như một kẻ si tình,  tâm  ý lao  Dương Thụy Xuân, lười biếng   lật , đút cơm, tắm rửa cho bà Tề nữa. 
 vứt bà   giường mặc cho bà  ị đái  tã giấy, hai ba ngày mới  một . Kênh hát tuồng cũng  bật nữa,  chìm đắm trong tình yêu, lúc  lúc .
Dương Thụy Xuân  đến,   buồn chán.
 vứt bà Tề  bồn tắm, chà xát cho bà hết   đến  khác, chà đến mức   bà  đỏ ửng.  gọi điện cho Dương Thụy Xuân hết   đến  khác,   đều trực tiếp cúp máy.
 bôi phấn dày, đánh má hồng cho bà Tề, thoa hai miếng môi đỏ chót. Trong gương hiện  hai khuôn mặt già và trẻ giống hệt . 
Dương Thụy Xuân vẫn   điện thoại. Nước mắt của   trôi lớp phấn thành hai rãnh, bà Tề cũng .
 bật nhạc, đẩy bà Tề nhảy múa khắp nhà. Bị buộc bằng dải vải, bà  chỉ  thể cúi đầu mặc cho  điên cuồng lắc lư. Dương Thụy Xuân   đưa   bar,   luyện tập thật .
 nắm hai tay bà Tề giơ lên cao, tiếng nhạc vang trời,  như đang nắm lấy tương lai vô vọng của ,   là Dương Thụy Xuân  khiến  phát điên,  từ trong xương tủy   là một kẻ điên.
  lóc một hồi lâu, cuối cùng Dương Thụy Xuân cũng chịu đến,   bảo  đẩy bà Tề  phòng ,  đó  hút thuốc  kể khổ.
Cậu  nghèo,  tiền,  già ở nhà  bệnh, em gái còn đang học đại học,  thợ cắt tóc học việc lương  bèo bọt. 
Bạn bè giới thiệu   đến  việc ở một câu lạc bộ nào đó, ở đó  nhiều phú bà, vì  và em gái,   chuẩn  hy sinh tình yêu và sắc .
Cậu  : "Chị ơi,  yêu em, nhưng  cần tiền."
  trong vòng tay  ,  ướt đẫm n.g.ự.c  ,   lau khô nước mắt  với  : "Anh đừng   trai bao, em  tiền."
Cậu   thấy thế, lập tức vứt điếu thuốc, lật  lên, tình tứ ôm lấy mặt : "Chị ơi,   thể hèn mọn như   chiều lòng phú bà ,   ở bên chị mãi mãi."
Đêm đó, Dương Thụy Xuân dốc hết sức   vui lòng,   thèm để tâm đến Bà Tề ở phòng bên cạnh, mà phóng túng la hét, chúng   từ phòng ngủ  đến phòng khách, còn "đại chiến" một trận trong phòng tắm.
Dương Thụy Xuân dùng mồm đút rượu cho , trong nhà nhạc rock vang trời, trong đầu  chỉ  sự hưng phấn và giải thoát. 
   kìm nén quá lâu,  vẫn luôn hèn mọn  bằng một con gà, nhưng  sự kích động của  đàn ông ,     phát điên.
05.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-khong-noi-nuong-tua/chuong-4.html.]
Sau khi Dương Thụy Xuân rời , căn nhà  trở thành một đống hỗn độn, chỉ còn  tàn thuốc và vỏ chai rượu vương vãi khắp sàn.
 tắt loa ,   ghế sofa, ôm mặt,   vì   bắt đầu gào .
 bước  phòng bà Tề, bà  đang thoi thóp   giường.
 vén chăn lên, phân và nước tiểu  thấm ướt chăn đệm, mùi hôi thối xộc thẳng  mũi,  lay bà: "Mẹ! Mẹ!"
Bà  thở mấy , mở mắt , vô hồn  . 
 xì mũi, tát mạnh  mặt  một cái, mắng    : "Mẹ ơi,  tha thứ cho con, con sẽ dọn dẹp ngay,  đừng giận."
Bà  chớp mắt một cái,  dùng sức đỡ bà   dậy  về phía phòng tắm, nhưng sự buông thả sa đọa ngày đêm  vắt kiệt sức lực . Vừa  đến cửa phòng tắm,  giẫm  một chai rượu, cả hai cùng ngã nhào xuống.
Bà Tề lăn một vòng  đất,  ngửa, trợn mắt, miệng yếu ớt kêu “a a”,  im bặt.
Mắt cá chân   trẹo, vội vàng gọi điện cho Dương Thụy Xuân, giục   mau đến.
  dám động  bà Tề,  hết   phòng ngủ ném chăn đệm bốc mùi  máy giặt,   cố nhịn đau chân mà lau nhà, vứt rác. Khi Dương Thụy Xuân mắt còn ngái ngủ bước lên,   kéo bà Tề  bồn tắm.
“Mẹ chị hôi thối quá … Không  thì thuê một bảo mẫu  chứ.” Dương Thụy Xuân bịt mũi : “Có  chị ở đây  mà tiện ,  bằng đưa  viện dưỡng lão .”
 thử nhiệt độ nước trong bồn tắm, tránh những chỗ  loét do  lâu, nhẹ nhàng lau chùi cơ thể nhăn nheo của bà Tề.
   bà   ngã  ,   thấy vết thương ngoài da  chảy máu.  chỉ   sẽ  một ngày,  cũng sẽ già nua,  xí, bất lực như , mặc cho phân và nước tiểu nhấn chìm . 
   con cái, cũng   tiền,  thuê nổi hộ lý bảo mẫu,  sẽ chỉ thối rữa c.h.ế.t  trong im lặng.
Giờ đây, ngay cả tiền dưỡng già của  cũng  tiêu hết,  như , định sẵn là già  nơi nương tựa.
 bảo Dương Thụy Xuân đỡ tay một chút, đưa Bà Tề về giường sạch sẽ,  quần áo cho bà .
Bà   chết, vẫn còn  thở yếu ớt,  lẽ chỉ ngất  thôi.