Lâm Chu muốn uống nước, tôi đưa đến tận miệng.
Lâm Chu muốn ăn hoa quả, tôi gọt vỏ cẩn thận.
Lâm Chu muốn đi vệ sinh, tôi đưa đến tận bồn cầu.
Cả một ngày trôi qua, chắc hẳn tên giả bệnh này sướng c.h.ế.t đi được.
Đến lúc tắm rửa, lại bắt đầu giở trò nói linh tinh.
"Chúng ta chỉ là quan hệ hôn nhân sắp đặt, cô không được động tay động chân với tôi."
Vừa giúp anh ta cởi áo, tay mới chạm đến thắt lưng, thì giọng nói kiêu ngạo trên đỉnh đầu vang lên.
Cố tình giả bệnh để lừa lấy sự thương hại của tôi, lại cố tình nói mấy câu chọc tức như trước đây.
Anh ta muốn giở trò gì, dùng ngón chân cũng nghĩ ra được.
Vậy thì… chiều theo ý anh ta.
Tôi lập tức thay đổi sắc mặt, giật mạnh thắt lưng, tát mạnh một cái.
"Thành thật chút cho tôi!"
Lâm Chu lập tức thay đổi sắc mặt, đôi mắt ươn ướt chợt lóe lên một tia phấn khích.
"Là muốn làm nhục tôi sao?"
Có lẽ vì quá lâu không được tôi chạm vào, anh ta sướng quá quên cả phản kháng, ngược lại còn liên tục áp sát hơn.
"Chỗ này chưa thoa sữa tắm, cô lấy thêm chút nữa đi."
Vừa bóp sữa tắm lên cơ bụng anh ta, cơ bắp liền siết chặt, đường nét săn chắc hiện rõ, như đang van xin bàn tay tôi lưu lại lâu hơn.
"Vòi sen treo cao quá, cô hạ xuống chút đi."
Vừa treo vòi sen lên, đã bị anh ta ta kéo xuống.
Nhìn thấy quần áo tôi bị nước làm ướt, anh ta ta thản nhiên ôm lấy eo tôi, chép miệng ra vẻ tiếc nuối.
"Quần áo bị ướt dễ cảm lạnh lắm, để tôi giúp cô cởi ra."
Nói xong, bàn tay thuận tiện kéo toàn bộ xuống.
"Tôi bị gãy xương mà, cô giúp tôi."
…
Từng bước một, anh ta ta dẫn dắt tôi đi xuống.
Lâm Chu khản giọng, hàng mi dài phủ một tầng hơi nóng, ngưng tụ thành những giọt nước nhỏ, tỏa ra một nét quyến rũ khác thường.
Tôi liếc mắt nhìn bàn tay cầm vòi sen của anh ta, không hề run chút nào.
"Gãy xương?"
Rõ ràng là chẳng có chỗ nào không vững cả.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tôi bật cười, đầu ngón tay lướt xuống dưới, ấn mạnh vào bụng dưới của anh ta.
"Thế gọi một tiếng 'vợ' nghe xem nào?"
Lần trước lúc anh ta say, gọi hai tiếng đó…
Nghe còn hay hơn cả hát.
Ngứa tận trong lòng.
Ngón tay tôi tăng thêm lực, nhịp thở của Lâm Chu bỗng nặng hơn, ánh mắt vô thức trở nên mơ màng.
Môi mỏng khẽ hé mở, có vẻ như sắp gọi ra tiếng—
BÙM!
Nước trong vòi sen đột nhiên chuyển lạnh, tạt thẳng lên người anh ta.
Không khí mờ ám trong phòng tắm tan biến trong nháy mắt.
Lâm Chu chớp mắt phản ứng lại, lập tức giữ khoảng cách với tôi, giọng điệu khiêu khích:
"Cô đâu có thích tôi, đây là làm gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-thanh-mai-truc-ma-bi-que/chuong-7.html.]
"Chúng ta chỉ là hôn nhân sắp đặt, cô không cảm thấy cách gọi này quá mờ ám sao?"
"Nếu như cô muốn làm nhục tôi thì cứ đổi cách khác đi, kiểu xưng hô này, cô tự nói ra không thấy buồn cười à?"
Anh ta ta nghiến răng, hùng hồn tuyên bố:
"Tôi mà gọi cô là 'vợ', tôi chính là chó!"
Cơn nóng trong lòng lập tức tan sạch.
Giả bộ chút thì còn đáng yêu.
Giả bộ quá nhiều thì thành phiền phức.
Lúc khóc lóc là anh ta.
Lúc tỏ vẻ muốn mà không dám cũng là anh ta.
Bây giờ lại là anh ta đang bày trò, tôi đã hết kiên nhẫn để dây dưa với anh ta rồi.
Không nói hai lời, tôi vung tay tát thẳng một cái.
Mặt anh ta tái nhợt, trừng mắt nhìn tôi không nói nổi một câu.
Tôi chậm rãi xoa cổ tay, tâm trạng vô cùng sảng khoái, thản nhiên thốt lên một câu:
"Anh không gọi sẽ có người khác gọi, còn nhớ lời nhà họ Lâm từng nói lúc đầu không? Tôi nhìn ai thuận mắt sẽ gả cho người đó—"
Tôi cười nhạt, từng chữ từng chữ rõ ràng rơi vào tai anh ta.
"Tôi gả cho anh trai anh, cũng không phải là không thể."
"Vợ ơi."
Gần như ngay khi tôi vừa dứt lời—
Tên câm lì đòn Lâm Chu biểu diễn ngay một màn lật mặt tại chỗ.
[Vừa rồi còn giận đùng đùng, giây sau đã cười hì hì.]
[Chó đâu sủa thế?]
[“Tôi~ mà~ gọi~ cô~ là~ vợ~ tôi~ chính~ là~ chó~”]
[Nam chính này mà bớt nói đi thì có khi đáng yêu hơn đó.]
[Tưởng anh ta sẽ quỳ xuống cầu xin, không ngờ lại gục nhanh thế này.]
"Vợ ơi."
"Vợ ơi."
"Vợ ơi, em để ý đến anh đi mà."
Thấy tôi làm lơ, Lâm Chu mặt trắng bệch, len lén liếc nhìn tôi một cái, giọng yếu xìu:
"Gâu gâu?"
"Gâu gâu gâu?"
"Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu!"
Tôi suýt chút nữa không nhịn được: "……"
Anh ta ôm lấy chân tôi, giọng thảm thiết:
"Cầu xin em đừng tái giá với anh trai anh! Anh sẽ không nói linh tinh nữa!"
"Anh sẽ tìm một cái khuyên môi, bấm dính môi trên với môi dưới lại luôn!"
"Cầu xin em đừng tái giá! Cầu xin em! Huhuhuhu vợ ơi đừng tái giá mà!"
"Chân anh cũng sắp lành rồi! Anh không còn là thằng què nữa! Đừng ghét bỏ anh!"
Thấy anh ta sắp biến thành ấm nước sôi đến nơi, tôi vội vàng túm lấy quần áo mặc vào, quăng anh ta lại trong phòng tắm, tiện tay giúp anh ta đóng cửa lại luôn.
Cách âm rất tốt.
Tránh cho cái ấm nước này làm ồn đến người khác.