đến khách sạn bắt đầu chuẩn bản thảo cho buổi diễn thuyết ngày mai.
“Lại một đêm ngủ , đau đầu thật.”
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, ánh đèn thành phố vẫn rực rỡ trong đêm tối, chẳng hề suy giảm chút nào, chỉ những ánh đèn phòng khách sạn dần dần tắt bớt.
Khoảng gần hai giờ sáng, dọn dẹp đồ đạc, mệt mỏi tắm mới leo lên giường nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm , chuông báo thức đánh thức khỏi giấc ngủ.
nhanh chóng đến địa điểm diễn thuyết, gặp mặt tiếp đón.
“Cô giáo Ôn, cảm ơn cô dành thời gian quý báu để đến đây diễn thuyết.” Người tiếp đón khách sáo.
mỉm đáp lễ: “Được trường mời tới đây cũng là vinh hạnh của .”
Người tiếp đón đưa đến nhà ăn trong trường ăn sáng.
“Cô Ôn, buổi diễn thuyết sẽ bắt đầu lúc hai giờ chiều, thời gian cô thể tham quan trường hoặc dạo quanh đây.”
Ở trường cả buổi sáng thì chút nào. lịch sự : “ , cảm ơn . Nếu còn việc gì thì cứ cũng ạ.”
Người tiếp đón cũng thêm gì, chỉ mỉm chào rời .
Người , lập tức cũng rời khỏi trường.
Không xa trường một trung tâm thương mại lớn, nhân dịp hiếm khi ngoài, quyết định coi như du lịch.
Buổi sáng trung tâm thương mại vẫn đông , thậm chí nhiều cửa hàng còn mở cửa.
liliii
“Ừm… vẻ tới sớm .”
Không thể cứ loanh quanh ở trung tâm thương mại mãi , nghĩ thử xem tiếp theo nên .
lúc , điện thoại hiện thông báo của :
【Con gái ngoan , nhớ một chuyện. Lần Tiểu Phó gửi quà về cho , nghĩ qua nên cũng tặng gì đó. là nổi tiếng, chẳng mấy khi gặp .】
【Nếu con tình cờ gặp thì mua giúp chút quà đáp lễ nhé.】
chằm chằm tin nhắn, tới cảm giác “ mua chuộc” càng rõ tới đó.
dứt khoát từ chối: 【Mẹ cũng là nổi tiếng, nghĩ con dễ gì gặp ? Làm con giúp tặng quà ?】
Tin nhắn nhanh phản hồi: 【Mẹ của Tiểu Phó đây, con kết bạn với .】
khẽ cau mày, nhớ tới Phó Việt đến trường tìm , vẻ chỉ đơn giản là gửi quà .
day day huyệt thái dương, thẳng thắn vạch trần luôn: 【Lần con kết bạn với thì thẳng nhé .】
Đầu bên yên lặng mấy giây, đó gửi điện thoại qua ngay.
gửi tin nhắn qua: 【 là Ôn Lê.】
Nhắn xong cũng để ý điện thoại nữa, đúng hơn là để ý.
Buổi trưa ăn tạm một bát mì thong thả về trường.
Hai giờ chiều, buổi diễn thuyết bắt đầu như dự định, hàng ghế phía những gương mặt trẻ trung năng động, khẽ điều chỉnh cảm xúc, bắt đầu giới thiệu:
“Xin chào các em, là Ôn Lê. Có lẽ một bạn học ngành vật lý sẽ .”
Vừa dứt lời, bên lập tức rộ lên những tiếng thì thầm:
“Trời ơi! Không ngờ trường mời cô Ôn Lê đến diễn thuyết!”
“Ai thế? Ghê gớm lắm ?”
“Ái chà, học vật lý nên thôi. Cô , 25 tuổi hai bằng tiến sĩ, điều kiện lấy bằng tiến sĩ khắt khe, nhiều bài nghiên cứu đăng tạp chí quốc tế, hoặc ảnh hưởng nhất định trong lĩnh vực chuyên sâu. Cô từng đoạt giải thưởng quốc tế mấy năm đó.”
“Thật luôn á?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ex-cua-toi-noi-tieng-roi/chuong-10.html.]
“Thật mà! Khi đó cô bận nên tới nhận giải, thầy hướng dẫn của cô mặt nhận hộ. Không ngờ ngoài đời cô xinh khí chất như !”
dựa theo bản thảo tối qua một lượt, thêm vài câu chuyện bản , tổng thể coi như trôi chảy suôn sẻ.
“Cô Ôn tới đây khiến nhà trường chúng vô cùng vinh dự.” Thầy hiệu trưởng vui vẻ .
cũng chỉ nhẹ đáp : “Thầy quá lời ạ.”
ở trường nữa, tiếp tục về trung tâm thương mại.
Hơn bốn giờ chiều, lượng bắt đầu đông lên.
ghé một cửa hàng phụ kiện nhỏ, bên trong bày la liệt đủ loại đồ trang trí xinh xắn, lấp lánh ánh sáng, trông vô cùng bắt mắt.
một vòng, nhưng dường như chẳng món nào thực sự cần mua.
Lấy điện thoại xem giờ, gần sáu giờ tối .
Lời mời kết bạn chấp nhận, nhưng bất kỳ tin nhắn nào gửi qua.
Vì sớm thành “nhiệm vụ” giao, đầu tiên ngần năm, chủ động nhắn tin cho :
【Dạo thời gian ? Mẹ bảo trả lễ tặng.】
Tin nhắn nhanh chóng phản hồi:
【Hôm nay và ngày mai đều ở Dương Tân, ngày bay nước ngoài tham dự một buổi trình diễn thời trang.】
Nghe vẻ bận… Hay là để khác?
Thấy trả lời, nhắn tiếp:
【Nếu cô cần gấp thì lo tiền vé máy bay, cô thể qua Dương Tân tìm .】
đáp luôn:
【Không cần phiền , gửi địa chỉ cho là .】
Ngay đó, Phó Việt gửi thẳng ba địa chỉ:
【Địa chỉ thứ nhất là chỗ đang ở, thứ hai là khách sạn nghỉ , thứ ba là địa điểm chụp ngày mai.】
cạn lời… tin tưởng dữ , ngay cả địa chỉ khách sạn cũng đưa luôn.
nhắn:
【Anh nhận gì?】
Anh trả lời ngay:
【Có ai nhận quà mà còn hỏi gì ?】
Thật cũng hỏi, chỉ là nghĩ như chắc chẳng thiếu gì.
nhắn tiếp:
【 đoán giờ chẳng thiếu thứ gì cả.】
Tin nhắn bên tới nhanh:
【Thiếu vợ. Mẹ thì thiếu con dâu.】
Một lúc , bổ sung thêm:
【Còn là chuyện cấp bách nữa cơ.】
: ………
【 giúp hỏi thử xem bạn bè ai đang thiếu bạn trai .】
Một câu , coi như dập tắt câu chuyện .