Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gia Đình Của Kẻ Phản Bội - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 17:08:10
Lượt xem: 86

1.

Tôi bỏ nhà thứ bảy tuần . Trước đó hai ngày, đoán rằng mấy cuộc gọi đòi nợ sắp kéo tới. Chỉ cái cách chồng yên, hồn vía lên mây là rằng chỉ cần chuông điện thoại reo lên thì sợi dây thần kinh đang căng cứng của sẽ đứt phựt ngay lập tức.

Thứ bảy là thời điểm hảo, đều ở nhà. Vì , lâu khi tiếng xé lòng của truyền qua giếng trời, những hàng xóm bụng của đến gõ cửa nhà . Còn chồng nóng nảy và bạo lực của đẩy ngã vật xuống đất, tát hai cái thật mạnh, bóp cổ đến mức gần như thở , giận dữ lao khỏi nhà.

Kiểu tóc vén tai của để lộ phần trán va đập. Má trái sưng đỏ, cổ còn dấu ngón tay mà để khi bóp cổ . Vẻ yếu đuối, đáng thương và đầy tủi của một cô vợ trẻ bạo hành bộc lộ hết sức rõ ràng.

Phải , trong mắt ngoài thì chính là một vợ dịu dàng, đảm đang, yêu chồng mù quáng. Dù bạo hành cũng nỡ chồng nửa lời, một vợ " hảo".

Hàng xóm khuyên báo cảnh sát. Tôi lắc đầu lia lịa như mưa, vội vã đỡ cho : "Đừng, đừng mà, chỉ là gặp chuyện phiền lòng, dồn đường cùng nên nhất thời nổi nóng thôi."

Nói đến chỗ xúc động, còn ho mấy tiếng, vết đỏ cổ hiện rõ, còn co giật. Hàng xóm lắc đầu ngán ngẩm, thầm nghĩ khuyên cũng vô ích.

Sáng nay, còn cố ý vòng thêm hai con phố để mua bữa sáng cho chồng. Gặp ai cũng mỉm : "Chồng thích bánh quẩy ở tiệm nhất, nhất định mang về cho ăn lúc còn nóng."

Với một vợ hiểu chuyện, chu đáo và yêu thương như , mà vẫn thể xuống tay tàn nhẫn như . Trong mắt , chữ “cặn bã” khắc sâu lên trán như đóng dấu sắt nung .

Rất , đây chính là điều mà .

2.

Nhân lúc chồng ở nhà, tắt camera. Tôi chỉ mang theo ít giấy tờ và tiền mặt giấu sẵn. Đương nhiên, còn cả điện thoại di động. Tôi bật file ghi âm, file ghi âm phát tiếng "ầm ầm, loảng xoảng" của bát đũa xoong nồi rơi vỡ sàn nhà. Tôi lóc gào lớn: "Buông , xin , buông !". Sau đó là hai tiếng tát "chát, chát" vang dội, cùng với đó là tiếng chồng gào lên giận dữ: “Nói mau! Tiền ? Không là tao g.i.ế.c mày đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-dinh-cua-ke-phan-boi/chuong-1.html.]

Hoàn hảo! Phần nhất của cuộc cãi vã buổi trưa ghi âm sót một chút nào.

Tôi áo hoodie rộng thùng thình, đội mũ lưỡi trai, chờ trời tối lên xe ô tô rời . Trước khi khởi động xe, liếc cửa sổ tối om trong nhà. Có thể thấy là vẫn về. Anh còn chút tình cảm nào với nữa, còn là Tôn Quân mà từng nữa . Tôi chẳng còn gì để luyến tiếc cả.

Tôi khởi động xe, hạ thấp vành mũ, mặt lộ vẻ khinh thường: Anh liệu mà trả hết thù mới hận cũ một !

Tôi lái xe đến bãi biển tìm hiểu đó. Nơi vắng , nhưng men theo bờ biển về hướng Đông 5 cây là tới một trạm xe buýt. Đổi xe ở đó thì sẽ đến một làng chài nhỏ hẻo lánh. Tôi trong xe, cuộn chặt trong quần áo. Thời tiết về đêm lạnh, lạnh như trái tim của .

Chờ đến khi trời bắt đầu hửng sáng, giả vờ lục đục vật lộn trong xe, còn đá mạnh hai cái cánh cửa. Hành động của khiến cho chiếc xe vốn lộn xộn từ hôm càng thêm bừa bãi, qua là thấy rõ dấu vết của một cuộc ẩu đả. Sau đó rắc một túi m.á.u giả lên ghế và thảm lót sàn.

Đi c.h.ế.t tên cặn bã!

Tôi nhét điện thoại sâu trong khe ghế xuống xe, khóa cửa, dùng hết sức lực ném chìa khóa biển. Tôi lặng lẽ bước về phía Đông mà hề ngoái đầu ...

3.

Khi đến đầu làng, trạng thái của vô cùng tồi tệ. Mười mấy tiếng uống nước, môi khô nứt, rướm máu, má trái thì sưng tấy đỏ bừng. Tôi vứt bỏ mũ, để lộ vết m.á.u khô mới đóng vảy trán. Tôi tìm một gò đất nhỏ, nghiến răng nhắm mắt, dốc hết quyết tâm tự quăng ngã xuống. Đá lởm chởm khiến đau điếng, bắp chân bầm tím một mảng, cà nhắc lê bước làng. Bất cứ ai cũng sẽ nảy sinh lòng trắc ẩn với bộ dạng của .

Cuối cùng, một bà cô bụng sống một nhận về cưu mang. Tôi lóc kể với bà cô rằng sợ hãi cực độ. Chồng nợ nần chồng chất, hễ ý là trút giận lên , cả đầy thương tích của đều là do ban cho. Tôi bất đắc dĩ đành trốn . Tôi cầu xin bà cô đừng báo cảnh sát, một thời gian nữa sẽ về.

Tôi dưỡng thương, thầm tính toán trong lòng. Chỉ cần rời nhà, chắc chắn chồng sẽ lục tung ngóc ngách để lấy hết đồ đạc giá trị trong nhà mang bán. Nhất định trang sức ít ỏi còn thoát khỏi cảnh mang bán. Những món đó là tự mua tự tay giấu trong tủ. Giờ thì cứ để mang bán ! Bán càng nhiều càng , càng liều mạng kiếm tiền thì động cơ g.i.ế.c vợ càng rõ ràng.

Mười ngày , những vết bầm nhạt nhiều, tinh thần cũng khá hơn. Còn chồng cách vài trăm cây của thì như đống lửa. Ngày nào cũng sống trong nơm nớp lo sợ, những khoản nợ như quả cầu tuyết cứ lăn càng lúc càng to, sắp nghiền nát đến nơi.

Loading...