14
Không lâu sau, mẹ tôi đi làm lại, nhưng là đến làm ở công ty của bố.
Tôi thì vào học ở trường mẫu giáo mới, mấy bạn nhỏ ở đó cũng giống như ở trường cũ, tuy không thông minh lắm nhưng đều rất dễ thương.
Trẻ con đi mẫu giáo thì phải ngủ sớm dậy sớm.
Một đêm nọ, tôi mơ mơ màng màng tỉnh dậy đi vệ sinh.
Trên đường quay lại phòng, tôi thấy cửa phòng mẹ khép hờ, bên trong le lói ánh đèn.
Giọng bố mẹ nói chuyện khe khẽ vang ra từ trong phòng.
Nghe không rõ.
Tôi dụi mắt định quay về ngủ tiếp.
Lúc này, một loạt bình luận hiện ra trước mắt:
[Cuối cùng nam nữ chính cũng chịu nói chuyện thẳng thắn với nhau, nhìn mà đứa nhỏ này muốn khóc luôn.]
[Cuối cùng họ cũng nhớ ra cái miệng không chỉ để cãi nhau, còn để hôn nữa mà! Mau hôn nhau đi!]
[Bé cưng, quay lại ngủ đi nha, đừng làm phiền bố mẹ… sắp có em bé rồi đó!]
[Khoan, sao đột nhiên lại hiện mấy dấu ba chấm?]
[Ở cái đoạn quan trọng nhất mà lại thấy dấu ba chấm, đúng là đau đớn cười c.h.ế.t tôi.]
[Tôi biết rồi, sáu chấm là sáu lần đúng không?]
[Là sáu cái bao ấy!]
[Tác giả c.h.ế.t tiệt, đoạn then chốt thế này mà không tả chi tiết, nguyền rủa người ăn mì gói của ngươi không có gói gia vị! Mua dép thì cả hai chiếc đều là chân trái!]
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
[Trời đất ơi, cái trang web này dám để hội viên VIP đọc dấu ba chấm à? Cứ như này tháng sau tôi không gia hạn đâu đấy!]
[…]
Trong đó còn lẫn rất nhiều bình luận kiểu: [@&*=#%@#], tôi chẳng hiểu gì cả.
Tôi ngáp một cái rồi quay về phòng ngủ tiếp.
Sau này nhớ lại, tôi từng hỏi bố: “Bố ơi, con sắp có em rồi hả?”
Bố khựng lại, hỏi: “Con muốn có em trai hay em gái?”
Tôi nghĩ một lúc: “Con muốn em gái.”
“Được.” Bố gật đầu đồng ý.
Không lâu sau, bố đem về nhà một con mèo tam thể, giới thiệu với tôi: “An An, đây là em gái con, tên là Giang Lạc Lạc.”
Con mèo con được đặt vào lòng tôi, kêu gừ gừ khe khẽ.
“Bố ơi, sao em lại cứ kêu suốt thế?”
Bố nói: “Em thích con đó.”
Em gái đáng yêu thật.
Một buổi tối, bố mẹ đưa tôi đến nhà người quen chơi.
Vừa mở cửa ra, bên trong rất đông vui, náo nhiệt.
Có một chú đang bế một đứa bé mũm mĩm trong lòng, hớn hở khoe: “Hề hề, nhìn con trai tôi này, đáng yêu chưa! Mấy người chưa làm bố thì không hiểu được đâu!”
Trên nền trải tấm thảm đỏ, có rất nhiều món đồ bày quanh.
Mẹ bảo đó là lễ thôi nôi, tôi trước kia cũng từng làm lễ này.
Chú bế em bé vừa nhìn thấy tôi và mẹ thì sững lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giai-cuu-tinh-yeu-cua-bo-me/chuong-10-het.html.]
Bố bắt đầu giới thiệu: “Giới thiệu với mọi người, đây là vợ tôi, Giang Uyển, và con gái tôi Giang Cẩn An.”
Câu giới thiệu khiến mọi người đều sững sờ.
“Khoan đã, anh Tần, từ đâu ra cô con gái lớn thế này? Anh kết hôn khi nào vậy?”
“Anh cũng chơi trò ‘kết hôn bí mật có con riêng’ à? Chị dâu là người ở đâu…”
Bố thong thả nói: “Đợi thêm thời gian nữa tôi sẽ gửi thiệp mời đám cưới.”
Tôi làm theo lời giới thiệu của bố, ngoan ngoãn chào từng người.
Chú bế em bé tên là chú Triệu, rất thân với bố, hình như cũng quen biết mẹ, nhưng khi thấy tôi thì vẫn vô cùng bất ngờ.
Bố chỉ vào đứa bé đang ê a trong lòng chú Triệu, nói với tôi: “Nếu con muốn có em trai thì lấy đứa này đi.”
Chú Triệu: “???”
Bố bảo mẹ sức khỏe yếu, chỉ có thể sinh được một mình tôi thôi.
Nếu tôi muốn có em trai hay em gái nữa, thì bố sẽ… tìm ở nơi khác cho tôi.
Cũng được nhỉ.
15
Khi bố mẹ kết hôn, tôi làm phù dâu nhí, còn được ăn tiệc cưới của bố mẹ.
Ăn no căng bụng.
Màn bình luận của các chị gái lại điên cuồng xuất hiện:
[Tiền mừng 1.000, ghi vào tài khoản tác giả.]
[Tiền mừng 10.000, ghi vào tài khoản tác giả.]
[Tiền mừng 1 triệu, ghi vào tài khoản tác giả.]
[…]
Thời gian trôi đi, tôi dần lớn lên.
Bố mẹ đưa tôi đi kiểm tra chỉ số IQ.
Bố rất bất ngờ với kết quả, còn nhéo nhéo cái má không còn tròn trĩnh của tôi: “Thì ra thật sự là thiên tài nhí.”
Thế là khi đi học, tôi được phép học vượt lớp.
Rồi dần dần, màn bình luận ngày càng ít xuất hiện.
Lớn lên, tôi hiểu được vì sao những bình luận ấy biến mất, bởi vì câu chuyện của bố mẹ trong cuốn tiểu thuyết kia đã kết thúc.
Nhưng trong mắt tôi, câu chuyện của họ vẫn đang tiếp diễn.
Sau khi mẹ và bố quay lại với nhau, mẹ vui vẻ lên rất nhiều.
“Giang Cẩn An, hồi con bốn tuổi cứ bám mẹ, bố còn nhịn được. Giờ con tám tuổi rồi mà buổi tối vẫn muốn ngủ với mẹ, con có biết xấu hổ không hả?” Bố chống nạnh mắng tôi.
“Bố thì bao lớn rồi mà cũng ngủ với mẹ, con tám tuổi, vẫn là trẻ con mà.”
“Rõ ràng là vợ bố, được chưa?” Bố không hài lòng, “Con đi ngủ với em gái con đi!”
“Con với em cũng muốn ngủ với mẹ cơ!”
“Giang Cẩn An, bố thấy là do bố chiều con quá rồi…”
Đang cãi nhau thì tôi bỗng nhớ lại trước khi màn bình luận biến mất, các chị gái từng đặt biệt danh cho hai bố con tôi…
Cặp bố con đối kháng.
Hình như… cũng đúng phết.
(Hoàn chính văn)