Giang Sơn Đào Yêu - 9
Cập nhật lúc: 2025-09-04 14:29:55
Lượt xem: 402
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gần đây, sự chống lưng của phụ Tiêu Hoàn và đại bá phụ cùng phe cánh, Tạ Thuần dường như ở triều chính đối đầu dữ dội với Tạ Cẩm Loan.
Ta lo rằng mà chọc giận cô cô, g.i.ế.c mất, thì giang sơn Nam triều sẽ còn ai kế thừa.
Chiếc ghế hoàng hậu , cũng khá dễ chịu, vẫn còn mong Thái hậu nữa.
Thế nên, để bảo đảm khi Tạ Thuần tự hại xong, thể thuận lợi tiếp tục Thái hậu, một lòng thúc đẩy cho các phi tần sinh nhiều con cái.
Nghĩ đến đây, nhịn mà hỏi các phi tần :
“Gần đây xem mạch thế nào ? Có động tĩnh gì ?”
Sắc mặt Tạ Thuần lập tức trở nên khó coi.
Hắn đầu, lạnh lùng :
“Hoàng hậu, ngày thế , ngươi nhất định nhắc đến mấy chuyện xui xẻo ?”
Ta ấm ức :
“Truyền tông nối dõi, khai chi tán diệp, gọi là xui xẻo ?
Bệ hạ sang năm là hư nhị thập , mà vẫn con nối dõi.
Người ngoài , còn tưởng thần ghen ghét, cho các tỷ trong cung mang thai nữa chứ…”
Nghe , đều dám lên tiếng.
Chỉ một đột nhiên đầu sang một bên, nôn khan.
Ta tiếng, ngẩng mắt , thì là Tiêu Hoàn.
Ánh mắt Tạ Cẩm Loan sắc như gươm, từ cao xuống Tiêu Hoàn:
“Người , truyền thái y tới bắt mạch cho Tiêu Tài nhân!”
28.
Thái y đến liền chẩn Tiêu Hoàn mang thai hơn một tháng, chỉ là thai tượng mấy định, dặn uống thuốc an thai để điều dưỡng.
Tiêu Hoàn mặt đầy hạnh phúc, khẽ vuốt bụng :
“Bệ hạ, chúng con !”
Sắc mặt Tạ Thuần hết sức phức tạp, rõ ràng nên , nhưng như nổi.
Nghe lời nàng , chỉ an ủi:
“Đã con thì cứ dưỡng cho , trẫm sẽ phái chăm sóc ngươi thật chu đáo.”
Còn thì vui mừng.
Tạ Thuần con nối dõi, bất kể là ai sinh, kế vị hoàng vị chẳng cũng kính trọng – vị đích mẫu ?
Ai… tuy mới tròn mười sáu, nhưng bắt đầu tính toán chuyện về già của !
Có lẽ chiếc bàn tính của gõ quá lớn, Tạ Thuần thấy mất.
Đêm hôm , khi đang ngủ, bỗng cảm giác một bóng cạnh giường.
Mơ màng mở mắt, suýt nữa thốt một tiếng “Tinh Hằng”.
ánh nến lóe lên, thấy rõ đó là gương mặt Tạ Thuần, lập tức giật bật dậy.
“Bệ hạ? Sao ở đây?”
Ánh mắt u ám, lập tức dồn góc giường.
“Ngươi định gọi ai?
Cái tên ám vệ như hình với bóng ? Sao nhảy hù dọa trẫm?”
Ta đưa mắt quanh, chẳng thấy một ai, ngay cả Nguyệt Ảnh cũng hiện , trong lòng thoáng dấy lên dự cảm chẳng lành.
“Bệ hạ, ngươi gì?”
Tạ Thuần phá lên , siết chặt cổ tay , kéo sát đến mặt:
“Ngươi chăng để trẫm cùng đám phi tần sinh con cái, học theo hoàng cô cô, mượn danh Thiên tử để lệnh chư hầu?”
Ta , chột .
Ta thì ?
Muốn cũng ư?
Thấy ngẩn , càng giận dữ hơn:
“Ngươi thật sự ý đó?”
“Đáng tiếc ! Tính toán của ngươi vỡ tan !”
“Hoàn nhi thai cốt nhục của trẫm, vì nàng và đứa trẻ chào đời , trẫm buộc tay sớm thôi!”
Ngoài cung vang lên tiếng ồn ào, dường như còn lẫn tiếng hò g.i.ế.c chém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giang-son-dao-yeu/9.html.]
Ta gương mặt đắc ý của Tạ Thuần, trong lòng hiểu bảy tám phần, chỉ nhàn nhạt :
“Ngày Tết mà tay, chẳng lắm . Đợi qua tháng Giêng hãy thì hơn.”
Tạ Thuần bất ngờ đẩy ngã xuống giường, ánh nến hắt trong mắt , gắt gao :
“Dung Đào Yêu, trẫm cho ngươi một cơ hội.
Ngươi vẫn luôn một đứa con ? Vậy thì, sinh cho trẫm một đứa, thế nào?”
Cái … thôi bỏ thì hơn.
Ta thật sự chẳng hề sinh con cho Tạ Thuần.
Nhận sự khước từ gương mặt , bật tự giễu:
“Trẫm sớm nên , Dung Đào Yêu, ngươi là kẻ trái tim!”
Rồi hét ngoài:
“Người ! Bắt Hoàng hậu nương nương cho trẫm!”
29.
Ngày mùng Một đầu năm, Tạ Thuần phát động chính biến.
Tạ Cẩm Loan trúng độc ám toán, hôn mê, tâm phúc ám vệ hộ tống rời khỏi kinh thành.
Văn võ bá quan trong triều đều thanh trừng , pháp trường chợ rau ngày nào cũng c.h.é.m .
Còn – kẻ Tạ Cẩm Loan thương yêu nhất – thì trở thành cái đích cho mũi nhọn.
Từ một hoàng hậu cao cao tại thượng, biến thành hoàng hậu bỏ rơi nơi lãnh cung.
Chỉ là lãnh cung của hề “lạnh”, trái còn vô cùng náo nhiệt.
Tạ Thuần cuối cùng cũng chính chấp chính, :
“Dung Đào Yêu, đây chính là kết cục ngươi từ chối trẫm! Nghĩ thông suốt thì phái tới với trẫm, ngươi vẫn thể là trung cung hoàng hậu!”
Ồ, thực sự thích ?
Thật khiến khó hiểu.
Tiêu Hoàn giờ thành Quý phi, nàng :
“Bản cung nay là Quý phi, Thuần lang , chỉ cần bản cung sinh Đại Quân, sẽ phế ngươi, lập bản cung hậu!”
“Chính mới là nữ chủ của quyển sách !”
Sách? Sách gì cơ?
Lâm Cửu Nguyệt nhờ cùng phụ thanh trừng nội loạn mà phong một trong Tứ phi – Đức phi.
Lúc tới thăm , nàng :
“Thực con ngươi cũng như lời ngoài đồn. Có gì khó khăn, cứ sai tới báo cho .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Ta :
“Ta ăn bánh sữa giòn.”
Lâm Cửu Nguyệt đáp:
“Chuyện đó e là . Bệ hạ nổi điên, đem bộ đầu bếp, cung nữ, thái giám, hộ vệ vốn hầu hạ ngươi từ g.i.ế.c sạch .
Trong cung , chẳng còn ai dám nhắc tới món bánh sữa giòn nữa.”
Ta khẽ thở dài:
“Đáng tiếc thật.”
Ta hỏi nàng vì , rõ ràng lúc cùng đánh mạt chược còn vui vẻ.
Nàng thật lâu, mới đáp:
“Ngươi chẳng lẽ , tất cả các ngươi đều là kẻ ? Kẻ … tất nhiên tiêu diệt.”
Nói cũng lý, chẳng tìm lời phản bác.
Thư Diệu Nhi với một bí mật: Thực khi nàng gợi ý đưa Dung Nhân cung, là vì tư thù.
Trước khi nhập cung, nàng từng một mối thanh mai trúc mã, nhưng đem lòng yêu Dung Nhân, cự tuyệt cưới nàng .
Thế nên nàng mới bước chân cung.
Ngay cả Dung Nhân cũng đến thăm , bóp chặt cổ :
“Dung Đào Yêu, ngươi cũng ngày hôm nay! Tạ Cẩm Loan sụp đổ, ngươi mất chỗ dựa ! Trên đời còn ai thể bảo vệ ngươi nữa!
Cha và công phò tá thiên tử, xin bệ hạ ban ân, khỏi cung ! Ha ha ha!
Đáng thương cho tỷ tỷ và mẫu , ngay cả lưỡi cũng còn, chứ thì cũng cung mắng ngươi một trận cho hả !”
Đám lắm lời quá, chỉ ngủ thôi.