Mẹ lúc nào cũng than với ba rằng bà một phòng sách.
ba luôn bệnh văn nghệ sĩ, màu mè.
Hai thường xuyên cãi vì chuyện .
Mẹ căn nhà là sính lễ bà mang theo khi lấy chồng, bà sắp xếp thế nào là quyền của bà.
Còn ba thì nhà giữ một phòng dành cho khách, để họ hàng từ quê lên còn chỗ ở.
Mỗi cãi vã dữ dội, ba sẽ chỉ và :
“Nó sớm muộn gì cũng lấy chồng, đến lúc đó chuyển phòng nó thành phòng cho em cũng , còn phòng khách thì nhất định giữ .”
Phòng của , cùng lắm cũng chỉ giữ đến khi lấy chồng.
Nhìn những dòng chữ gửi đến, như thể tưởng tượng cảnh bà đang vui vẻ dọn dẹp căn phòng của , đó là những món đồ trang trí mềm mại và những chậu cây xanh mà bà yêu thích.
Bà như kìm nén đến cực hạn, chỉ chờ kỳ thi đại học kết thúc là lập tức đuổi khỏi nhà.
Thậm chí còn chu đáo giúp thu dọn hành lý.
Còn cắt đứt quan hệ con, để mãi mãi thể về.
02
chiếc túi bút trong tay.
Giấy tờ đầy đủ, bên trong còn kẹp mấy trăm tệ tiền “bồi dưỡng sức khỏe” mà nhét sáng nay khi khỏi nhà.
Trong vali lộn xộn là quần áo, chắc vì quá vội đuổi mà bà cũng chẳng buồn sắp xếp cho gọn.
liếc qua một cái, đóng nắp , xách lên bước về phía bến xe.
Đã hoan nghênh trở về, thì cũng chẳng cần !
bắt chuyến xe gần nhất, chính thức bắt đầu cuộc đời của .
Trước đó, nơi xa nhất từng đến chỉ là trung tâm thành phố để mua sắm.
Dựa một chút quyết tâm, mua một vé tàu hỏa về phía Nam.
Cả chặng đường dài hơn 2000 km, tàu hỏa mất 15-20 tiếng, giá vé hơn 100 tệ.
Còn nếu tàu cao tốc thì mất 9 tiếng, giá vé hơn 600 tệ.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, chọn mua vé tàu thường, còn là ghế cứng.
Xách theo vali hành lý, suốt chặng đường dám chợp mắt, chỉ cần ngang qua là lập tức cảnh giác.
Trong toa là học sinh du lịch hè, ríu rít chuyện khiến đầu như nổ tung.
Mãi đến khi tàu đến nơi, đầu óc vẫn còn ong ong.
Trong suốt thời gian đó, ba hề liên lạc với .
03
Có nhiều xưởng tuyển công nhân mùa hè, tiện tay chọn đại một chỗ đãi ngộ tạm điền hồ sơ.
Sau khi điểm thi đại học, xin nghỉ để tiệm net, đăng ký nguyện vọng và đổi địa chỉ nhận giấy báo nhập học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-quy-cua-me/2.html.]
Làm xong hết thảy, tiện tay đăng nhập tài khoản QQ lâu dùng.
Vừa lên mạng, đủ loại tin nhắn nhấp nháy liên tục hiện lên.
thi khá , top 10 của lớp, top 100 khối, đăng ký một trường đại học ở miền Nam.
Giáo viên chủ nhiệm gửi cho nhiều tin nhắn, hỏi khi nào trường dự lễ nghiệp.
Cán bộ lớp cũng gửi hàng đống tin, hỏi về chuyện lễ nghiệp.
Lúc mới nhớ , đổi điện thoại từ lâu, họ liên lạc , chỉ thể nhắn QQ.
…
thời gian, lễ nghiệp qua từ lâu.
Trong nhóm lớp đầy ắp ảnh và video buổi lễ, các bạn rạng rỡ, tuổi trẻ căng tràn.
Nhất Phiến Băng Tâm
cúi đầu bộ đồ công nhân nhàu nhĩ , gương mặt chút cảm xúc, lặng lẽ tắt thông báo nhóm.
Tuổi trẻ của , dường như kết thúc sớm hơn khác.
Trong vô vàn tin nhắn, thấy một tài khoản QQ lạ.
“Tĩnh Tĩnh, là ba đây, con ?”
“Giờ con đang ở ? Sao con đổi điện thoại ?”
“Mẹ con bệnh , con về chăm bà ?”
Hai , thể đổi kịch bản khác ?
Mẹ đuổi khỏi nhà, chẳng lẽ ba gì ?
Lúc gọi về, chẳng qua là vì giúp việc trong nhà bệnh, ai hầu hạ ăn uống, cần – " giúp việc nhỏ" về ca mà thôi.
chẳng một lời, trực tiếp chặn luôn tài khoản QQ đó.
Nếu là thùng thuốc s.ú.n.g chờ phát nổ, thì ba chính là cầm bật lửa.
Từ khi nhận thức, bao giờ thấy tiền lương của ông.
Mỗi tháng ông nhận lương xong là gửi hết 2/3 về quê, phần còn chỉ đủ tiêu xài cá nhân.
Cả trái tim ông, đều dồn hết cho đứa cháu trai.
Còn – đứa con gái ruột, giống như nhặt về từ thùng rác.
lặng lẽ tắt QQ, trong tiệm net ngẩn lâu.
Gia đình ruột thịt giống như cưa sắt, cứ kéo qua kéo , khiến trái tim rướm máu.
Chưa kịp đau buồn bao lâu, điện thoại của tổ trưởng gọi đến.
“Tối nay tăng ca, mau .”
lau mặt một cái, vội vàng rời khỏi tiệm net.
Có lẽ đúng, 18 tuổi, tự mưu sinh.
Tiền học phí và sinh hoạt phí đại học, đến giờ vẫn chút manh mối nào.