Gia Đình Hạ Hạ Và Tiểu Sâm - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:56:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để làm lớp trưởng trong trường mầm non này phải là chuyện dễ dàng, cần phải được đánh giá hoàn thành tốt ở mọi mặt mới được.

Vì thế, Hoắc Minh Sâm tranh giành làm việc trong trường học.

Về nhà còn chủ động xin cho nấu cơm.

cứ hưởng thụ sự chăm sóc của con trai như thế, hề cảm thấy tội lỗi.

Thời gian âm thầm trôi qua, quan hệ giữa và Hoắc Minh Sâm dần dần đổi.

Đến khi Hoắc Ngữ gọi điện thoại đến, mới nhớ còn ba tháng nữa sẽ kết thúc hợp đồng.

Mà nữ chính Phạm Dao cũng sắp xuất hiện.

Đây là thời điểm hoàn hảo để rút lui.

ung dung mở Tiểu Mỗ Thư, tìm kiếm:

Thành phố nào đáng sống?

Ba mươi triệu tệ có thể nằm chơi cả đời ?

Ba mươi triệu tệ phải chi như thế nào mới có thể cần làm cả đời?

Nếu như dạy dỗ con tốt thì chủ thuê có cho thêm tiền ?

*

Không ngờ chuyện này lại bị Hoắc Minh Sâm phát hiện!

Cậu bé đỏ mắt hỏi : "Có phải dì muốn vứt bỏ con rồi rời ?"

chột dạ đổ mồ hôi hột.

"Ha ha, đứa nhỏ này nói nhảm gì thế."

Cậu bé nghiêm mặt, rơi nước mắt.

"Dì nói dối, con thấy dì tìm kiếm rồi!"

vô cùng sợ hãi.

"Con xem điện thoại của dì à?"

Hoắc Minh Sâm mím môi: "Là dì bảo con chỉnh ảnh giúp dì, có chỗ con biết nên tìm xem hướng dẫn chỉnh sửa ảnh."

Đứa nhỏ này quá thông minh khiến đổ mồ hôi lạnh.

vội nói sang chuyện khác: "Tiểu Sâm của chúng giỏi quá, đúng là đứa nhỏ giỏi nhất đời!"

Thằng bé ôm chặt : "Hạ Hạ, đừng có được , con cho dì hết tiền mừng tuổi của con."

thầm thở dài trong lòng, chuyện này phải chuyện có thể quyết ̣nh được.

Vì vậy, chỉ có thể an ủi thằng bé: "Dì đảm bảo sẽ thường xuyên về thăm con, được ?"

"Con sẽ còn cô đơn nữa, có ba ở cạnh con mà!"

Hoắc Minh Sâm ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập nước.

"Con chỉ muốn dì ở cạnh con, dù ba cũng trở về nhà, con cần ba!"

: ???

Lúc này, Hoắc Ngữ đang đứng ở bậc cầu thang, xong câu chuyện chợt dừng bước.

Anh ngẩn người.

Sao con trai cũng mất?

Hoắc Ngữ tới cửa, sắc mặt đổi nhìn con trai đang vùi đầu vào ngực khóc nức nở.

Trong ấn tượng của , mặc dù Hoắc Minh Sâm ầm ĩ nhưng xưa nay từng năn nỉ giở trò con nít cầu xin người khác ở lại với mình.

Cho nên rốt cuộc trong mấy tháng ngắn ngủi này đã xảy chuyện gì?

Anh chợt nhìn với ánh mắt sâu thẳm, mang theo vẻ thăm dò như có như .

*

"Hoắc Minh Sâm."

Giọng nói từ tính, thu hút bỗng vang lên khiến và Hoắc Minh Sâm giật nảy .

Khi cậu bé nhìn thấy Hoắc Ngữ đứng ở cửa, cả người run lên, nước mắt muốn rơi cũng xong, vẻ mặt mờ mịt vừa đáng thương lại đáng yêu.

"Ba, ba trở về rồi?"

cũng chột dạ, biết có cuộc trò chuyện ban nãy ?

Hoắc Ngữ có dáng vẻ tuấn tú, bình thường ít nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-dinh-ha-ha-va-tieu-sam/chuong-3.html.]

Bây giờ nhíu mày càng có vẻ lạnh lùng khí chất.

"Con bị bắt nạt trong trường nói cho ba biết?"

Bỗng nhiên Hoắc Minh Sâm giương mắt, dáng vẻ tin được nhìn .

"Dì nói cho ba biết rồi à?"

phản ứng kịp, vội khoát tay.

"Không phải dì."

đương nhiên thằng bé tin.

Hốc mắt thằng bé đỏ lên, dáng vẻ bị phụ lòng tin.

"Dì phản bội con!"

"Chúng đã móc ngoéo hứa rồi, con sẽ chơi với dì nữa !"

Cậu bé nói xong hất tay chạy về phòng.

Tiếng ầm vang lên.

Còn khóa trái cửa.

: !!!

phải tìm ai để minh oan đây?

Thậm chí ngay cả quản gia cũng biết chuyện này.

Nhà trẻ ban đầu đuối lý, chắc chắn thể nói cho biết.

Sao Hoắc Ngữ biết được?

Trong phút chốc, bắt đầu hoài nghi bản .

chậm ̃i đầu đối mặt với .

"Ừm, chẳng lẽ đã nói với thật à?"

Đúng là trí nhớ của tốt lắm.

Hoắc Ngữ: "..."

Anh bình tĩnh nhìn .

Bất chợt bên môi nở nụ cười nhạt.

"Chắc , có khi nào do tra được?"

Có lẽ vậy.

Dù cũng là tổng ̀i bá đạo.

khẽ thở dài một , thấy vẫn đứng đó, chợt tức giận có chỗ trút .

"Anh còn đứng ngây đó làm gì, mau giải thích với con phải nói !"

Vốn dĩ bị hiểu lầm đã phiền phức.

Hoắc Ngữ nheo mắt: "Biết rồi."

*

Sau khi Hoắc Ngữ đếm tới ba, Hoắc Minh Sâm bất đắc dĩ mở cửa.

Cậu bé khóc đến mức mắt sưng đỏ, nằm giường đưa lưng về phía , dáng vẻ chịu hòa giải.

Hoắc Ngữ xoa mi tâm đau đớn.

Với mà nói, cuộc đàm phán này còn đau đầu hơn việc làm ăn mấy tỷ.

"Hạ... Trang Hạ nói với ba, con hiểu lầm rồi."

Hoắc Minh Sâm hít mũi.

"Nói dối, chỉ có dì ấy biết!"

Trong mắt Hoắc Ngữ hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

"Là tự con nói đổi trường mầm non, là ba, đương nhiên ba phải biết vì con đột nhiên chuyển trường chứ. Con cảm thấy, đối với ba mà nói chuyện này rất khó tra à? Cho nên nghĩ kĩ lại, bí mật này do con chủ động nói cho ba biết."

Hoắc Minh Sâm vậy nửa hiểu nữa , nhưng cậu bé mơ hồ hiểu mình đã hiểu lầm rồi.

Cậu bé vén chăn lên, mang giày mà chạy ngoài.

"Con muốn xin lỗi Hạ Hạ!"

Hoắc Ngữ giữ chặt cậu bé, nửa ngồi xuống mang giày cho cậu, như lơ đãng hỏi: "Chẳng phải con vẫn luôn chán ghét dì ấy à?"

 

Loading...