Ex Của Tôi Nổi Tiếng Rồi - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-17 09:25:20
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ tới chơi cũng gần nửa tháng. Những ngày gần đây, vẫn luôn hỏi khi nào mới về, dù ở nhà còn ba , sức khỏe ông , vẫn cần chăm sóc. Thế nhưng cứ nằng nặc đòi đưa quán cà phê một chuyến mới chịu về. Nghĩ nghĩ , cũng quyết định tranh thủ dắt bà , tiện thể sớm đưa bà về nhà.

Chỉ là, ngờ quyết định khiến hối hận thôi.

Hôm nay cố ý xin nghỉ phép một ngày, dành thời gian đưa . Mẹ thấy đồ xong liền nhíu mày:

“Tiểu Lê , con bộ quần áo hơn ?”

lập tức cảnh giác , nghi ngờ hỏi :

liliii

“Mẹ , chẳng lẽ tính đưa con xem mắt ?”

Bị chằm chằm, lập tức vội vàng phủ nhận:

“Không chuyện đó , con đừng nghĩ oan cho . Mẹ chỉ con ăn mặc xinh một chút, hôm nay ngoài dạo cùng , đúng ?”

Bị mềm mỏng năn nỉ, cũng nỡ từ chối, chọn đại một bộ đồ gọn gàng đơn giản.

Mẹ còn lẩm bẩm thêm một câu:

“Không nuôi con kiểu gì, giờ lớn mà ăn mặc kín đáo quá mức.”

coi như thấy.

Chúng tới quán cà phê mà chọn, cách bày trí chủ yếu là tông nâu trầm, cũng khá nhã nhặn. gọi một ly cà phê, thêm mấy phần bánh ngọt, hai con trong một phòng riêng yên tĩnh.

đẩy bánh ngọt tới mặt bà, dịu giọng :

“Mẹ ăn nhiều một chút ạ, hôm nay con mời , ăn xong chúng về.”

“Ừ , .” Mẹ đáp lấy lệ, thỉnh thoảng còn cửa sổ.

bận xem điện thoại, cũng quá để ý.

Tầm mười mấy phút , dậy :

“Tiểu Lê , nhà vệ sinh một lát nhé, nãy uống nhiều nước.”

Trước khi còn dặn :

“Con trông bánh giúp , còn ăn xong .”

đáp thờ ơ:

“Dạ , cứ ạ.”

Lại thêm vài phút nữa, cửa phòng mở , chẳng ngẩng đầu, cứ nghĩ là , thuận miệng :

“Mẹ ăn nhanh lên ạ, ăn xong còn về nghỉ.”

bánh ngọt vẫn còn nguyên, cảm thấy kỳ lạ, ngẩng đầu lên—sững .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ex-cua-toi-noi-tieng-roi/chuong-7.html.]

Quả nhiên lừa .

Người bước , mà là… Phó Việt.

Anh hôm nay mặc đơn giản, hoodie trắng, gương mặt trang điểm, trông sạch sẽ, làn da trắng trẻo.

Không hiểu lúc thấy , cảm thấy ngại, chỉ nhớ đến cái tiêu đề báo chí mấy hôm , mắt mù thưởng thức.

Một bụng lửa bốc lên.

, im lặng một lúc, đó khách khí :

“Xin , chỗ .”

Nói xong cúi đầu, giả vờ thấy.

Một lúc , Phó Việt lên tiếng:

“Tiểu Lê.”

lựa chọn im lặng.

“Lần ở buổi biểu diễn gây phiền toái cho cô , cho xử lý thỏa chuyện.”

nhẹ nhàng đáp:

“Cảm ơn , nhưng nếu chỉ xin thì chắc cần thiết đây ạ.”

Anh im lặng một lúc hỏi tiếp:

“Đây là cách cô đối xử với đối tượng xem mắt của ?”

ngẩng đầu, nhạt:

“Chuyện xem mắt vốn dĩ chỉ là tự quyết định, nếu hai bên đều đồng ý thì còn coi là xem mắt, nhưng đồng ý, thì tính ạ.”

tiếp tục dây dưa, quyết định rời .

dậy cầm điện thoại, chuẩn rời khỏi.

Phó Việt chỉ yên lặng theo .

Sau đó lấy điện thoại , nhắn tin cho tên 【Muôn Sự Như Ý】:

【Dì , thôi bỏ ạ, cô hình như chút thiện cảm nào với con cả.】

Rất nhanh đầu bên trả lời:

【Ôi, Tiểu Phó, con đừng lo. Thật con ở trong lòng con bé vẫn chỗ đó. Dì thật nhé, phòng con bé bộ vẫn giữ đồ lưu niệm hồi con mới mắt đấy.】

【Trước đây dù công việc bận rộn, chỉ cần buổi diễn của con là con bé đều nhờ nhà hoặc mấy đứa nhỏ trong nhà xem giúp. Con đừng để ý những lời ngoài miệng của con bé, thật nó vẫn quan tâm con đấy. 】

Phó Việt tin nhắn, nhịn khẽ mỉm .

Loading...