Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Em Ướt Cả Rồi - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-05-07 12:53:32
Lượt xem: 341

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi đứng sững người, đầu óc trống rỗng.

Sau đó cô ấy nói tiếp: "Vậy để tớ giới thiệu một cô gái cho cậu, cậu thử nói chuyện trước đi?"

Cái gì?

Là sao vậy? Tại sao tôi lại đột nhiên trở thành như vậy?

Để giúp mình làm rõ xu hướng giới tính, tôi gọi video cho Đoàn Kiêu khi tan làm.

"Tối nay đến nhà tôi không?"

Đoàn Kiêu dần dần phóng đại khuôn mặt mình, cuối cùng tôi gần như nhìn rõ cả mạch m.á.u trong mắt anh.

Anh mới nghiến răng nói: "Hứa Nam, em muốn hành hạ tôi đến bao giờ?"

"Em biết hôm qua tôi phải qua đây thế nào không?"

Tôi buồn rầu, đầu óc đang mãi nghĩ về xu hướng giới tính của mình nên không còn tâm trí để ý đến anh.

Tự nhiên tôi không nhận ra rằng mình đã nói ra điều trong lòng.

"Bạn thân tôi và sếp tôi đang yêu nhau."

Nói xong, Đoàn Kiêu lại thu nhỏ dần khuôn mặt, giọng nói lắp bắp.

"À? Em, ừ, được rồi."

"Tôi quay lại ngay."

11

Khi Đoàn Kiêu vừa mở cửa bước vào, tôi lập tức nhào lên người anh.

"Đợi… Đợi đã, sao gấp thế?"

Anh hoảng hốt, nét mặt đầy bối rối.

Vì khoảng cách giữa hai người quá gần nên tôi có thể nhìn thấy rõ từng đường nét trên gương mặt ấy. Đôi má đỏ ửng lên vì vừa chạy lên lầu, trông đáng yêu lạ thường.

Tôi đang định tiến thêm một bước thì anh đột nhiên đưa tay chặn mặt tôi lại, giọng nói nghiêm túc: "Em đang độc thân, đúng không?"

Tôi gật đầu.

"Tất nhiên là độc thân rồi."

"Sao thế? Lại muốn chơi trò cấm kỵ như hồi trước à?"

Tôi nghĩ một lúc rồi vòng tay qua cổ anh, cười tinh quái: "Vậy tôi giả vờ mình có bạn gái rồi lén lút qua lại với anh nhé? Như thế có phải thú vị hơn không?"

"Trước đây toàn giả vờ có chồng, lần này đổi kịch bản có khi còn kích thích hơn đấy."

Tôi vừa dứt lời, sắc mặt Đoàn Kiêu lập tức thay đổi. anh đổ mồ hôi đầy trán, khóe mắt ửng đỏ, giọng nghẹn ngào, nhẹ nhàng đặt tôi xuống đất rồi ấm ức hỏi: "Em có ý gì?"

Tôi ngơ ngác nhìn anh: "Có ý gì đâu, chẳng phải trước giờ chúng ta vẫn chơi vậy sao?"

Vừa nói xong, Đoàn Kiêu bất chợt quỳ xuống, không kìm nén được nữa mà bật khóc.

"Tiểu Nam, tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi. Xin em tha cho tôi đi."

Tôi không hiểu tại sao anh lại khóc. Nhưng chẳng hiểu sao, trong lòng tôi lại thấy khoan khoái lạ thường.

Chẳng lẽ đây chính là cảm giác khi nhìn thấy đàn ông rơi lệ sao?

Nhất là lúc này đây, anh vừa tan làm, vẫn còn mặc nguyên bộ vest lịch sự.

Quỳ trên sàn, cơ bắp ở đùi căng cứng, trông vô cùng mạnh mẽ.

Điều đó khiến một vài nơi trên người anh càng thêm phần rắn rỏi.

Tôi nuốt nước bọt, ánh mắt từ từ di chuyển lên trên.

Ở thắt lưng là chiếc thắt lưng da đen sáng bóng.

Trước đây, anh toàn dùng nó để đánh tôi.

Nhưng bây giờ, nó lại nằm ngay ngắn trên eo anh như thể đang chờ đợi một chủ nhân mới.

Tôi khẽ khàng nhấc nó lên, một tiếng "chát" giòn giã vang lên.

Anh khẽ rùng mình, cơ bắp căng lên một cách rõ rệt.

Rồi tôi rút hẳn thắt lưng ra khỏi người anh.

Đoàn Kiêu mắt đờ đẫn nhìn tôi, lắc đầu như đang kìm nén điều gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-uot-ca-roi/chuong-7.html.]

Tôi chầm chậm liếc nhìn chiếc áo sơ mi trắng muốt trên người anh.

Đúng là trắng quá mức.

Thậm chí còn lộ ra chút màu sắc bên trong.

Yết hầu của Đoàn Kiêu khẽ chuyển động, tôi lập tức vung thắt lưng lên, quất một đường lên n.g.ự.c anh.

"Ưm!"

Anh khẽ rên một tiếng, giọng đầy mê hoặc như kìm nén điều gì đó.

Âm thanh đó... đúng là khiến người ta sảng khoái.

Tôi biết rõ, anh đang rất đau đớn.

Và chỉ có tôi mới có thể giải thoát cho anh.

Tôi giơ tay lên định quất thêm một lần nữa thì đột nhiên, thắt lưng bị anh giữ chặt trên không trung.

Tôi ngước nhìn lên.

Đoàn Kiêu cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe, giọng khàn đặc: "Nhất định phải như vậy sao?"

Tôi đắc ý nhoẻn miệng cười, đây chính là dấu hiệu của việc không thể kiềm chế được nữa.

Thế nhưng, tôi chưa kịp phản ứng thì đã bị anh nhấc bổng lên rồi ném mạnh xuống giường.

12

Đêm đó, Đoàn Kiêu có chút khác lạ so với trước đây.

Anh bỗng nhiên trở nên dịu dàng hơn, cũng chú ý hơn đến những cử động của đôi tay.

Dễ chịu thì có dễ chịu nhưng cảm giác lại có chút kỳ lạ.

Nhưng điều chắc chắn là, tôi vẫn thích Đoàn Kiêu.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, anh đang ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Nếu không nhìn nhầm thì gối của anh có vết ướt.

Nước miếng sao?

Hay là... Nước mắt?

Tôi không thể hiểu nổi.

Hôm nay vừa khéo là cuối tuần, tôi dự định cùng anh đi xem phim.

Sau đêm qua, mối quan hệ giữa chúng tôi có lẽ được xem như đã quay lại.

Nhưng vì chưa nói rõ ràng nên vẫn có chút mập mờ.

Trong lúc ăn sáng, tôi hỏi: "Đoàn Kiêu, chúng ta coi như đã quay lại rồi nhỉ?"

Anh đang cầm chiếc sandwich chuẩn bị đưa cho tôi thì sững lại, ngập ngừng nói: "Em... Em đổi lại khẩu vị rồi đúng không?"

Tôi nhìn chiếc sandwich có sốt cà chua rồi lắc đầu: "Không mà."

Tôi vẫn thích sandwich sốt mayonnaise hơn.

Thế là tôi cầm lấy chiếc có sốt mayonnaise cắn một miếng thật lớn.

Khi ngẩng đầu lên, vành mắt Đoàn Kiêu lại đỏ hoe.

Dường như anh đã hạ quyết tâm nào đó, giọng nói có chút buồn bã: "Thôi kệ đi, chỉ cần trong lòng em có anh là được."

Anh thở dài một tiếng rồi cắn miếng sandwich như thể đang nhai sáp.

Sau khi ăn sáng, chúng tôi cùng nhau đến rạp chiếu phim.

Trông anh không hào hứng cho lắm.

Mỗi lần quay sang nhìn, tôi đều thấy gương mặt anh như sắp khóc.

Nhưng từ khi xác định mình vẫn thích Đoàn Kiêu, lòng tôi không kìm được mà tràn ngập niềm vui.

Trước khi phim bắt đầu, anh đi vào nhà vệ sinh.

Tôi cảm thấy chán nên bắt chuyện với cô gái ngồi bên cạnh về cặp diễn viên chính của bộ phim.

Phát hiện ra cả hai đều là fan cuồng, tôi phấn khích đến mức nắm tay cô ấy rồi còn trao đổi cả WeChat.

Vừa quét mã xong thì tôi nhìn thấy Đoàn Kiêu đang ngẩn người đứng cách đó không xa, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía chúng tôi.

Tôi kéo anh lại, hào hứng kể về cô gái thú vị vừa gặp.

Loading...