Giàu Sang Không Bằng Tự Do - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-12-30 06:54:16
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Công ty tin vui, cho nghỉ dài ngày, kiểu vẫn trả nửa lương, để sang nước Y tham dự lễ trao giải, giải cũng , coi như chơi.

 

Thế là trong ánh mắt ngưỡng mộ và chúc phúc của trong công ty, lâng lâng mà .

 

cũng coi như thất tình thì thất tình, nhưng sự nghiệp mùa.

 

Vui lên chút.

 

Nói với Hỏa Hỏa xong.

 

“Nên giải tỏa cũng , bên đó trai nhiều, cho .”

 

gật đầu cái rụp, bước lên chuyến bay sang xứ .

 

hình như đ.á.n.h giá quá cao khả năng của .

 

Vừa hạ cánh, ngoài sân bay loay hoay giao tiếp với tài xế một hồi lâu mà vẫn mù mờ.

 

Bên cạnh bỗng vang lên một tiếng khẽ.

 

“Chị ơi, chung khách sạn, ghép xe .”

 

Tiếng Trung?

 

vội đầu .

 

Chà, đúng kiểu “cún con” chính hiệu, tóc đen ngắn bồng bềnh mềm mềm, mày mắt tinh xảo, ngũ quan nổi bật, còn lộ một chiếc răng nanh nhỏ.

 

Thấy sang, với một cái.

 

Rồi chuyện với tài xế cực kỳ trôi chảy, tiện tay giúp cất hành lý.

 

Tim đập thình thịch, sắc đúng là chẳng tí sức đề kháng nào.

 

Trên đường trò chuyện mới mới năm hai đại học, một , cũng đến tham dự lễ trao giải Anna.

 

Thế chẳng đúng lúc quá .

 

Hơn nữa đây đầu đến nước Y, nên chúng hẹn cùng chơi, hướng dẫn viên.

 

Ngày hôm là lễ trao giải, đủ “cọp” một giải khuyến khích, uổng chuyến .

 

Chính cũng ngờ trong Anna cao thủ như mây mà lấy giải khuyến khích, cứ tưởng chỉ cho đủ đội hình.

 

Lần đầu sân khấu nhận giải lớn như , tim kích động, tay run rẩy.

 

Trong đầu chỉ một ý nghĩ: báo cho má tao , tao đồ hèn.

 

Buổi tối ở buổi giao lưu, quanh các “đại lão”.

 

chào hỏi từng , họ cũng lịch sự đáp .

 

Cảm giác đó nhỉ?

 

Chỉ thể , cao phong cảnh đúng là khác hẳn, tình yêu với đàn ông bỗng nhiên thành chuyện đáng nhắc tới.

 

Đại nữ nhân như chúng leo lên .

 

Phải ở đỉnh cao của từng ngành.

 

Lễ trao giải mở tầm cho , cũng mở rộng vòng quan hệ.

 

kết bạn với vài cùng đoạt giải, cũng xin điện thoại công việc của mấy “đại lão” trong nước.

 

Về nước , sẽ bắt đầu chuẩn tác phẩm dự thi giải cấp quốc gia cuối năm, cúp Từ Bạch.

 

Còn bây giờ thì cứ chơi cho .

 

Mấy ngày đó.

 

“Cún con” đồng hành Tần Dật dẫn khắp ngõ ngách của thành phố, kể cho những chuyện thú vị và giai thoại địa phương mà .

 

Chúng ăn đồ ăn đặc trưng ở ven đường, tinh tế chiều khẩu vị của , nhắc cẩn thận kẻo bỏng.

 

Chúng quảng trường cho bồ câu ăn, ghế dài kể chuyện đời .

 

Trong mắt lúc nào cũng lấp lánh, như ánh sáng, như lúc nào cũng mong đợi điều gì đó.

 

Sự hài hước và chân thành của khiến thấy thả lỏng, tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn hẳn.

 

Chiều tối ngày cuối cùng, chúng bên bờ sông, lặng lẽ mặt trời lặn.

 

“Chị ơi, chị từ tận đáy lòng thật sự .”

 

sững .

 

Cậu tiếp.

 

“Con gái hợp giấu nỗi buồn và vết thương trong lòng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giau-sang-khong-bang-tu-do/chuong-6.html.]

 

“Vì đôi mắt trong veo đó dối.”

 

Cậu nhiều, đến lúc đó mới .

 

Hôm ở sân bay, chú ý đến ngay từ cái đầu tiên.

 

Một cô gái giả vờ như gì, cố gượng , nhưng thật giả quá kém, nỗi buồn trong ánh mắt như sắp tràn .

 

Rồi đổi khách sạn.

 

Chuyển sang đúng khách sạn ở.

 

hỏi : “Vì ?”

 

khai thông cho , dỗ vui, thể nhanh như nhận cảm xúc của .

 

Tần Dật : “Vì… học Lôi Phong việc thôi.”

 

“Không đùa nữa.”

 

“Vì đây em cũng như .”

 

“Bà ở bên bố em, ở nhà thường xuyên như , nên em quen.”

 

“Em an ủi bà, nhưng bà thích em lắm.”

 

“Giờ bà .”

 

“Rời khỏi em và bố.”

 

“Rời khỏi nhà họ Tần.”

 

“Xuống một thành phố nhỏ ở miền Nam an cư.”

 

“Em xem ảnh của bà, bây giờ bà sống , yên bình.”

 

À… chuyện

 

nên an ủi thế nào, chỉ thấy lúng túng.

 

Tần Dật dậy.

 

“Được , chị ơi, chúc mừng chị giành giải xuất sắc của nghệ thuật Anna.”

 

“Khúc mắc của chị cũng gỡ .”

 

“Em cũng nên thôi.”

 

“Hai tiếng nữa bay.”

 

trai mặt , khẽ một câu.

 

“Cảm ơn em, Tần Dật.”

 

Cảm ơn em sự yếu đuối trong lòng và sự bất lực nơi đất khách.

 

Cảm ơn em dù quen vẫn sẵn lòng đưa tay giúp đỡ.

 

Cảm ơn em đồng hành mấy ngày , vui.

 

lấy từ túi đeo một bức tranh.

 

Là cảnh tượng đầu gặp , trong tranh nắng ấm trai, lên khiến lòng ấm áp, nhưng dùng tông màu khá tối, trời cũng âm u, tổng thể chút xung đột, kỳ kỳ.

 

lúc vẽ vô thức dùng đúng tông màu đó mà vẽ như , chính cũng thấy lạ.

 

“Tặng em, kịp thời gian nên đóng khung.”

 

Ánh mắt Tần Dật khẽ động, nhận lấy .

 

“Cảm ơn chị.”

 

“Vẽ .”

 

“Em về nhà sẽ đóng khung ngay.”

 

“Trực giác chuẩn thật đấy, chị.”

 

“Nhà họ Giang , chị nhầm .”

 

lặng lẽ theo bóng dáng dần dần biến mất.

 

sẽ .

 

sẽ !

 

 

 

Loading...