GIÁ TRỊ CỦA BÀ NỘI TRỢ KHÔNG BẰNG CHIẾC ÁO MỘT NGHÌN TỆ - 2
Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:25:23
Lượt xem: 670
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
nghẹn ngào hỏi .
“Bây giờ còn thể giới thiệu nội bộ cho tớ công ty ?”
Nhắc đến công việc, sắc mặt Nhậm Nhiên nghiêm túc hơn.
“Được chứ.”
“Chị em chinh chiến nơi công sở nhiều năm , chút quyền hạn vẫn .”
“ tớ , công ty tớ thử việc ba tháng.”
“Nếu đạt tiêu chuẩn đ.á.n.h giá, vẫn cho nghỉ việc.”
vội vàng gật đầu.
“Tớ .”
“Tớ nhất định sẽ việc thật , tuyệt đối kéo chân , mất mặt.”
Sau khi tạm biệt Nhậm Nhiên, theo thói quen thường ngày.
Trước tiên chợ mua cánh gà con trai thích ăn.
Rồi sang chợ hải sản mua cá quả chồng thích ăn.
Về đến nhà nấu xong bữa tối.
vội vàng chạy xe điện đến trường tiểu học đón con tan học.
khi tới nơi.
Chương Trình đợi sẵn ở điểm đón.
Con trai thấy Chương Trình liền vui vẻ chạy tới bên .
“Mẹ ơi, con xe của bố.”
“Xe điện của gió thổi trán con đau lắm.”
“Sau để bố đón con tan học ?”
gật đầu.
Không thêm gì.
Trực tiếp chạy xe điện về nhà.
Khi lên lầu.
Lại thấy Chương Trình đang chuyện hôm nay với Chương Pháp.
“Mẹ con chỉ là một bà nội trợ.”
“Không giao tế, công việc.”
“Vừa mở miệng xin bố một nghìn tệ mua áo cashmere.”
“Số tiền đó đủ mua cho con bao nhiêu bộ thẻ Ultraman.”
“Đủ mua cho bà nội con bao nhiêu miếng cao dán.”
“Vậy mà con há miệng là xin một nghìn tệ.”
Mẹ chồng vốn ngày thường với khinh miệt nhổ một bãi.
“Con đúng là chiều hư nó .”
“Mỗi tháng cho nó nhiều tiền như , nó quen miệng quen tay.”
“Mẹ từ lâu .”
“Con đưa tiền cho giữ.”
“Mỗi ngày phát cho nó tiền sinh hoạt.”
“Mỗi tháng ít nhất cũng tiết kiệm một nghìn.”
“Con .”
“Cứ nhất quyết đưa hết cho nó.”
“Giờ thì .”
“Nó ơn.”
“Còn lên group bôi nhọ con.”
Con trai cũng phụ họa.
“ đó bố.”
“Bố keo kiệt cỡ nào .”
“Con xin ít tiền mua đồ.”
“Mẹ lúc nào cũng từ chối hết đến khác.”
“Bố đưa tiền cho bà nội.”
“Con mua đồ cũng tiện hơn ?”
nhịn nữa.
Đẩy cửa bước .
Mẹ chồng thấy thì chút lúng túng.
Con trai cũng né tránh ánh mắt của .
Ngược , Chương Trình nén giận lên tiếng.
“Sau 5000 tệ chuyển cho .”
“Cô cần gì thì tự xin .”
“Đỡ tiêu xài hoang phí.
“Không tính toán.”
gật đầu.
Ăn kèm cá quả và cánh gà.
Vét một bát cơm trắng thật to.
Rồi thẳng phòng ngủ.
Không cho quản tiền cũng .
Ngày mai ở công ty của Nhậm Nhiên.
Vốn dĩ cũng còn sức mà lo mấy chuyện linh tinh .
Có thời gian đó.
Chi bằng tìm hiểu văn hóa doanh nghiệp.
Làm quen môi trường công ty thì hơn.
mới xem tài liệu nửa tiếng.
Mẹ chồng lớn tiếng gọi .
“Trần Trân, cô hầu ăn cơm là bỏ đói ?”
Con trai cũng lớn tiếng la lên.
“Bà nội đói .”
“Con cũng đói.”
“Cơm múc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-tri-cua-ba-noi-tro-khong-bang-chiec-ao-mot-nghin-te/2.html.]
bực bội chịu nổi.
“Tay chân đầy đủ tự múc?”
“Con quan tâm bà nội đói.”
“Sao hầu bà nội ăn cơm?”
Con trai tức giận đá mạnh cửa.
“Mẹ nhớ kỹ những lời hôm nay.”
“Sau dù múc cơm cho con.”
“Con cũng ăn.”
“Sau con học tan học.”
“Cũng chỉ để bố đón.”
“Bố .”
“Mẹ chê 5000 tệ ít.”
“Sau một xu cũng cho .”
“Mẹ hầu bà nội cho đàng hoàng.”
“Con xem lấy tiền từ tay bà nội kiểu gì.”
tức đến bật .
“Vậy thì quá.”
“Đã chí khí như .”
“Chắc đồ ăn nấu con cũng thèm ăn nhỉ?”
Con trai nghẹn lời.
“Mẹ… … …”
“rầm” một tiếng đóng cửa.
“Con yên tâm.”
“Sau dù con cầu xin đón đưa học.”
“ cũng rảnh.”
“Còn tiền sinh hoạt trong tay bà nội con.”
“ càng lấy một xu.”
“Bây giờ con thể tránh xa ?”
Chương Trình thấy động tĩnh.
Trước mặt đổ hết thức ăn vất vả nấu thùng rác.
“Đi.”
“Con trai.”
“Hai bố con ngoài ăn xiên nướng.”
“Tiện thể mang về cho bà nội.”
“Ngày nào cũng nấu mấy món giống .”
“Ăn chán từ lâu .”
“Còn dám cao với ai chứ.”
Con trai vui mừng nhảy cẫng.
“Yeah!”
“Đi ăn xiên nướng.”
“Giá mà nào đó cả đời đừng nấu cơm.”
“Vậy con ngày nào cũng ngoài ăn quán.”
lười để ý đến họ.
Sắp xếp xong tài liệu.
Rồi tắm và ngủ.
Nửa đêm.
tiếng la của con trai đ.á.n.h thức.
Đứa trẻ tám tuổi đau đến mức xổm đất.
Mặt tái mét.
“Ái da.”
“Con đau bụng quá.”
Chương Trình mặt mày vàng vọt bước từ nhà vệ sinh.
“Chắc xiên nướng sạch.”
“Đi.”
“Bố đưa con bệnh viện.”
Khi câu đó.
Chương Trình vẫn lén liếc .
.
Anh đang đợi chủ động cầm chìa khóa xe.
Đi đăng ký khám.
Chăm sóc hai bố con trong bệnh viện.
Trước đây.
Chỉ cần hai họ đau đầu sổ mũi.
đều lo lắng yên.
.
chỉ lạnh lùng liếc một cái.
Rồi đóng cửa phòng .
Cách giờ chỉ còn hai tiếng.
nghỉ ngơi cho .
Ngày mai còn nhận việc ở công ty mới.
Dù thì trong mắt họ.
Tất cả những gì đều rẻ mạt và vô dụng.
Chương Trình tức tối kéo Chương Pháp khỏi nhà.
cho rằng nghĩ thông suốt.
cánh cửa đóng chặt.
ngủ .
Đây chính là gia đình mà thà từ bỏ công việc cũng tâm ý chăm sóc.
Quả thật đáng.