Giảng Viên Đại Học Là Người Có Hôn Ước Với Tôi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-27 13:40:10
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
trai cũng giúp thoát khỏi nguy cơ trượt môn.
Không những , giờ còn đối mặt với nguy cơ thầy gọi lên văn phòng “chăm sóc riêng”.
thật sự sợ.
Chưa kịp đến văn phòng, nhịn cúi đầu nhận ngay đường :
“Xin thầy, xin thầy, tối qua đều là của em.”
“Em học cả ngày, đầu óc choáng váng, nhầm thầy thành bạn của em.”
“Em hề ý mạo phạm thầy, mấy lời đó đều là suy nghĩ…”
“Ảnh của thầy , thật sự !”
Trình Dịch Xuyên dừng bước, liếc một cái.
lập tức im bặt.
Trợ lý của thầy từ xuất hiện, bên cạnh thầy, nhỏ giọng nhắc lịch trình tiếp theo.
lùi hai bước, cố tình kéo giãn cách.
Sợ vô tình bí mật thương nghiệp gì đó nên .
Không ngờ Trình Dịch Xuyên đang chuyện vẫn còn để ý đến .
Thầy đầu , một câu: “Theo lên.”
“……”
Cứ thế, theo thầy đến tận văn phòng.
Cửa mở.
Thầy rút từ cùng của một chồng tài liệu một tờ giấy, đưa cho :
“Đề thi cuối kỳ.”
“Cho một tuần để , yêu cầu ghi hết ở .”
“Tuần kết thúc môn học, sẽ thu lớp.”
“Em giúp truyền đạt , vấn đề gì ?”
ngẩn mấy giây.
Nhận hóa gọi lên văn phòng để tính sổ, liền nhanh ch.óng nhận lấy tờ giấy:
“Không vấn đề gì ạ!”
“Em nhất định sẽ truyền đạt đầy đủ!”
“Còn mấy phần tài liệu ôn tập của các khóa , in cho em.”
Thầy cúi mắt thao tác máy tính.
Không nghĩ đến điều gì, thầy bỗng khẽ :
“Mặc dù thấy cũng chẳng tác dụng gì, nhưng lỡ sinh viên cần.”
Máy in phát tiếng rè rè khi hoạt động.
cúi đầu sang một bên.
Âm thầm nghĩ, sinh viên mà thầy đến… sẽ là chứ?
Dù thì… đúng là cần thật.
Lúc , chiếc điện thoại nhét trong túi vang lên tiếng chuông.
Màn hình hiển thị: gọi.
do dự hai giây.
Chủ nhân văn phòng lên tiếng: “Nghe , sẽ gửi thêm bản điện t.ử cho em, lát nữa em giúp gửi nhóm.”
lùi xa hai bước, cẩn thận máy.
“Bảo bối, chuyện thứ bảy xem mắt với hàng xóm, con suy nghĩ thế nào ?”
theo phản xạ nhíu mày:
“Con mới bao nhiêu tuổi mà xem mắt?”
“Anh điều kiện thật sự , còn trai, con nhất định sẽ thích.”
Mẹ khuyên.
“Tuy là lớn tuổi hơn một chút, nhưng đàn ông lớn tuổi thì chiều khác.”
“Hồi nhỏ con thích nhất, suốt ngày chạy sang nhà , còn bám đòi bế.”
“Đến cả con cũng cần.”
chút ký ức nào về tuổi thơ mà kể.
Trong lòng chỉ còn sự bài xích việc mới năm ba sắp xếp xem mắt.
“Ông già ?”
“Ai là hàng thị trường đào thải từ .”
“Người khác còn thèm, thì con càng thể nhận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giang-vien-dai-hoc-la-nguoi-co-hon-uoc-voi-toi/chuong-2.html.]
“Ôi chao, con cứ gặp thử , gặp một là—”
tiếp, dứt khoát cúp máy.
lúc đó, máy in nhả tờ giấy cuối cùng.
Trình Dịch Xuyên cúi mắt đóng ghim tài liệu.
vội bước lên, ân cần : “Thầy, để em cho.”
Anh như thấy, vẫn tiếp tục đóng ghim.
Chỉ là một lát im lặng, ngẩng đầu :
“Không xem mắt?”
sững hai giây.
Dù đoán nội dung cuộc gọi thể thấy, nhưng ngờ tiếp tục trò chuyện với về chuyện đó.
gật đầu cứng đờ, nhỏ giọng than thở:
“Cuối kỳ em bận đến c.h.ế.t , còn xem mắt cái gì nữa!”
“Được.”
Trình Dịch Xuyên đưa tập tài liệu đóng ghim cho .
“Em cần lo, bên lớn sẽ .”
Trong chốc lát hiểu câu của là ý gì.
Đây cấp hai cấp ba, giảng viên đại học cũng sẽ trao đổi với phụ về chuyện ?
Theo thì là , cũng thể.
Làm gì thời gian rảnh như .
vội : “Không cần phiền thầy , em—”
“Không phiền.”
Trình Dịch Xuyên , “Dù thì hàng xóm mà em sắp xem mắt chính là .”
Anh , đột nhiên cong mắt nhẹ:
“Ừ, ông già đào thải chính là .”
“……”
3
sững mấy giây, mãi mới hiểu câu đó rốt cuộc ý nghĩa gì.
Đối tượng xem mắt thứ bảy của chính là giảng viên.
Không chỉ , còn là hàng xóm mà ký ức tuổi thơ của sớm mờ nhạt.
câm lặng một lúc mới lên tiếng:
“Thầy… thầy đang đùa với em đúng ?”
“ trông giống đang đùa ?”
Anh ung dung xuống ghế việc, vẻ mặt như đang rằng: là kiểu sẽ đem chuyện đùa với em ?
hoảng loạn lắc đầu.
Không, giống.
Người bận rộn như Trình Dịch Xuyên, dù rảnh rỗi đến dư thừa cũng tuyệt đối đem chuyện trêu chọc .
Cho nên.
Đây chính là sự thật.
Trong khoảnh khắc , thậm chí còn .
Trước đó mạo phạm vòng bạn bè.
Sau đó ở trong điện thoại bôi thành một ông già ai thèm.
Hai chuyện còn trùng hợp thấy và thấy.
Đến cả một con đường lui để biện giải cũng còn.
chỉ thể gượng với : “Trùng hợp thật ha, ha ha, đúng là trùng hợp.”
Trình Dịch Xuyên , nụ mang theo vài phần ý vị sâu xa.
“Quả thật trùng hợp.”
tò mò hỏi: “Vậy thầy… , ngay từ đầu em là ai ?”
Trình Dịch Xuyên trả lời thẳng, chỉ : “Bỏ kính ngữ , em gọi như thật sự già .”
“Hay là…”
Anh đột nhiên nghiêm túc : “Trong mắt em thật sự già ?”
“Già đến mức đó ?”
“Trước đây em đều gọi là mà.”