“Ồ? Vậy xin Vu Nhị công t.ử chỉ giáo, nên như thế nào?” Tạ Lưu thu sự ngoan ngoãn đó, lộ vẻ sắc bén âm trầm, “Dù cũng bẩn cứng đầu, thể hầu hạ công t.ử gia cao quý như vàng .”
Nghe thấy câu , cơn nóng tính đang bùng phát của cứng đờ nghẹn , chột sờ mũi, “Tin tức của ngươi cũng nhanh thật ha...”
Cũng , Tạ Lưu chắc chắn cài Vĩnh An Bá Phủ, cuộc chuyện của và phụ , tự nhiên sẽ truyền đến tai .
“Ta là để cho ông dẹp bỏ ý định chuộc ngươi ?! Tạ Lưu, tin ngươi hiểu ý của .”
“Ta ngu độn, hiểu.”
“Ngươi..!. Được lắm, lắm! Ngươi bẩn cứng đầu, là bừa.”
“Ừm, hóa cứng.”
?
Sao lúc tức giận cũng thể câu mà mặt đổi sắc ?
Ta còn cãi , Tạ Lưu đầu bước chút do dự.
12.
Ngày sinh thần của phụ , đến thư phòng, nhưng mấy tên thị vệ lạ mặt chặn ngoài cửa, là Vĩnh An Bá đang tiếp kiến khách quan trọng, thể quấy rầy.
Ta bất mãn lớn tiếng ầm ĩ, “Mặc kệ khách quan trọng gì! Trong phủ nhà , từng ai dám chặn !”
Tiếng ồn ào kinh động bên trong thư phòng, cửa đột nhiên mở , mấy tên thị vệ ngay lập tức quỳ rạp xuống đất. Nhìn thấy đầu tiên bước , dường như sững sờ trong chốc lát, vội vàng quỳ xuống, “Tham kiến Hoàng thượng!”
Phụ vội vàng xin tội cho một bước, là vô tâm lầm , hề nể tình ông , ngẩng đầu thẳng Thánh thượng, tuôn những lời bức bối lâu nay một cách dồn dập, “Hoàng thượng, may mắn diện kiến hôm nay, thần khẩn cầu xét xử vụ án tham ô của Tạ gia!” Chuyện là điều cấm kỵ, lời dứt, xung quanh im lặng một .
Chỉ Thái t.ử bên cạnh Hoàng thượng lời nào thêm một cái.
Ta đang chuẩn tiếp tục, phụ liền đá vai một cái, lớn tiếng hét gia đinh trọng trách ba mươi roi bằng roi tẩm nước muối.
Trường tiên tẩm nước muối chút thương tình quất xuống lưng , c.ắ.n răng nhẫn nhịn, trán đầy mồ hôi.
Mười, mười một...
Gia đinh đếm , Hoàng thượng ghế từ cao xuống, quan sát thứ bên .
Ta đau đến cong , đầu gối quỳ vững, gần như rạp xuống, nhưng nhanh gậy chống đỡ, cưỡng ép thẳng lưng trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-lam-cau-nua-lam-nguoi-di/chuong-7.html.]
Đau đớn thấu xương xuyên da thịt, c.ắ.n rách môi, khăng khăng lặp giọng điệu cứng cỏi, “Thần khẩn cầu... xét xử vụ án tham ô của Tạ gia...”
Chén đột nhiên vỡ tan mắt , thấy Hoàng thượng hừ lạnh một tiếng, roi quật tăng thêm vài phần sức lực.
Trong ý thức mơ hồ, nhớ đến Tạ Lưu. Hóa đau đớn khó chịu đến thế , thể vì chuyện mà cảm thấy kích thích hưng phấn ...
Khi ba mươi roi kết thúc, lưng đầy máu.
“Tiếp tục.” Hoàng thượng thốt một câu bất chợt, roi dài sắp rơi xuống.
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Bốp!
Cú quật roi đoán đến, lắc lư đầu , mới phát hiện Tạ Lưu xông từ lúc nào . Hắn che chắn bộ cơ thể , cứng rắn chịu đựng cú roi .
“Tạ Lưu!” Phụ giả vờ vô cùng giận dữ, ý ở khóe miệng lóe lên tắt, “Ngươi dám xông Bá phủ, kinh động Thánh giá! Chẳng lẽ ngươi cũng cho rằng Tạ gia oan? Hoàng thượng, Ngài rộng lượng nhân hậu, giữ huyết mạch cho Tạ gia, nhưng Tạ Lưu ơn, ngược nghi ngờ Thánh tài, thật sự ô uế...”
“Vĩnh An Bá!” Tạ Lưu ngắt lời phụ , chậm rãi ngẩng đầu, “Ai đến vì chuyện Tạ gia?”
Lời của khiến phụ sững sờ.
“Hôm nay, đến vì Vu Nhị công tử.” Tạ Lưu quỳ cùng , một tay đỡ lấy cơ thể chống đỡ một cách miễn cưỡng, thẳng thắn, “Vu Nhị công t.ử là chủ cũ của , cho dù đuổi , vẫn xem là Chủ t.ử duy nhất. Là thuộc hạ, lẽ chịu phạt Chủ tử. Khẩn cầu Bệ hạ chuẩn tấu!” Hắn cúi đầu sâu sắc.
Ta cau mày , nhưng mở miệng là tiếng thở dốc khàn đặc.
Thần sắc Hoàng thượng khó lường, đang nghĩ gì. Trong khí ngưng đọng, chợt truyền đến một tiếng nhẹ.
“Thường ngày chẳng Phụ hoàng , bất luận thần t.ử thứ dân, cần lấy chữ ‘Trung’ đầu ? Tạ Lưu bằng lòng chủ cũ chịu phạt, thấy cứ thành cho ! Đánh cho đến khi Phụ hoàng hết giận mới thôi.” Thái t.ử bưng một chén mới cho Hoàng thượng, sự ngầm đồng ý, mới hiệu tiếp tục quất roi.
Roi quất lượt rơi xuống Tạ Lưu, sâu hơn, nặng hơn, nhưng mím chặt môi hề rên rỉ. Da thịt rách toạc, khí tràn ngập mùi m.á.u tanh.
Không bao lâu , Hoàng thượng mới nhẹ nhàng một tiếng mệt mỏi, dậy rời .
Chỉ còn hai chúng quỳ tại chỗ, môi Tạ Lưu trắng bệch, c.ắ.n răng trừng mắt , “Tự lo bôi t.h.u.ố.c cho , lát nữa sẽ đến tìm ngươi.”
13.
“Kít, cút ngoài, cút ngoài!” Ta sấp giường, bảo tiểu gia nô chân tay vụng về rời . Vừa còn một , Tạ Lưu nhảy từ cửa sổ.
... Hắn ? Rõ ràng thương nặng hơn , vẫn thể leo cửa sổ? Ta ngay cả lật cũng khó.