há miệng định . Trong phòng phía , Tô Đường mặc đồ ngủ ghế cạnh cửa sổ lớn, tóc xõa. Cô , chớp mắt, chút khó hiểu.
“Anh Lục Từ?” Cô khẽ.
Khoảnh khắc đó, tất cả sức lực như chảy khỏi cơ thể . lùi một bước, lưng va tường. cuối cùng cũng thốt tiếng: “… ngoài ở nhé? Không phiền hai nữa.”
Nhận thấy ánh mắt , Trần Dữ mắt tối sầm , lật tay đóng sập cửa, “Ra ngoài ở ?”
Anh bước tới một bước, chặn giữa tường và , “Khách sạn? Đừng mơ tưởng sẽ trả tiền thuê nhà cho em.”
sững . Chủ nhà lòng xa là bạn trai cũ của ư?
Tiền của bệnh nhân ung thư mà cũng tham lam, còn là ?
sự thật là, khi trả tiền thuê nhà theo quý, thực sự còn tiền. Biết bệnh của thể cứu chữa, quyên góp hết tiền còn . Trong thẻ chỉ còn ba ngàn tệ. Lỡ mà sống thêm một tháng nữa, thì toi đời .
“…” giải thích, nhưng dày quặn lên dữ dội, rên lên một tiếng, khom lưng xuống. Cảm giác buồn nôn thể kìm .
Trần Dữ đột nhiên nắm chặt cánh tay , “Nói mau! Em trốn ?”
Rõ ràng giây còn đang tức giận, nhưng câu tiếp theo của mang theo sự cầu xin: “Lục Từ, em trái tim ?…”
định mở lời, cảm giác buồn nôn thể kiềm chế nữa.
Khi chất nôn trào ngừng, sắc mặt Trần Dữ đại biến, “Lục Từ!—”
4.
cúi đầu bãi nôn sàn nhà. May mắn là đèn đủ sáng, màu đỏ sẫm lẫn trong đó quá rõ ràng.
giãy khỏi tay , lảo đảo lùi về phía tường.
“Em…”
“Đừng chạm !” ngắt lời , giọng khàn đặc, “Để bạn trai cũ và bạn gái hiện tại tình, thấy ghê tởm ?”
Tay Trần Dữ cứng đờ giữa trung. Ánh đèn hành lang vàng vọt từ đầu rọi xuống, đổ bóng đen đậm lên khuôn mặt. rõ vẻ mặt , chỉ thấy đường hàm căng chặt.
“Lục Từ!” Giọng trầm, “Em nữa.”
Dạ dày vẫn đang quặn thắt, c.ắ.n chặt răng hàm, nuốt ngược vị tanh của m.á.u xuống.
“ ...” ngẩng mắt , cố nặn một nụ , “Hai thì , thể nhỏ tiếng một chút ? Làm ồn đến giấc ngủ của .”
Anh chằm chằm , ánh mắt như d.a.o cắt. Vài giây , đột nhiên , đến mức vai run rẩy.
“Em chê ồn?” Anh bước tới một bước, chặn giữa tường và , “Lục Từ, em lấy tư cách gì mà chê ồn? Đây là nhà của ai? Hả?”
“ là nhà của .” mặt , “Ngày mai sẽ dọn .”
“Dọn ?”
“Không cần xen .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gen-chung-ta-khong-hop-de-yeu-nhau/chuong-3.html.]
“ cố tình xen .” Anh bóp cằm , ép đầu , “Nói.”
Anh tra hỏi, ngón tay dùng sức, “Không em giỏi ? Câu chẳng độc địa ?”
nhắm mắt , hít sâu một , “Trần Dữ, rốt cuộc gì?”
“ gì?” Anh lạnh, “ em giải thích rõ ràng, tại em bỏ ? em cho , ba tháng nay rốt cuộc em gì? …”
Tim thắt dữ dội, “…” Vừa mở miệng, dày co thắt một trận.
đẩy mạnh , chạy phòng vệ sinh, khóa trái cửa . Quỳ bồn cầu nôn khan, nôn là máu. Màu đỏ sẫm, đặc quánh, b.ắ.n lên sứ trắng trông thật kinh hoàng.
mở vòi nước, tiếng nước chảy xối xả át thứ. Đợi đến khi rửa sạch vết máu, mới kiệt sức bệt xuống đất.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
“Lục Từ!” Giọng Trần Dữ xuyên qua cánh cửa, nghèn nghẹn, “Mở cửa.”
“ .” , giọng vẫn còn run.
“Mở cửa!”
“ !”
Bên ngoài yên lặng vài giây, đó : “Được, nếu em mở, sẽ đợi ở đây.”
chống dậy, rửa mặt. Bản trong gương mặt tái nhợt, môi còn dính tơ máu. lau sạch, súc miệng, xác nhận còn dấu hiệu bất thường, mới vặn khóa mở cửa.
Trần Dữ ở cửa, sắc mặt khó coi.
“Tránh .” , “ thu dọn đồ đạc.”
“ cho phép em ?” Anh nắm lấy cổ tay .
“Tiền thuê nhà, cần nữa.” hất tay , “Tiền cọc cũng tặng luôn. Được ?”
“Không .”
“Vậy còn gì nữa?” cuối cùng cũng giữ bình tĩnh, giọng nâng cao, “Trần Dữ, bạn gái mới , còn giữ cái thằng bạn trai cũ ở nhà gì? Anh đúng là cái thứ !”
Anh chằm chằm , hốc mắt dần đỏ lên, “ …” Cổ họng di chuyển, “Tô Đường …”
“Không quan trọng.” ngắt lời , “Là , quan trọng, cô là ai cũng quan trọng. Quan trọng là, ở đây nữa.” về phía phòng khách, lấy áo khoác ghế sofa.
Vừa cầm lấy áo, giọng của vang lên từ phía : “Em nợ , Lục Từ.”
Hành động khựng .
“Lục Từ, em còn nợ một mạng.”
“Ba việc.” Anh đến mặt , giọng trầm thấp, “Đồng ý với ba việc, sẽ để em . Tiền thuê nhà và tiền cọc, cũng trả hết.”