Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Dựa vào bình luận, tôi tua thẳng tới khúc trọng sinh - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:54:10
Lượt xem: 80

 

Hôm nay là ngày phu quân Phó Trạm của ta khải hoàn trở về kinh sau chiến thắng, thế mà còn chưa đợi được người về phủ, thánh chỉ trong cung đã bí mật truyền ra rằng Hoàng thượng muốn phong hắn làm Định Bắc Hầu!

 

Bà bà vừa hay tin đã mừng rỡ ra mặt, nhưng chưa được bao lâu thì lại bắt đầu than ngắn thở dài.

 

Bà ta bảo, chỉ phong Hầu gia thôi thì chưa đủ, tốt nhất nên nhân lúc Hoàng thượng đang cao hứng, thuận tiện phong luôn thành thế tử một thể mới yên tâm được.

 

“Có vậy thì mới giữ được cái tước vị này cho Phó gia chúng ta cả trăm năm!”

 

Từ sau khi ta sinh non mất đi đứa con đầu lòng, suốt năm năm thành thân với Phó Trạm, ta chưa từng hoài thai lại lần nào.

 

Thái y bảo ta từ nhỏ thể hàn, sau lần băng huyết vì sảy thai lại càng khiến thân thể hư nhược, sau này e là khó có con nữa.

 

Thành ra dù ta có là Quận chúa được Lĩnh Nam Vương yêu thương nhất, thì cũng vẫn phải nhẫn nhịn để tướng công ta nạp thiếp, trơ mắt nhìn từng đứa con riêng của hắn lần lượt ra đời.

 

Bà bà bèn gọi cả ba đứa con thứ trong phủ đến trước mặt ta, sau đó vừa cười vừa dịu giọng dỗ dành:

“Nhân lúc bọn trẻ còn nhỏ dại, chưa hiểu chuyện, con chọn một đứa nuôi bên gối, sau này lớn lên, nó chỉ nhận con là mẫu thân thôi.”

“Con mau nhìn xem, thấy thích đứa nào?”

 

Ta ngẩng đầu nhìn, cả ba đứa trẻ đều có nét giống Phó Trạm.

Phó Húc là lớn nhất, nhưng vóc dáng lại nhỏ thó, lưng hơi gù, đầu cúi rụt rè chẳng dám nhìn thẳng ai.

 

Mẫu thân nó là một tiểu nha hoàn mà Phó Trạm đã lỡ qua lại sau khi ta sảy thai, là người mà ta chán ghét nhất trong phủ.

 

Phó Trạm biết ta để bụng chuyện này, từ đó về sau không bước vào viện của nàng ta một bước. Người trong phủ cũng coi nàng như kẻ vô hình.

 

Phó Thành là con thứ hai, dung mạo sáng sủa, tuấn tú, khi cười còn có lúm đồng tiền thoắt ẩn thoắt hiện, trông rất ngoan ngoãn.

 

Mẫu thân nó là biểu muội của Phó Trạm, cũng là tôn nữ (cháu gái) bên ngoại tổ mẫu của nhạc mẫu ta. Ngày sinh ra Phó Thành, nàng bị băng huyết mà mất.

 

Phó Hành là con út, dung mạo tuấn tú phi phàm, mỗi cái liếc mắt đưa tình đều như mang ánh sáng lấp lánh.

 

Mẫu thân nó là một mỹ nhân Tây Vực do Hoàng thượng ban cho, cũng là người được Phó Trạm sủng ái nhất trong các thiếp thất. Thỉnh thoảng còn chạy đến trước mặt ta để khiêu khích.

 

Bà bà vừa quan sát sắc mặt ta, vừa ghé sát tai ta mà thì thầm:

“Nam Tịch, hay là chọn Thành ca nhi đi?”

 

“Thứ nhất là thằng bé không còn mẫu thân, sau này sẽ một lòng một dạ theo con. Hai là nó thông minh hiếu học, tương lai chắc chắn đỗ trạng nguyên, giúp cả nhà nở mày nở mặt.”

editor: bemeobosua

 

Ta nghĩ ngợi một lúc, thật ra cũng chẳng mấy bận tâm đến chuyện nó có vinh hiển gì về sau hay không. Dẫu sao thì Phó gia có vẻ vang đến đâu, cũng chẳng thể sánh với nhà mẹ đẻ ta.

Chủ yếu là chuyện nó không còn mẫu thân rất hợp ý ta, còn hai đứa kia... mẫu thân chúng đều là những kẻ ta không ưa nổi.

 

Thế nên, khi ta vừa định gật đầu theo ý bà bà, nhận Thành ca nhi làm con nuôi, thì đột nhiên trước mắt lại hiện lên mấy hàng chữ kỳ lạ:

【Thật đáng tiếc, nữ chính lại sắp chọn sai rồi!】

 

【Nữ chính ngàn vạn lần đừng chọn tên sói mắt trắng này! Mẹ hắn là bạch nguyệt quang của Hầu gia đấy! Người cực khổ nuôi hắn trưởng thành, rèn dũa thành trạng nguyên, mà trong lòng hắn chỉ nhớ thương mỗi người mẫu thân đã mất kia thôi!】

 

【Phần kịch bản kiếp trước còn phát đến bao giờ nữa? Bao giờ thì cha con Hầu gia mới đem nữ chính ng/ũ m.ã ph/anh th.ây đây? Hóng nữ chính trọng sinh rồi bùng nổ cấp SSS quá đi!】

 

Ta: “???”

Cái... cái gì thế này!?

 

2.

 

Ta giơ tay ra rồi lại im lặng thu tay về, chăm chú nhìn những dòng chữ trước mặt, tự hỏi đây rốt cuộc là có ý gì.

 

Đột nhiên, những dòng chữ lại thay đổi:

【Nhìn xem kìa, cái tên Phó Thành, nhỏ tuổi đã ác độc tàn nhẫn, lợi dụng lúc nữ chính không chú ý mà lén lút liếc mắt, rõ ràng là đã ghi hận từ lâu rồi!】

 

【Không phải chuyện tốt do cái tên tiểu nhân Phó Trạm dạy sao, hắn dám đổ cái ch.ết của mẫu thân Phó Thành lên đầu nữ chính!】

 

【Đáng thương cho nữ chính, ở hiền gặp phiền!】

 

【Đây chính là motif quen thuộc của mấy truyện trọng sinh báo thù rồi, nếu không như vậy, sao nữ chính có thể trọng sinh sau đó đánh tan tất cả mọi kẻ thù?】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-vao-binh-luan-toi-tua-thang-toi-khuc-trong-sinh/chuong-1.html.]

Ta nhìn những dòng chữ này mà không kìm được nuốt một ngụm nước bọt.

Cái gì gọi là "gánh tội oan", cái gì gọi là "truyện trọng sinh báo thù"?

 

Khoan đã, những thứ này không quan trọng!

Ta cầm chén trà lên, giả vờ che tay uống trà, thực ra là lén lút quan sát Phó Thành, quả nhiên thấy hắn đang nhìn ta đầy thù hận.

 

Không còn dáng vẻ ngoan ngoãn lúc trước, đôi mắt hắn đầy tăm tối và hiểm độc, khiến ta suýt nữa làm rơi chén trà.

 

Ta còn thấy bà bà lén lút ra hiệu cho hắn, lắc đầu một cái, hắn mới nhắm mắt lại, vẻ mặt trở lại bình tĩnh.

Vậy là những lời này là thật sao?

editor: bemeobosua

 

Ta là một nữ tử từ nhỏ đã được cưng chiều, thân thể quý giá.

Nếu không phải vào đêm đèn hoa đăng bị bọn lưu manh quấy rối, Phó Trạm tình cờ ra tay cứu ta, thì ta làm sao có thể gả cho hắn được?

 

Nếu không phải ta dùng sính lễ giúp đỡ Phó gia, họ có thể sống cuộc sống xa hoa như vậy sao?

 

Nếu không phải ta nhờ phụ vương và hoàng thượng khen ngợi, Phó Trạm làm sao có thể dẫn quân đi chinh chiến?

 

Vậy mà cuối cùng ta lại phải chịu một cái kết bi thảm như thế này?

Đau đớn biết bao!

Không thể, tuyệt đối không thể!

 

Lúc này, bà bà lại thúc giục: "Nam Tịch, con đã suy nghĩ kỹ chưa?"

 

"Thực ra cũng chẳng cần nghĩ nhiều, Thành ca chắc chắn là lựa chọn tốt nhất, Trạm nhi cũng rất yêu thương đứa con này!"

 

Ta lấy lại bình tĩnh, cười nói: "Đã suy nghĩ kỹ, con chọn..."

Ta giơ tay lên, chỉ về phía Phó Thành.

 

Những dòng chữ trước mắt lập tức bắt đầu nhảy múa:

【Tới nữa rồi, nữ chính vẫn không tránh được số phận này.】

 

【Ôi con gái cưng của ta, đêm đèn hoa đăng chính là cái bẫy tên tiểu nhân Phó Trạm giăng ra để con yêu hắn đó. Tên tiểu nhân quá đáng, lợi dụng xong lại muốn đổ lỗi cho nữ chính cản trở hắn và "bạch nguyệt quang" bên nhau. Thật là ch.ó m,á quá mà!】

 

【Cảnh này thật khiến ta không thể chịu nổi, tua qua nhanh lên đi, khó chịu vô cùng!】

 

Bà bà vỗ tay vui mừng, vừa định lên tiếng, ta lại rút tay về, chỉ về phía Phó Hành.

【Ê ê ê, nữ chính chọn Phó Hành sao?】

 

【Đứa bé này tuy đẹp trai, nhưng lại bị người mẹ Tây vực nuôi hỏng rồi, lớn lên chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một kẻ vô dụng, đầu óc trống rỗng thôi!】

 

【Nếu chọn hắn, gia đình Phó Trạm chắc chắn sẽ phá sản, nữ chính cuối cùng cũng chỉ có thể ch.ết đói ngoài đường thôi.】

 

Ch.ết đói? Một nữ chính như ta sao lại phải ch.ết đói?

Làm sao ta có thể để người ta cười nhạo như vậy chứ?

 

Những kẻ như Hoa Âm, Trường Lạc chắc chắn sẽ đến xem trò cười của ta, thậm chí còn ném bánh bao cho ta nữa!

Ta vội vàng lắc đầu, xua đi hình ảnh kinh khủng đó, lại di chuyển ngón tay chỉ về phía Phó Húc.

 

【Trời ơi, con gái của ta cuối cùng cũng tỉnh ra rồi!】

【Cảnh này vẫn còn chưa kết thúc sao? Chẳng phải rất nhanh sẽ tiến đến phần trọng sinh sao? Có phải tôi đã bỏ sót gì không?】

 

【Con gái cưng, cứ chọn hắn đi! Hắn là người tài giỏi nhất, từ lính nhỏ làm lên đến tướng quân. Sau khi nữ chính bị ch.ém ch.ết, chính hắn và mẫu thân hắn sẽ thu dọn t.h.i t.h.ể cho nàng!】

 

【Mẫu thân hắn cũng là người tốt! Bà không cố tình ngủ với tên tra nam kia, mà chính Phó Trạm vì say rượu đã ép bà, sau lại còn vu oan cho bà quyến rũ hắn. Đúng là đê tiện mà!】

 

【Phó Trạm thật không phải là thứ gì tốt! Hắn vốn định ra ngoài kết hôn với mối tình đầu của mình!】

 

Nhìn thấy thế, ta quyết định nói: "Con đã suy nghĩ kỹ, con chọn Phó Húc!"

 

Vẻ mặt đắc ý của Phó Thành chợt cứng đờ, Phó Húc ngẩng đầu lên không thể tin được, đôi mắt như nai con ướt đẫm nhìn ta, trái tim ta lại mềm ra.

 

Ta vừa định vẫy tay gọi hắn lại, thì hai tiếng "Không được!" đồng thanh vang lên.

Ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy Phó Trạm đang cầm thánh chỉ, dưới sự hộ tống của đám thái giám, khí thế hùng hổ bước về phía ta!

 

Loading...