18
 
“1. Học phí và sinh hoạt phí đại học tự lo.”
 
“2. Từ hôm nay, ở nhà  trả tiền thuê nhà và điện nước.”
 
“3. Mỗi tháng nộp 1000 tệ tiền sinh hoạt phí.”
 
Nhìn ba điều “gia quy” ,   như một đứa ngốc.
 
 tự tát  liên tục, hận bản  vì  giận dỗi .
 
Càng hận chính  vì  từng quan tâm đến bà.
 
  thành công thoát khỏi căn nhà ngột ngạt , nhưng  thì  thể.
Nhất Phiến Băng Tâm
 
Chồng ngoại tình, con gái nổi loạn, bản  thì mắc bệnh hiểm nghèo.
 
Vào những giây phút cuối đời,   bà  nghĩ gì?
 
Liệu   đang hối hận vì  sinh  ?
 
Trong nửa năm mất liên lạc , ba  nhiều  tìm cách lừa   về hoặc đòi tiền.
 
   hề đáp  bất kỳ điều gì.
 
Từ bác gái,  mới  trong suốt nửa năm ,   sống trong cảnh địa ngục trần gian.
 
Bà  chẩn đoán mắc bệnh suy thận,   chạy thận mỗi tuần.
 
Ba  để ép  xuất hiện,  nghĩ đủ  cách để cản trở   chạy thận.
 
Ngày nào cũng cãi  với bà, còn dẫn cả tiểu tam và con riêng về nhà để chọc tức.
 
Thậm chí còn để tiểu tam về ở trong nhà, bắt    dọn sang ngủ trong phòng của .
 
Cơ thể   ngày càng suy sụp, nhanh chóng rơi  tình trạng nguy kịch.
 
Cho đến lúc đó, họ hàng mới    sắp  qua khỏi.
 
Mẹ  cấm tất cả   liên lạc với , đồng thời  sẵn di chúc, để   bộ tài sản  tên bà cho  thừa kế.
 
Còn phần tài sản “chung” với ba , chỉ là vài cái nồi niêu xoong chảo – nếu ba  cần, thì cứ cho ông .
 
Khoảnh khắc cuối cùng trong đời, bà ôm chặt tấm ảnh của , miệng lẩm bẩm một câu:
 
“Đừng  về… mãi mãi đừng  về.”
 
19
 
Đám họ hàng chầu chực ở nhà  khi    mất liên lạc, liền lao  đánh  , ép bà giao hết  bộ  tiền tiết kiệm còn .
 
Cô út và các thím bên nội thì lục sạch hộp trang sức của  .
 
Làm xong  chuyện, bọn họ gom hết những gì  giá trị trong nhà  bỏ   chút luyến tiếc.
 
Ba  thì dẫn  con tiểu tam ngang nhiên dọn , chiếm luôn phòng ngủ chính trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-quy-cua-me/8-end.html.]
 
Mẹ   còn chốn  về, đành  thuê một căn phòng nhỏ ở bên ngoài để ở tạm.
 
Ba  uy h.i.ế.p bà: chỉ cần bà giao  sổ đỏ thì ông  sẽ đồng ý ly hôn.
 
   kiên quyết  nhượng bộ, hai  cứ giằng co như .
 
Cơ thể   nhanh chóng suy sụp.
 
Giai đoạn cuối của suy thận, bà gầy rộc cả , nhưng hai chân  sưng phồng như chân voi.
 
Biết  chẳng còn sống  bao lâu, bà gắng gượng bò về căn nhà của chính ,   giường trong phòng ,   .
 
Trong suốt quãng thời gian , bà luôn từ chối liên lạc với , cũng nhất quyết  cho ai gọi  về chịu tang.
 
Lời trăng trối duy nhất của bà, chính là hy vọng  rời xa nơi , càng xa càng .
 
Không ngờ, chính khoản chuyển khoản 500 nghìn đó,  khiến     sự thật  chôn giấu suốt nửa năm qua.
 
Một sự thật…  tàn nhẫn  xí,   chan chứa tình yêu.
 
20
 
 mua cho  một phần mộ,  ngay tại thành phố nơi   việc.
 
  thể đến thăm bà bất cứ lúc nào.
 
Ba  cuối cùng cũng cưới tiểu tam  vợ,  khi cưới vẫn tiếp tục dốc tiền về cái hố  đáy ở quê.
 
Chưa đến nửa năm, tiểu tam chịu  nổi nữa, hai  đánh , gọi cảnh sát mấy .
 
Cuối cùng tiểu tam bỏ , để  đứa con trai cho ông .
 
Giờ đây, ba  một  nuôi con, sống khổ sở vô cùng.
 
Không còn căn nhà gần trường, con trai ông  cũng chỉ  thể học ở một trường công lập xa xôi.
 
Quan hệ giữa hai cha con cũng chẳng mấy  .
 
Ba  tìm cách liên lạc với ,     lo việc học cho đứa em cùng cha khác .
 
  một  nữa chặn hết  cách liên lạc của ông .
 
Cứ để ông   kiện,   khi ông  già, nếu  kiện  đòi tiền dưỡng già, ông  kiện một ,  trả một .
 
Còn ngoài  thì đừng mong gì thêm.
 
Căn nhà ở quê  bán , cộng với tiền tiết kiệm  đó,  mua  một căn hộ nhỏ hai phòng ngủ.
 
 dọn trống một phòng để  phòng  sách, mua thật nhiều cây xanh, trang trí cho thật ấm cúng.
 
Đêm đầu tiên dọn  nhà mới,  mơ một giấc mơ.
 
 mơ thấy   bước  khỏi phòng thi đại học,  đang  ngoài cổng chờ đón  về nhà.
 
Hôm đó nắng  , gió cũng thật dịu dàng.
 
(Hết)