Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

GẠO NẾP GẠO TẺ - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:38:24
Lượt xem: 221

Mẹ tái giá, chọn mang theo đứa em gái song sinh của , bỏ rơi chút do dự.

Bao năm trôi qua, bà chẳng hỏi han, bỏ mặc ngó ngàng.

Đến khi thành công vang dội, bà ngoi lên, réo tên chửi là đứa con bất hiếu kênh video cá nhân.

Lòng chẳng chút xi nhê, thậm chí còn thấy buồn : “Bà Tần , cơm thể ăn bậy, chứ lời thể bừa nhé!”

1

Năm tám tuổi, bố gặp tai nạn ở công trường, ngã từ cao xuống, kịp đưa đến bệnh viện thì qua khỏi.

Không lâu , lấy sạch tiền tuất công trường đền cho bố tái giá với khác.

Lúc , bà ký tờ giấy từ bỏ quyền nuôi dưỡng và đồng ý cho khác nhận nuôi , lạnh lùng đẩy về phía bà nội đang sống ở vùng quê: “Mẹ ơi, con đưa Tô Mân , còn Tô Mạt giao cho . Nếu cũng chăm nổi nó thì cứ cho đại ai đó nhận nuôi . Con sẽ dốc sức vun vén cho Tô Mân, nó phụng dưỡng tuổi già, lo ma chay cho con là đủ .”

Nói xong, bà một tay xách vali, một tay dắt em gái , thẳng cửa một ngoảnh .

Vừa mới mất bố, giờ đến cũng sắp còn.

Lúc , như c.h.ế.t đuối vớ cọc, mắt đỏ hoe, chạy theo gọi : “Mẹ ơi, ơi, đừng bỏ con mà…”

Mẹ mở cửa xe taxi, thấy cứ bám riết theo , tiếng gọi “ ơi, ơi” ngớt, bà cũng chút động lòng.

Mẹ kịp gì, con em gái khuôn mặt giống y đúc kéo tay , sụt sùi : “Mẹ ơi, là để con ở . Chị học dốt thế, bà nội học thức, chị mà ở với bà thì đời coi như toang. Con học giỏi hơn, khi còn khá hơn… Hu hu… Mẹ ơi, thực con cũng xa …”

dứt lời, chút do dự còn sót trong lòng liền tan biến sạch. Bà dứt khoát kéo em lên xe taxi: “Tô Mạt, cứ coi như mày . Bảo bà nội tìm cho mày bố mới mà sống cho .”

, em gái từ nhỏ giỏi dẻo miệng, lấy lùi tiến để lấy lòng .

Còn , đứa con gái lớn học hành làng nhàng trong mắt , tương lai mờ mịt. Dù đem cho như một con thú cưng nhỏ, cũng chẳng thấy tiếc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gao-nep-gao-te/chuong-1.html.]

Chọn em gái, bỏ rơi , đối với , đó mới là một “khoản đầu tư” thành công nhất mắt.

Xe bắt đầu chạy, thấy em gái kéo cửa kính xuống, vẫy tay với , bộ mặt ngây thơ vô tội: “Mẹ nỡ xa con, con cũng nỡ xa . Chị ơi, em đành với chị .”

c.h.ế.t trân tại chỗ, chiếc taxi cứ thế xa dần mất hút.

Lúc đó, mong chiếc xe đầu bao. Mong sẽ ôm , với rằng thực cũng hết cách, cũng đưa … Dù chỉ là lừa một chút thôi cũng mà?

Thế nhưng, chẳng gì cả…

Chiếc xe , cũng chẳng hề ngoái đầu.

Mãi đến khi trời tối hẳn, mới thất thểu lê bước về nhà bà nội.

Ngay tối hôm đó, lên cơn sốt nhẹ, miệng cứ mê sảng gọi “ ơi”.

Bà nội lo sốt vó, lấy điện thoại gọi cho , nhưng máy của thành thuê bao liên lạc .

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Bà nội hết cách, đành ôm , dùng khăn ấm ngừng lau cho , thỉnh thoảng đút cho chút nước ấm.

Bà nội thức trắng đêm, mãi đến rạng sáng, mới dần hạ sốt.

Nhìn bà nội vất vả cả đêm vì , sụt sịt mũi, lòng trĩu nặng: “Bà ơi, cháu đúng là đồ chổi , nên mới thương cháu, thà chọn em chứ chọn cháu…”

Bà nội dịu dàng xoa đầu , an ủi: “Con bé ngốc , thế , là do con mắt thôi.”

Mắt đỏ hoe, dè dặt hỏi: “Bà ơi, bà … cho khác nuôi cháu ?”

Trời mới , chỉ trong vài giây ngắn ngủi đó, lòng trải qua một trận hỗn loạn đến mức nào.

.....

Loading...