Gia Đình Hạ Hạ Và Tiểu Sâm - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-12-19 03:59:03
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoan đã!

Nếu tình cảm giữa Hoắc Ngữ và Phạm Dao tiến triển nhanh như thế, chẳng phải nói rõ giấc mộng đáng tin à?

Trong mộng, Phạm Dao đến nhà họ Hoắc làm người giúp việc chỉ vì gặp khó khăn khi tìm việc.

Cô ấy có tham vọng, có bản lĩnh.

Sau khi nghĩ thông suốt, cô ấy xốc lại tinh thần bắt đầu lập nghiệp.

Giai đoạn sự nghiệp phất lên như diều gặp gió, công ty còn niêm yết sàn chứng khoán.

Nếu nắm bắt cơ hội thì...

thấy cô định , vội vàng giữ cô .

"Phạm Dao, cô khởi nghiệp !"

ngẩn , ánh mắt tối sầm , lắc đầu khổ.

"Bà chủ, cô đánh giá quá cao rồi."

"Sao lại thế chứ?"

kéo cô xuống, tiếc công sức tẩy não cô , , là tâm sự.

"Cô là sinh viên ưu tú nghiệp đại học A, sơ yếu lý lịch xuất sắc như thế, kinh nghiệm cô , các mối quan hệ cô cũng , còn gì lo lắng nữa?"

Gương mặt xinh của Phạm Dao thoáng hiện vẻ d.a.o động.

" mà..."

"Đừng nhưng mà nữa, tin với năng lực của cô, cô thực sự cam tâm tình nguyện trải qua một đời bình lặng như thế ."

Quả nhiên, cô lắc đầu.

" thật sự cam tâm, nhưng khởi nghiệp cần vốn ban đầu, hiện giờ..."

Mắt sáng rực lên.

" tiền mà, ba mươi triệu đủ ?"

Phạm Dao ngắt lời một nữa, khuôn mặt đầy vẻ ngơ ngác.

"Cô... Tại tin tưởng như ?"

Tất nhiên là nhờ sức mạnh của cốt truyện .

Trong lòng nghĩ , nhưng lời là:

"Tất nhiên là vì mắt , nhìn tiềm lực của cô đáng để đầu tư!"

Haha, ai có thể khen một câu là EQ cao cơ chứ?

Cứ thế, chúng nhanh chóng đạt thỏa thuận.

Phạm Dao tìm thấy mục tiêu, ngày nào cũng tràn đầy sức sống.

Còn cũng thu dọn hành lý chuẩn rời .

Kết quả lại bị Hoắc Minh Sâm phát hiện.

Thằng bé kinh ngạc nhìn mở vali , òa khóc lên.

"Ba, chẳng phải ba nói đã dùng tiền giải quyết rồi à!"

: ???

*

Tình hình bây giờ rất lúng túng.

đang ngồi giường, Hoắc Ngữ ghế, ở giữa là vali chứa đầy đồ xa xỉ của .

Bầu khí im lặng.

Yết hầu của Hoắc Ngữ khẽ động: "Em muốn à?"

Không biết có phải ảo giác , nhìn thấy vẻ thất bại thoáng qua mặt .

cũng buồn bực.

"Chẳng phải chuyển khoản sớm vì muốn ám chỉ đuổi em à?"

Trong phút chốc, vẻ mặt Hoắc Ngữ giống như bảng pha màu.

Kinh ngạc.

Kì lạ.

Nghi ngờ.

Bừng tỉnh.

Sắc mặt phức ̣p nhíu mày.

Hoắc Ngữ: "Anh tự mình làm bánh ngọt..."

"Anh muốn bồi dưỡng tình cảm với Phạm Dao."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-dinh-ha-ha-va-tieu-sam/chuong-6.html.]

Anh siết chặt tay.

Hoắc Ngữ: "Anh tặng em hoa tươi..."

"Anh muốn hẹn hò với Phạm Dao."

Thái dương của chợt hiện gân xanh.

Hoắc Ngữ giương mắt, nghiến răng nghiến lợi.

"Hôm đó ở phòng chiếu phim..."

"Anh muốn hôn Phạm Dao."

Anh hít một thật sâu.

Anh tiếp tục nhẫn nhịn, cuối cùng nhịn được nữa mà bật cười.

"Cho nên em đưa Hoắc Minh Sâm sân chơi vì muốn ̣o cơ hội cho bọn à?"

Không thì ?

trông có vẻ hài lòng lắm.

thử dò xét hỏi: "Chẳng lẽ phải có ý này à?"

"Đương nhiên phải!"

Hoắc Ngữ đứng lên, bước từng bước về phía .

Vóc người của cao lớn, bây giờ gương mặt lạnh lùng có cảm giác vô cùng áp bách.

"Trang Hạ, em suy nghĩ kĩ . Trong tình huống nào mà một người đàn ông lại ́ch làm bánh ngọt cho em, ngày nào cũng tặng hoa, tặng quà để khiến em vui vẻ?"

mờ mịt.

Chẳng phải đa phần đều là Hoắc Minh Sâm và Phạm Dao làm bánh ngọt cùng à?

Chẳng phải bọn họ hái quá nhiều hoa nên tiện tay cho à?

Chẳng phải đó là phần thưởng khi biết điều à?

Anh nói mập mờ như vậy làm gì?

Khoảng cách càng lúc càng gần.

Thậm chí có thể ngửi thấy hương thơm thoang thoảng người , trong mùi hương lạnh lẽo xen lẫn vị ngọt.

vô thức nín thở.

Anh dừng lại, giữ khoảng cách cách một thở.

Trong ánh mắt lóe lên ánh sáng, hình như có mạch nước ngầm d.a.o động.

Giọng nói khàn khàn thu hút vang lên bên tai : "Có khi nào đang theo đuổi em ."

*

Không thể nào!

"Em nhìn thấy và Phạm Dao ôm trong vườn hoa!"

Hoắc Ngữ sửng sốt, vẻ mặt trở nên khác lạ.

"Cô ấy đến vườn hái hoa hồng làm bánh, gió thổi khiến tóc cô ấy quấn vào nút áo sơ mi của , đó Hoắc Minh Sâm phải cầm kéo xử lý."

: ?

"Vậy hai người nắm tay ở phòng chiếu phim phải giải thích thế nào?"

Anh nâng trán, cười khổ.

"Cô ấy vừa quét dọn xong, lúc ngang qua bị hụt bật thang, kéo cô ấy lại. Camera có thể chứng minh."

: ?

Có mấy chuyện Hoắc Ngữ nói .

Thật những chuyện này trùng hợp khiến cũng cảm thấy buồn bực.

Rõ ràng là những sự kiện xác suất xảy cực thấp, mà chúng cứ luôn xảy một cách chính xác tuyệt đối giữa và cô giúp việc .

Oái oăm , kiểm tra bộ camera giám sát.

Không ai cố tình sắp đặt, là trùng hợp ngẫu nhiên.

Điều kỳ quái là, và cô giúp việc đó cứ như một thế lực nào đó đẩy .

Quỹ đạo hành động của hai khác .

Thế nhưng cuối cùng vẫn cứ dính lấy .

Một ngày rõ ràng dài đến thế.

Đủ để lướt qua .

Vậy mà họ vẫn cứ chạm mặt , kịch tính cứ như đang đóng phim .

Mà nhiều lần đều bị nhìn thấy rồi hiểu lầm, càng bình thường.

 

Loading...