GEN CHÚNG TA KHÔNG HỢP ĐỂ YÊU NHAU - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-16 17:30:07
Lượt xem: 21

1.

Khi tỉnh ghế sofa, căn phòng tối đen như mực. Không cố ý bật đèn, mà là thực sự còn sức lực.

Kéo vali từ sân bay trở về căn nhà từng sống vài năm , mệt đến mức còn sức cởi giày, ngã vật xuống ghế sofa ngủ .

Cơn đau quặn quen thuộc trong dày đang dần tỉnh giấc. mò mẫm trong túi lấy lọ thuốc, đổ hai viên nhét miệng, nuốt khan. Khi vị đắng lan tỏa nơi cuống lưỡi, bên ngoài cửa truyền đến tiếng động.

Tiếng trong trẻo của một cô gái. Và giọng của một đàn ông, trầm, mang theo ý .

cứng đờ sofa, thở như ngừng một nhịp. Nghèo đến mức , còn kẻ trộm xông nhà ư?

Chưa kịp bò dậy tìm đồ phòng . Cửa mở.

“Ai ở đó?”

Là Trần Dữ. Bạn trai cũ chia tay đột ngột ba tháng .

mở mắt, từ từ dậy khỏi ghế sofa. Ở tiền sảnh, Trần Dữ ánh đèn. Một phụ nữ khoác tay , nửa nép lưng , thò đầu .

Thời gian như ngừng .

Ngay khoảnh khắc thấy , vẻ mặt Trần Dữ đổi. Từ cảnh giác chuyển sang ngỡ ngàng, đến một cảm xúc phức tạp, khó hiểu.

Ánh mắt dán chặt , chớp, như xuyên thấu .

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

“Lục Từ?” Anh lên tiếng, giọng khàn.

“… Ừm.” đáp một tiếng, cổ họng khô rát. Ngủ quá lâu .

Cô gái phía “woa” lên một tiếng, buông Trần Dữ chạy tới: “Anh Lục Từ! Hóa thuê nhà mà chủ nhà ? Sao bật đèn , em hết hồn!”

“Em là Tô Đường, còn nhớ em ?”

Mùi nước hoa nồng, hương hoa quả ngọt ngào. Cái tên quen, nhưng bệnh tật khiến trí nhớ của suy giảm, nhất thời nhớ . chỉ ậm ừ gật đầu. Hành động nhỏ khiến dày quặn thắt, thẳng dậy lùi về phía .

Trần Dữ cụp mắt xuống, nữa, xoay đóng cửa . Anh bước đến, từng bước nhanh chậm, dừng sofa, từ cao xuống.

Ba tháng gặp, dường như đổi. Tóc vẫn cắt ngắn, để lộ xương chân mày sắc sảo. Mặc một chiếc áo hoodie màu xám, tay áo xắn đến khuỷu tay, cổ tay trống trơn. Chiếc đồng hồ tặng đây biến mất.

Cũng , chia tay ba tháng .

“Về khi nào?” Anh hỏi, giọng điệu bình thản.

“Buổi chiều.”

Anh một tiếng, ngắn ngủi, chút ấm: “Còn về ? cứ tưởng em c.h.ế.t chứ.”

tiếp lời. Dạ dày đau dữ dội, trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Sắp .

Tô Đường xuống bên cạnh , ghé sát mặt : “Anh Lục Từ, sắc mặt trắng quá , khỏe ?”

“Say xe.” tránh ánh mắt cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gen-chung-ta-khong-hop-de-yeu-nhau/chuong-1.html.]

Trần Dữ đến bên máy lọc nước lấy nước, lưng về phía . Đường cong vai và lưng áo hoodie căng chặt.

“Chơi đủ ?” Anh đột nhiên hỏi.

“… Cái gì?”

“Không du lịch ?” Anh , từ cao xuống, “Vui ?”

“Tạm .”

“Một ?”

“Ừm.”

“Ảnh ?”

“Không chụp.”

Anh đặt cốc nước xuống bàn một cách mạnh bạo. Vài giọt nước b.ắ.n , loang lổ mặt kính.

“Lục Từ!” Anh gọi tên , từng chữ một, “Em vẫn cứ như . Hỏi một câu trả lời một câu, nửa chữ thừa cũng nỡ .”

cúi đầu, theo bản năng giấu tay lưng. May mắn là vết kim tiêm mu bàn tay tay áo che , những vết bầm tím cũng sẽ lộ .

“Xin .” .

Trần Dữ , một nụ mỉa mai lạnh lùng, “Xin ?” Anh lặp một , “Xin vì điều gì? Xin từ biệt? Xin vì ba tháng bặt vô âm tín? Hay xin vì…” Anh dừng , giọng trầm xuống, “Xin vì khiến như một thằng ngốc, cứ nghĩ em xảy chuyện, suýt nữa báo cảnh sát?”

Cổ họng nghẹn , thốt nên lời.

Tô Đường , Trần Dữ, cẩn thận mở lời: “Trần Dữ, đừng giận mà, Lục Từ chẳng về …”

“Về?” Trần Dữ cắt ngang lời cô , ánh mắt vẫn dán chặt , “Về gì? Hết tiền ? Chơi chán ? Hay đột nhiên nhớ ở đây còn một kẻ khờ?”

Mỗi từ đều như một lưỡi dao, cứa lòng , nhưng phản bác. Anh đúng, chính là một tên khốn.

Thấy im lặng, Trần Dữ đột nhiên đổi chủ đề, “Chủ nhà với em chứ?”

ngẩng đầu lên.

“Căn nhà , mua .” Anh bình thản.

2.

sững sờ.

quả thực chủ nhà đổi, nhưng chủ nhà mới là . Cô chủ nhà chỉ với , mua bán phá vỡ hợp đồng thuê. Tiền thuê nhà của là trả theo quý, cô chỉ bảo cứ yên tâm ở. Còn chủ nhà mới là một trai trẻ, mua để nhà tân hôn. Khi sửa sang nhà cũng sẽ khóa kỹ đồ đạc của , bảo đừng lo lắng.

chỉ nghĩ rằng thời gian còn thể ở trong căn nhà cũ kỹ, xập xệ từng thuê chung với Trần Dữ . ngờ về nhà gặp Trần Dữ. Càng ngờ là chủ nhà mới của .

Hóa , sắp kết hôn.

Trần Dữ chằm chằm mặt , như đang quan sát phản ứng của . Sau đó một tiếng, ý vẫn chạm đến đáy mắt.

 

Loading...