5
Quả đúng như lời thầy , là cô thầy đến đón .
Vừa đến gần xe, thấy cô thầy chờ ở cửa xe.
Từ xa cất tiếng chào: “Cô ơi!”
Cô thầy cũng ngờ gặp ở đây, ngạc nhiên gọi: “Ôi chao Tiểu Ly, con ở bộ phận nghiên cứu thế !”
Vừa thấy , cô lập tức quên luôn cả ông thầy đang cạnh, vội vàng chạy nắm tay .
“Bao lâu gặp nhỉ, đúng là lâu quá !”
cũng , dỗ dành cô: “Con sai, dạo bận quá qua thăm cô .”
Thầy bên chen : “Tối nay Tiểu Ly qua nhà ngủ tạm, về thu xếp .”
Cô thầy vui mặt: “Thế thì quá, đang chán chẳng ai buôn chuyện cùng đây .”
Vậy là ngoan ngoãn theo hai vợ chồng thầy cô về nhà.
“Tiểu Ly, con ngủ tạm phòng con gái cô nhé, lát nữa cô chuẩn chăn màn cho con.”
“Vâng ạ, con cảm ơn cô.”
Cô kéo xuống sofa, gọt cho quả táo.
liliii
“Đừng câu nệ gì hết, quen bao lâu , cứ thoải mái .”
Cô còn vỗ nhẹ vai , phòng lấy một bộ đồ ngủ sạch sẽ đưa .
“Đi tắm nghỉ sớm nhé.”
Tối đó, giường mà lăn qua lăn mãi ngủ nổi.
Ngủ tỉnh, tỉnh , cứ vật vờ mãi đến ba giờ sáng cuối cùng cũng đành chịu thua, dứt khoát ngủ nữa.
lấy điện thoại, lên weibo lướt vài vòng.
Vừa mở giao diện chính thấy tài khoản chính thức của Phó Việt đăng bài mới, thông báo về concert, chốt ngày cụ thể, chỉ địa điểm…
trợn tròn mắt: “Thành phố Vân Hải?”
“Làm đến ngay cửa nhà luôn cơ đấy…”
Group chat cũng bất ngờ nổ tung, tin nhắn @ tới tấp.
【Lê Tử, đấy?】
【Dù gì cũng là cựu chủ fansite, chẳng lẽ góp mặt ?】
【Biết là bận nhưng ít cũng cho em thấy chút động tĩnh chứ!】
【Lê Tử đại nhân, báo cho tụi còn sống nào!】
dòng tin nhắn dồn dập trong nhóm, cuối cùng từ từ gõ một câu:
【Chốt thời gian tính, dù diễn cũng gần nhà .】
Rồi tắt điện thoại, xuống tiếp tục ngủ.
6
Thời gian tổ chức concert công bố nhanh, ngay cuối tháng .
kiểm tra lịch, hình như cuối tháng cũng rảnh thật.
Chỉ điều lâu “tay nhanh hơn não” tranh vé, kỹ năng năm xưa còn xài .
Cuối tháng tới nhanh, hôm đó chuẩn sẵn sàng để canh vé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ex-cua-toi-noi-tieng-roi/chuong-4.html.]
Nhìn đồng hồ đếm ngược, tim bắt đầu đập nhanh hơn hẳn.
58… 59… 60…
bấm thanh toán lia lịa, nhưng buổi diễn quá hot, lượng truy cập khủng khiếp, mãi load nổi trang.
Đợi đến khi hệ thống hiện thì vé cũng sạch bách.
“Thôi , …”
Nhìn đám bạn trong group chat, vui buồn, riêng và chủ fansite chính thì dở dở .
Hắc Miêu: 【Lê Tử, cũng giành ?】
: 【Chung cảnh ngộ thôi.】
Hắc Miêu: 【Hai đứa – hai đời chủ fansite – nổi concert, nhục thật sự.】
: 【Chấp nhận phận .】
nghĩ chắc mai mốt ở khu sân vận động ngoài rìa cũng giăng dây giới hạn vài trăm mét chứ chẳng đùa.
“Chắc cũng chỉ hóng ngoài hàng rào ké thôi, khi chẳng rõ nổi.”
Đến ngày diễn, từ sáng sớm khu vực sân vận động chen chúc nghẹt thở, nhanh leo top tìm kiếm.
dài ở nhà lướt điện thoại.
Châu Nhi nhắn: 【Chị ơi, chị giành vé ?】
trả lời: 【Không, còn em thì ?】
Lúc , hóa Châu Nhi cũng là fan Phó Việt, đầu cô bé đến nhà phát hiện .
Châu Nhi: 【Chị cũng mà, em trình còn non, chen nổi. ăn may thôi!】
: 【Sao cơ?】
【Bạn em, Phó Lệ Tư, mua hai vé, nhưng nhà việc đột xuất nên nhường cho em.】
【Em lấy luôn ?】
【Tất nhiên em trả tiền đàng hoàng, ép bạn giảm giá thì cũng kỳ.】
Cuối cùng vẫn chuyển tiền vé cho Châu Nhi, coi như mua .
Hai chị em hẹn ba giờ chiều mặt ở sân vận động, năm giờ bắt đầu kiểm vé, tận chín giờ mới xong.
Đi sớm cũng chẳng giải quyết gì, nắng nôi chỉ thêm cực.
Buổi trưa ăn cơm xong bộ đồ đơn giản mát mẻ.
ba giờ chiều, gặp Châu Nhi tại sân vận động. Con bé mặc váy hoa xinh xắn, trông ngoan hẳn .
“Này chị, chị đúng kiểu bảo thủ luôn , áo khoác kín mít, quần dài che từ đầu tới chân, lộ một mẩu da nào luôn.”
Nó vòng quanh , tiếc nuối lắc đầu: “Chị sinh cái nhan sắc trời cho, mà chẳng chịu ăn diện. Nếu chị trang điểm chỉnh chu một chút, chắc chắn sắc áp sân khấu luôn!”
“Thôi bớt nịnh .” , tháo chiếc mũ lưỡi trai đầu xuống đội cho nó.
“Đi váy mà chẳng đội mũ hợp gu luôn.”
Châu Nhi trêu tới đỏ mặt, cúi đầu: “Tại đầu concert nên ăn diện xíu…”
Nghe cũng gì thêm, từ túi xách lôi thêm ô che nắng, hai chai nước, quạt giấy, chuẩn sẵn sàng để chen lấn như bao khác đợi concert bắt đầu.