DUYÊN TRỜI ĐỊNH CỦA BẠN TRAI TÔI - Chương 5.

Cập nhật lúc: 2025-02-21 14:56:23
Lượt xem: 738

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm sau, cuối cùng ba mẹ tôi cũng trở về nước, còn mang cho tôi rất nhiều quà.

Họ đã biết hết những việc xảy ra dạo gần đây, nắm lấy tay tôi, nghiêm túc hỏi: “Sầm Sầm, hủy bỏ hôn ước là chuyện hệ trọng, con thật sự đã suy nghĩ rồi chứ?”

Tôi gật đầu: “Ba mẹ cưng con như vậy, từ nhỏ đến lớn chưa từng để con phải chịu bất kỳ uất ức nào. Con chê đời sung sướng quá chịu không nổi hay sao mà đ.â.m đầu vào một người đàn ông? Trước đây đúng là con rất thích Bùi Ngôn Xuyên, có lẽ bây giờ vẫn còn thích nhưng những việc hắn làm gần đây đã chạm đến giới hạn chịu đựng của con. Cho nên, cuộc hôn nhân này nhất định phải hủy bỏ.”

Lòng yêu thích rồi sẽ dần dần biến mất. Nhưng làm điều sai trái sẽ để lại vết sẹo không bao giờ lành lại trong trái tim tôi.

Về sau, mỗi lần nghĩ đến chuyện đó, tôi đều sẽ cảm thấy đau thấu tim gan.

Tôi không phải một người hoàn hảo, tôi cũng biết buồn biết khổ, nhưng cũng may tôi vẫn giữ được một chút quyết đoán, thà đau một lần rồi thôi.

Ba đồng một mớ đàn ông. Tôi cần gì phải treo cổ trên một cái cây duy nhất?

Ba mẹ nghe tôi nói xong, nhìn nhau rồi vỗ đùi một cái: “Được! Nếu con đã quyết định như vậy thì đừng lãng phí thời gian nữa. Tối mai, ba sẽ hẹn ba mẹ Bùi Ngôn Xuyên đến gặp mặt. Đặt một phòng riêng trong nhà hàng đi. Dù sao hai nhà vẫn còn làm ăn với nhau, không nên tuyệt tình quá. Chia tay trong hòa bình vẫn hơn.”

Tôi gật đầu, nhìn ba rút điện thoại ra gọi.

Mẹ thì vòng tay ôm lấy tôi, khóe mắt hơi đỏ, hẳn đang cảm thấy bất bình thay tôi: “Cục cưng của mẹ tốt nhường này, là do thằng nhãi kia không có mắt nhìn người thôi.”

Tôi gật đầu: “Con cũng nghĩ vậy.”

Bấy giờ, khung bình luận nhảy liên tục, tất cả đều đang kinh ngạc vì lựa chọn của tôi.

[Nữ phụ vậy mà dứt khoát lựa chọn hủy hôn?]

[OOC rồi. Không phải cô ấy yêu nam chính đến c.h.ế.t đi sống lại à? Sao lại dễ dàng hủy hôn như vậy được?]

[Nhất định là lạt mềm buộc chặt. Nữ phụ mà, không có chút thủ đoạn sao coi được.]

[…]

Tôi mặc kệ mấy thuyết âm mưu trong khung bình luận, thay vào đó nghe theo lời ba tôi, gọi điện thoại cho Bùi Ngôn Xuyên.

Muốn hủy hôn thì hắn nhất định phải có mặt. Cho nên tôi nói với hắn hôm nay, hai nhà hẹn nhau cùng ăn tối, hắn cần phải đến. Hắn đồng ý, hứa sẽ đến đúng giờ.

Thế nhưng giờ hẹn đã đến mà hắn vẫn chưa xuất hiện, điện thoại thì không liên lạc được.

Thật ra trong lòng tôi đã mơ hồ có phỏng đoán.

Và khung bình luận đã thay tôi xác nhận.

[Hôm nay nữ chính lại bị người cha khốn nạn bắt nạt. Nam chính biết được lập tức chạy đến an ủi nữ chính.]

[Đúng rồi. Bây giờ hai người họ đang đốt pháo hoa bên bờ biển á.]

Tôi không chút biểu cảm lướt qua khung bình luận, sau đó cúi đầu gửi tin nhắn cho trợ lý của mình.

Tiếp theo, màn chờ đợi dài đằng đẵng bắt đầu.

Nửa tiếng trôi qua, sắc mặt ba mẹ tôi càng lúc càng khó coi, ba mẹ Bùi Ngôn Xuyên viện bao nhiêu cớ giúp hắn cũng đều vô ích.

“Sầm Sầm, con đừng vội, chắc là Ngôn Xuyên gặp vấn đề gì đó trên đường nên tới trễ thôi. Hai đứa quen nhau từ nhỏ, thân thiết biết chừng nào, hơn nữa đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, sao có thể tùy tiện hủy hôn được.”

Thím Bùi dường như vẫn muốn khuyên thêm vài câu nhưng trợ lý của tôi đã gửi đến vài bức ảnh.

Tôi bấm vào một tấm…

Trên bờ cát bên bãi biển, Bùi Ngôn Xuyên và Tạ Ngữ Nhu sóng vai bên nhau.

Bùi Ngôn Xuyên hơi nghiêng người, cúi xuống hôn lên trán cô ta, ánh mắt vô cùng thành kính.

Còn ánh mắt Tạ Ngữ Nhu cũng tràn ngập tình yêu.

Bức ảnh này chọn góc chụp rất khéo, hình ảnh hết sức rõ nét.

Tôi không quan tâm những dấu chấm hỏi đang được spam điên cuồng trên khung bình luận. Thay vào đó, tôi đặt điện thoại lên bàn, phóng to ảnh rồi đẩy thẳng đến trước mặt ba mẹ Bùi Ngôn Xuyên.

“Con nghĩ đây mới là lý do thật sự khiến anh ấy đến muộn.”

Trước bằng chứng, mọi lời giải thích đều trở nên vô nghĩa.

Tới thời điểm này, hai nhà chỉ còn đường hủy bỏ hôn ước một cách dứt khoát. Ít nhất vẫn duy trì được tình nghĩa qua nhiều thế hệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/duyen-troi-dinh-cua-ban-trai-toi/chuong-5.html.]

Một lúc lâu sau, chú Bùi gật đầu, cố nén lửa giận trong lòng, dời mắt khỏi bức ảnh kia. Rồi nhìn về phía tôi đầy áy náy.

“Sầm Sầm, là lỗi của nhà chú. Con yên tâm, mặc dù hôn ước bị hủy bỏ nhưng chúng ta nhất định sẽ bồi thường xứng đáng cho con.”

Tôi gật đầu, chẳng hề từ chối.

Tuy nhà họ Bùi chưa đưa ra mức bồi thường là bao nhiêu nhưng chắc chắc sẽ không thấp.

Chúng tôi đều là người làm ăn, tất nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của việc này.

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Hủy hôn thành công, còn nhận được một mảnh đất ở ngoại ô phía Đông làm bồi thường, thú thật trong lòng tôi khá là vui vẻ.

Mấy ngày gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, khiến tôi gần như c.h.ế.t lặng. Dù tôi có thích Bùi Ngôn Xuyên đến đâu đi nữa cũng không thể chịu đựng được sự phản bội hết lần này đến lần khác của hắn.

Chưa kể đến khung bình luận đưa tin không ngừng nghỉ. Mọi tiến triển của Bùi Ngôn Xuyên và Tạ Ngữ Nhu đều được nhanh chóng truyền đến tôi.

Ban đầu tôi còn thấy đau lòng, nhưng đau nhiều rồi sẽ dần trở nên miễn nhiễm và bắt đầu cảm thấy nguôi ngoai.

Thậm chí hôm sau, tôi còn ra nước ngoài.

Nhờ có khung bình luận, tôi biết được không ít cơ hội kinh doanh trong tương lai của Bùi Ngôn Xuyên. Hắn phụ lòng tôi, tôi giành lấy vài vụ làm ăn của hắn, đâu có gì quá đáng đúng không?

Sau khi ra nước ngoài, tôi tạm thời đổi số điện thoại, không thông báo cho bất cứ ai trừ ba mẹ và trợ lý.

Hai tháng sau, cuối cùng tôi cũng ký kết được hợp đồng và hài lòng trở về nước.

Mặc dù suốt hai tháng qua, tôi chưa bao giờ chủ động tìm hiểu tin tức của Bùi Ngôn Xuyên, tôi vẫn nắm rõ tình hình hiện tại của hắn thông qua những bình luận thỉnh thoảng xuất hiện.

Nếu tôi là kiểu nữ phụ sau khi bị cắm sừng vẫn một lòng một dạ si mê Bùi Ngôn Xuyên như trong bình luận thì tại thời điểm này, tôi đã thay hắn giải quyết chuyện của chủ tịch Hoàng, giúp hắn có thể thuận lợi giữ được chức vụ ở công ty, tiếp tục vả mặt anh họ mình.

Nhưng tôi đã chọn khoanh tay đứng nhìn, không giúp đỡ Bùi Ngôn Xuyên. Thậm chí, tôi còn nhân cơ hội này, đạt thành giao dịch với anh họ của hắn, đổi lấy lợi ích cho bản thân.

Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn. Anh họ của Bùi Ngôn Xuyên là một người nhiều tham vọng, nhưng cũng không phải người xấu. Chẳng qua hai người họ sinh ra đã ở hai phe đối lập nhau mà thôi.

Trước kia, vì mối quan hệ giữa tôi và Bùi Ngôn Xuyên, tôi nhất định phải đứng về phía hắn. Nhưng hiện tại, hôn ước đã bị hủy bỏ, tất nhiên tôi có quyền tìm kiếm đối tác mới.

Chính vì thế, anh họ Bùi Ngôn Xuyên ký kết hợp đồng thành công, bắt đầu có được chỗ đứng trong tập đoàn Bùi thị khiến Bùi Ngôn Xuyên bận tối mặt tối mày.

Bây giờ, hắn đến sân bay đón tôi, chẳng qua muốn lợi dụng thế lực của gia đình tôi để gia tăng phần thắng của mình.

Tôi thì không muốn nhiều lời với hắn nên đi thẳng vào vấn đề: “Bùi Ngôn Xuyên, chúng ta đã hủy hôn rồi, tất nhiên cũng không còn quan hệ yêu đương nữa. Em biết bây giờ anh có hứng thú với Tạ Ngữ Nhu, thậm chí có thể nói anh đã thích cô ấy. Không sao cả, em sẵn lòng tác thành cho hai người.”

Nghe tôi nói vậy, sắc mặt Bùi Ngôn Xuyên thoáng chốc trở nên mất tự nhiên.

Trước đó, khung bình luận cũng từng nhắc tới. Trong khoảng thời gian tôi vắng mặt, mối quan hệ giữa hai người họ ngày càng nồng nhiệt. Bùi Ngôn Xuyên dường như đã nhận ra tình cảm khác thường mà hắn dành cho Tạ Ngữ Nhu.

Thế nhưng bị tôi thẳng thắn vạch trần như vậy vẫn khiến hắn có hơi lúng túng.

Tôi nói tiếp: “Thật ra, em vẫn luôn biết anh không muốn tham dự vào tranh đấu của gia tộc. Trước đây, anh làm vậy chỉ vì em. Bây giờ anh đã có người mình thật lòng yêu thương. Mà cô ấy còn là màu sắc duy nhất trong cuộc đời anh. Chi bằng anh từ bỏ quyền thừa kế, tìm một nơi tận hưởng thế giới của riêng anh và cô ấy. Dù sao có nhà họ Bùi làm chỗ dựa, hai người nhất định sẽ có một cuộc sống tươi đẹp hơn. Một túp lều tranh, hai quả tim vàng chẳng phải luôn là mong ước của anh sao?”

Không phải tôi bịa chuyện đâu. Chính khung bình luận đã từng nói sau khi Bùi Ngôn Xuyên gặp được Tạ Ngữ Nhu, đã bắt đầu chán ghét những tranh đấu chốn thương trường, thậm chí nghĩ đến việc từ chức về ở ẩn.

Cho nên bây giờ, tôi từng bước dẫn đường, chạm đến sự mềm yếu ẩn sâu trong trái tim hắn.

Tôi đưa tay vỗ vai hắn: “Ngôn Xuyên, chúng ta nói thế nào cũng là bạn từ thuở nhỏ, em đương nhiên hi vọng anh có thể tìm được hạnh phúc.”

Con người ấy hả, một khi sa vào ái tình, thường sẽ làm ra những chuyện động trời.

Ví dụ như Bùi Ngôn Xuyên thời khắc này đây.

Sự do dự trong mắt hắn càng lúc càng rõ ràng. Cuối cùng, dường như hắn đã đưa ra quyết định nào đó, mỉm cười với tôi.

Vào lúc đó, tôi đã biết lựa chọn của hắn là gì.

Sau khi chúng tôi tạm biệt nhau ở sân bay, tôi liền gửi tin nhắn cho anh họ của Bùi Ngôn Xuyên, báo việc bên phía tôi đã thành công.

Nói trắng ra thì tôi cóc quan tâm Bùi Ngôn Xuyên có hạnh phúc hay không. Tôi thậm chí còn mong hắn sống không vui.

Suy cho cùng hắn đã từng phản bội tôi, tôi không trù hắn ra đường vấp hạt cát té c.h.ế.t đã tử tế lắm rồi.

Còn tại sao tôi phải nói những lời vừa rồi với hắn? Là do người nào đó ra giá thật sự quá cao, dĩ nhiên tôi phải bày tỏ chút thành ý mới phải đạo.

Loading...