GẢ THAY NHỊ TỶ CHO TƯỚNG QUÂN HUNG HÃN - 11
Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:12:53
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:12:53
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ta , khẽ với Vệ Trường Thanh:
“Đi thôi.”
Roi ngựa phất xuống.
Sau lưng, là tiếng gào t.h.ả.m thiết gần như tuyệt vọng của Thẩm Dực Châu:
“A Phù, A Phù!”
“Đừng , là ca ca, mới là ca ca mà!”
“A Phù…”
17
Ta tựa hồ thấy tiếng của .
Run rẩy, hoảng loạn, khàn đục đến mức gần như vỡ nát.
Ta nghĩ chắc chắn là lầm .
Suốt bảy năm qua, ngay cả đỏ mắt cũng đếm đầu ngón tay.
Dù chuyện lớn cỡ nào, cũng từng thành tiếng.
Ngựa phóng như bay.
Chỉ trong nháy mắt, còn tiếng nữa.
Tiếng ồn ào đ.á.n.h g.i.ế.c phía cũng nhanh chóng biến mất.
Chỉ còn tiếng vó ngựa dồn dập, tiếng gió rít bên tai, và thở ấm nóng của Vệ Trường Thanh.
Con phố dài tối mịt, c.h.ế.t lặng, trong đêm sâu chẳng còn thấy bóng dáng ai.
Cuộc đời , dường như lúc nào cũng cứ lặp lặp như thế, trở thành bỏ cùng.
Con phố dài như vô tận, phía chỉ là bóng đêm đen thẳm thấy điểm cuối.
Ta bỗng kìm , nghẹn ngào bật :
“Vệ Trường Thanh, … còn nhà nữa .”
Vệ Trường Thanh một tay siết chặt dây cương, một tay ôm chặt lấy .
Đêm đông mưa, rét cắt xương tủy.
Lòng bàn tay y thô ráp mà nóng như lửa, vòng chắc nơi eo .
Hơi ấm , xuyên qua tầng áo váy, dường như cũng khiến thấy chút ấm áp.
Y trầm mặc lâu, mãi đến khi tiếng của càng lúc càng lớn, y mới chậm rãi mở miệng:
“Tiểu Phù, nàng còn . Ta nhà, thì Tiểu Phù vĩnh viễn nhà.”
Ta mới tin y.
Tất cả bọn họ, lúc bắt đầu đều như .
Ta đau lòng tột độ, :
“Ngài gạt . Ngài cũng sẽ bỏ , chỉ là sớm muộn mà thôi.”
Vệ Trường Thanh rơi im lặng lâu.
Đó, ngay cả lời dối trá để trấn an , nhất thời y cũng .
Mắt đỏ hoe, đưa tay kéo mạnh cánh tay đang ôm lấy :
“Ngài buông , thả xuống!”
Bàn tay Vệ Trường Thanh đột nhiên dùng sức, hồi lâu , như hạ quyết tâm điều gì đó:
“Ta buông. Tiểu Phù, vĩnh viễn sẽ bỏ nàng.”
Ta gì nữa.
Nước mắt điên cuồng trào , đến mức thở nổi.
Khóc đến mệt lả, mí mắt nặng trĩu, dần dần chìm cơn mê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-thay-nhi-ty-cho-tuong-quan-hung-han/11.html.]
Trong cơn mơ màng, Vệ Trường Thanh dường như bế ngang lên.
Ta mơ một giấc mơ, mơ thấy tỉnh , vẫn ở lưng ngựa cao ngất.
Vệ Trường Thanh biến mất, xung quanh chỉ là hoang dã vô tận.
Con ngựa đột nhiên phi nhanh, hất xuống, hoảng sợ thét lên giật tỉnh giấc.
Mở mắt , giường trong tướng quân phủ.
Vệ Trường Thanh, đêm nào cũng ngủ cạnh giường , thấy .
Trong lòng dâng lên nỗi bất an mãnh liệt, xuống giường mang giày, tìm y.
Qua lớp giấy cửa sổ thư phòng, thấy y đang chuyện với một nam nhân.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Ta nhận giọng , là đương kim Thánh thượng.
Nửa năm nay, ngài tìm Vệ Trường Thanh mấy .
Hai mỗi đều đuổi hết hầu, thư phòng chuyện, tựa như đang bí mật mưu tính chuyện gì quan trọng.
Ta vốn dám , xoay định rời .
vẫn mơ hồ thấy lời Vệ Trường Thanh:
“Đợi chuyện xong, bệ hạ vững giang sơn … Thần… thể… mang theo phu nhân và tiểu , cáo quan hồi hương ?”
Bước chân lập tức khựng , còn nhấc lên nổi.
Nhớ câu y lưng ngựa, một hồi trầm ngâm:
“Tiểu Phù, vĩnh viễn sẽ bỏ nàng.”
Thật khi , dám tin quá nhiều.
Trong thư phòng, giọng hoàng đế đầy vẻ kinh ngạc:
“Vệ tướng quân, khi ngươi đ.á.n.h bại t.ử sĩ của trẫm, dẫn ngươi kinh thành, như thế. Hai các ngươi khi đó chỉ cầu c.h.ế.t cùng Thái hậu và gã nam sủng cơ mà.”
18
Ta mấy hiểu.
Vệ Trường Thanh từng với về ân oán giữa y và Thái hậu.
Cũng từng gì về nhà của y, nhưng bản năng khiến mơ hồ cảm thấy bất an.
Không bên trong cái gì, tiếng dần thấp xuống, thể rõ nữa, về phòng.
Vệ Trường Thanh cũng nhanh chóng trở , xuống chỗ chăn đệm bên cạnh giường .
Lửa nến tắt , ngoài cửa sổ là ánh trăng sáng vằng vặc.
Ánh trăng chảy phòng như một dòng sông, xung quanh tĩnh lặng đến mức nổi một tiếng động.
Ta trằn trọc ngủ , dám hỏi thẳng, nghĩ nghĩ, chỉ dám hỏi một câu:
“Vệ Trường Thanh, ngài thật sự… từng tay đ.á.n.h c.h.ế.t hổ ?”
Vệ Trường Thanh ngủ, đang suy nghĩ gì, hỏi, y bật khẽ trong đêm:
“Chỉ là một con hổ con mới học c.ắ.n , nó ở núi c.ắ.n chân .”
Ngoài mà y nhắc đến khi chuyện với Thánh thượng, thì y còn một nữa.
Ta đến tướng quân phủ lâu như , từng thấy nhà nào của y.
Ta kinh ngạc, dịch gần mép giường, y trong bóng tối.
Một lát , Vệ Trường Thanh dường như ngẩn :
“Ta dùng da con hổ cho một chiếc áo choàng. Muội mặc đắc ý vô cùng, rằng trông thật oai phong lẫm liệt.”
Ta bất giác hứng thú, hỏi:
“Nàng giờ bao nhiêu tuổi? Cũng sống ở đây ? Sao từng gặp?”
Vệ Trường Thanh im lặng.
Ta tưởng y ngủ , xoay định thôi hỏi nữa, trong lòng chút tiếc nuối.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.