“Mẹ , em trai nhỏ cũng việc giỏi.”
đưa camera về phía phòng khách.
Tùy Dương đang ôm con gái theo kiểu “bay máy bay”, gương mặt dịu dàng, vóc dáng vững chãi, con bé trong lòng khúc khích ngừng.
Tôn Ngọc Phượng lập tức phát điên:
“Thuê đàn ông thì thôi , còn là trai trẻ thế , Tống Tư Vi, con ý đồ gì hả?”
Từ Khánh Bân rõ ràng cũng sốt ruột, chen :
“Mẹ, con bảo mà! Mẹ mau mua vé máy bay sớm nhất về , con trả tiền cho !”
Tôn Ngọc Phượng khổ sở:
“Khánh Bân , về , nhưng đăng ký tour du lịch đủ 30 cửa hàng mua sắm! Mới 8 chỗ, hỏi hướng dẫn viên , nếu bỏ giữa chừng thì bồi thường gấp 5 !”
Từ Khánh Bân tức đến phát điên:
“Con , đừng đăng ký cái tour rẻ tiền, lừa đảo! Sao bồi thường? Mẹ bảo với nó, con sẽ kiện!”
“Con đừng loạn nữa, ký hợp đồng , giờ ? Hay là con về ?”
Từ Khánh Bân điên cuồng qua :
“Con về ? Con chuyến công tác quan trọng thế nào ? Nếu hỏng, đừng mơ thăng chức!”
chen lời đúng lúc:
“Ai cũng bận thế thì khỏi về nhé. Chồng yêu, cứ ở ngoài mà phấn đấu sự nghiệp, chồng cứ tiếp tục vui chơi, em ở nhà mà. Ối, căng sữa , em trai! Đến xoa xoa cho chị!”
Từ Khánh Bân phát điên:
“Cô gì cơ? Cô bảo nó… xoa sữa cho cô? Cô điên ? Cô hổ ? Cô sinh con chứ thần kinh vấn đề , cô trơ trẽn đến ?”
Nhìn tức đến phồng mang trợn mắt như con cóc, suýt nữa phá lên:
“Anh nhỏ tiếng chút, lướt qua! Hình như là sếp đấy? Sếp truyền thống, yêu gia đình ? Anh bỏ vợ mới sinh ở nhà mà công tác, ông ?”
thấy cả run lên, theo bản năng đầu lưng.
Tôn Ngọc Phượng còn định mở miệng c.h.ử.i .
dứt khoát cho bà cơ hội, tắt máy, chặn một loạt, tiện tay rút luôn bộ camera trong nhà.
Chủ trương một điều – giữ bí mật, cho họ tha hồ đoán!
Quả nhiên đúng như dự đoán, ngày hôm .
Từ Khánh Bân và Tôn Ngọc Phượng kéo về nhà.
Từ Khánh Bân mặt mày u ám:
“Em cơ hội với quan trọng thế nào ? Sếp vợ sinh con, vẫn công tác, những khen , còn mắng vô trách nhiệm!”
khẩy, đàn ông bình thường ai mà chẳng sinh con quan trọng hơn công tác chứ? Chẳng qua là gặp phân biệt đúng sai thôi.
Vừa cửa, chồng kéo dài mặt, như nôn máu:
“Đi chơi một chuyến, chẳng xem cái gì, còn mất hơn 5.000!”
Vào đến phòng khách, hét lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-tien-cua-chong-thue-bao-mau-nam-ca-nha-chong-deu-phat-dien/4.html.]
“Quần áo ? Đồ đạc của ?”
thản nhiên:
“Vứt !”
“Cô lấy quyền gì mà vứt đồ của ?”
“Ở miền Nam mặc nổi đồ dày, giờ Tùy Dương tới, cần chỗ để vali, đống đồ cũ vướng víu, nên con vứt.”
Bà tức đến nghẹn họng, chỉ đống rác:
“Thế còn đống áo lót với quần dài tích 20 năm vứt?”
“Ồ, bảo đồ đó bằng vải cotton, hút nước , định cắt tã vải ? Bọn con trẻ, chỉ dùng bỉm. Sau phần giặt tã giao cho nha!”
Chưa kịp ngắm kỹ gương mặt xanh lè của Tôn Ngọc Phượng.
Thì bên Từ Khánh Bân kêu thảm:
“Còn máy tính của ?”
từ tốn bước tới:
“Bán !”
Anh phát điên:
“Sao em dám bán máy tính của ? Anh còn việc nữa mà!”
vô tội :
“Chồng yêu, thẻ tín dụng của hạn mức thấp quá! Quẹt hết còn đủ, nhà chẳng còn gì đáng giá, đành bán máy ! Với , bộ sưu tập mô hình của em cũng bán luôn ! Cực lắm mới gom đủ 6 tháng lương cho em trai!”
Từ Khánh Bân trừng mắt , thể tin nổi:
“Em đúng là điên ! Đã thuê bảo mẫu nam còn trả lương cao như ? Không chỉ là sinh con với ở cữ ? Phụ nữ khác hết, em ? Em thật sự cần chăm sóc là cố tình gây sự với ? Đừng tưởng , chẳng qua là ở nhà với em nên em giở trò hả?”
thẳng mắt :
“Anh đúng đấy, nhà sống nổi vì chồng họ là sống, chứ như – sống mà như c.h.ế.t! Hôm nay về, ngày mai em chuẩn lập bàn thờ cho !”
Anh tức đến ngửa , mãi mới thở :
“Được, cô giỏi lắm! cho cô , thằng bảo mẫu nam thể ở ! thể đợi đến ngày cắm sừng!”
Tôn Ngọc Phượng cũng lao đến la lối, đòi đuổi Tùy Dương .
Tốt thôi! lấy hợp đồng đập thẳng lên bàn mặt họ, khiến cả hai sững .
ký hợp đồng 6 tháng, trả lương bộ, vi phạm sẽ bồi thường gấp 10 .
Tất nhiên đây là cố ý , giá thật và thời hạn rõ với Tùy Dương từ .
Tùy Dương tinh ý, hiểu ngay ý .
Cậu lập tức phối hợp, tức giận :
“Chị đúng ! Đàn ông thể chiều!”
chiều á? chiều cái đầu ! Màn trả đũa của mới chỉ bắt đầu thôi!
Tôn Ngọc Phượng mơ màng: