Thật , chung, con hễ còn sống thì thể sẽ gặp đủ loại áp lực từ bên ngoài.
Là một cá thể độc lập, chúng cần học cách tự điều chỉnh, và tin rằng thứ sẽ .
hít một thật sâu, chậm rãi thở .
Bỗng nhiên, úp xuống đất, bốn chi chạm đất, tay chân cùng lúc bò về phía , ngọ nguậy la hét: " chịu nổi nữa ! ăn thịt ! g.i.ế.c c.h.ế.t lũ các !
Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!
Lũ các ! Tất cả! Miệng rảnh thì l.i.ế.m bồn cầu ! Đừng lải nhải mặt ! Làm ồn đến mắt !"
bò như Slime, lúc thì bò thẳng, lúc thì bò chéo.
lao rể, ôm chặt lấy đùi mà gặm cắn lung tung: "Mông tao là của mày! Đùi mày là của tao! Tao sẽ biến nó thành đùi cừu nướng! Chân heo nướng! Ba ba nướng! Cừu non hấp! Gấu hấp! Đuôi hươu hấp! Vịt nướng! Gà con nướng! Ngỗng con nướng..."
Vừa gặm, nhổ lông chân !
Anh rể định đá , xoạc chân ngã chổng vó.
dậy, phịch một cái lên mặt .
"Không mày nửa cái m.ô.n.g của tao là của mày ? Cho mày đây! Cho mày hết!"
vặn vẹo, xoay tròn mặt , xả một tràng rắm khổng lồ.
Anh rể nôn khan hai cái, giãy giụa, nhưng cái hình gầy gò như sườn heo của thì là đối thủ của ?
"Anh rể, rể, đang gấp, nhưng đừng gấp vội! Đợi , đợi , phân đang đường tới !"
Đợi khi cha từ sân chạy đến, rể ngất xỉu.
Chỉ là đè ngất, xông ngất nữa.
Dù thì tối qua cũng ăn ít chả củ cải.
Mẹ kêu lớn một tiếng, đỡ rể dậy cho uống nước, còn quên mắng : "Con dâm đãng! Đồ tiện nhân! Ngày đại hỷ mà mày điều ? Đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời của chị mày đấy, cái đồ sài lang bạc bẽo , mày c.h.ế.t sớm cho !"
chỉ tay chị gái đang im lặng lời nào: "Mở mắt chó của bà mà xem, chị chút nào hạnh phúc ?
"Vì mười vạn tệ mà gả chị cho cái thứ quỷ quái , bà cũng xứng ? Bà thích tiền đến thế, bà tự mà lấy chồng?"
Cha thừa lúc chú ý, xông đến tóm lấy tay , liên tiếp "chát chát chát" mấy cái miệng .
"Dám bẽ mặt nhà họ Lý , hôm nay tao đánh c.h.ế.t mày cái đứa con gái bất hiếu !"
nổi giận.
Ông là cái thá gì? Lại dám đánh cha ông đây ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-tre-hu-va-man-bao-thu-cua-chieu-de/chuong-2.html.]
trèo lên ông , ôm chặt lấy mà hôn hôn hôn!
Hôn xong lập tức "tui tui tui" nhổ nước bọt cái miệng đang há hốc kinh ngạc của ông .
" là Ultraman Tiga, đánh c.h.ế.t mày con quái vật to đùng !”
“Mát lạnh thấu tim, bay bổng cõi lòng, thạch rau câu Xizhilang! Vua của các loại vua, xúc xích, một khúc còn hơn sáu khúc!"
gian xảo trong nhà, lăn lộn dữ dội, la lối chửi rủa ầm ĩ, tấn công phân biệt.
Đồng thời, né tránh một cách khéo léo, và giáng những đòn sát thương nguyên tố cực lớn một cách chính xác cha .
Đánh mệt thì chạy khỏi nhà, lao dải cây xanh bên ngoài ủy ban thôn mà gặm vỏ cây.
Đám cưới của chị gái đổ bể.
Cha trả tiền sính lễ.
Bề ngoài chị gái biểu lộ cảm xúc gì, nhưng lưng lén lút cảm ơn , hy vọng tới cha thể tìm cho chị một mối .
"Chỉ cần hơn thằng là , thằng đó còn cưới mà đánh chị mấy bận ."
hỏi cô phản kháng.
"Mẹ thằng đàn ông nào mà đánh phụ nữ, cha ngày xưa cũng thường đánh mà, đánh vài cái thì chứ, g.i.ế.c , trong lòng vẫn còn thương xót.”
“Mẹ còn , tại đánh khác mà cứ đánh , chẳng là vì với ? Với , tình yêu thể xoa dịu nỗi đau."
Các em, ói mật .
Trong cái nhà , bệnh tâm thần của sắp bùng phát .
Buổi tối, thím đến, thêm một mối hôn sự cho chị gái.
"Thằng nhà giàu lắm, lùn thì lùn thật, chiều cao đến một mét sáu, nhưng nhảy lên thể cao hai mét đấy!”
“Còn công việc hả, cũng tàm tạm, đây biên chế, là đạp máy may trong tù, bây giờ ngoài thì nghề tự do!”
Trong tù hả, đó là vì đây nó g.i.ế.c , nhưng mà đánh nó mà! Bây giờ thì , lâu lắm g.i.ế.c , thím đến nhà nó mấy bận , cháu xem nó g.i.ế.c thím ."
trong góc bà bốc phét, thấy đầu chị gái càng lúc càng cúi thấp.
Bóng nghiêng của chị in lên bức tường ố vàng, đặc biệt giống một con đà điểu.
Thím xong xuôi, liền chuyển hướng câu chuyện sang : "Ấy, tao mày , Chiêu Đệ mày cũng lớn , hôm qua loạn thế khó lấy chồng lắm! Thật trùng hợp là thằng còn một đứa em trai, cũng chỉ lớn hơn mày chừng mười tuổi..."
Em trai cắn một đoạn lòng heo kho phân heo la to: "Mau lấy chồng ! Mau lấy chồng ! Nếu tiền xây nhà cưới vợ! Các lấy chồng cũng tiếp tục đưa tiền cho ! là hy vọng duy nhất của nhà !"
Bà nội ôm nó, đến nhăn nheo cả mặt, như bông cúc mồ ông nội: "Cho, cho hết Tiểu Bảo của bà. Đứa nào dám cho, bà nội thành quỷ cũng tha cho nó!"
Vừa bà liếc xéo một cái, với thím: "Hôm nay thằng điều kiện cũng khá đấy, tiền sính lễ thể cho bao nhiêu? Khoảng đó là , chị Phan Đệ cũng hai mươi mốt , tuổi cũng còn nhỏ nữa.”