãy tan, ai khổ xin siêu thoát. Nơi đây đóng cửa âm, còn ai .

 

Cơn gió nhẹ thoảng qua, lá liễu lay động khẽ như cúi đầu chào. Bầu trời dần quang trăng sáng hẳn lên.

 

Bà Nguyên hai hàng nước mắt lăn dài, giọng run run:

 

– Linh ơi, xin . Con yên nghỉ con nhé?

 

Thầy Sơn thu dọn đồ, sang dặn:

 

– Sau , cứ ngày rằm tháng bảy, bà thắp hương cho nó một nén kinh cầu siêu. Đừng để ai mở chỗ nữa.

 

Dương và Hoài , trong lòng nhẹ nhõm mà vẫn còn vương nỗi ám ảnh. Họ từ đêm nay cái giếng sẽ mãi mãi chôn vùi cùng với linh hồn đau khổ của cô gái năm nào và những bóng ma từng quẩn quanh nơi đây.

 

Xa xa trong làn sương cuối đêm tiếng nước nhỏ tí tách như lời từ biệt cuối cùng của những linh hồn giải thoát.

 

Sau khi yểm xong cái giếng dường như cuộc sống của ba trở về nguyên trạng. Dãy trọ bỗng dưng nhiều thuê hơn. Còn về cái giếng từ giờ nó sẽ mãi lãng quên.

 

[HẾT]

Loading...