ĐƯA NÀNG VÀO TRÒNG - 10
Cập nhật lúc: 2025-12-28 14:31:30
Lượt xem: 403
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nếu thực lòng cứu chúng , mở cửa cho chúng ngoài? Một nữ nhân như ngươi tới phát t.h.u.ố.c, chẳng là khiến chúng lơ là thừa cơ hạ độc ?”
“Ngươi tìm ? Tìm ai?”
……
Cơn phẫn nộ bùng lên, đám đông dần dần tiến gần, kẻ thậm chí rút d.a.o.
Ta hít sâu một , đè nén sợ hãi, lớn tiếng :
“Ta là thê t.ử của Đại Lý Tự khanh Vệ Yến! Lần đây, chính là để tìm ! Hơn nữa, ở đây lâu như , chắc chắn cũng sẽ nhiễm ôn dịch. Nếu các tin, sẽ uống t.h.u.ố.c , nếu , các thể thử một chứ?”
Nói , rút t.h.u.ố.c , nuốt một .
Một nam nhân cầm đầu ánh mắt lóe lên, vung đao c.h.é.m về phía :
“Con tiện nhân định lừa ai? Ngươi t.h.u.ố.c giải là t.h.u.ố.c giải ? Tin ngươi, chẳng thà chúng liều c.h.ế.t xông ngoài còn hơn!”
Tim lạnh ngắt, dân chúng ôn dịch hành hạ đến điên loạn, vì sống sót mà chẳng còn lý trí nào nữa.
Không ngờ còn kịp gặp Vệ Yến, sắp c.h.ế.t tại đây.
Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một thanh kiếm xé gió bay tới, xuyên qua vai gã đàn ông, ghim c.h.ặ.t lên cổng thành.
Đám nhất thời hoảng sợ, dám nhúc nhích.
Giữa đám đông tách , bóng dáng Vệ Yến hiện mắt .
Hắn trông phần mệt mỏi, gầy gò hơn , nhưng khuôn mặt vẫn là khuôn mặt , hủy, chỉ là ở cổ xuất hiện dấu hiệu của ôn dịch.
Khi thấy , trong mắt kinh ngạc giận dữ:
“Là ai cho nàng đây?”
Máu chảy ở trán khiến đồng t.ử co rút, ánh mắt lộ rõ sự đau lòng.
Ta cay nơi sống mũi, cố nén nỗi tủi và lo lắng:
“Là tự nguyện đưa t.h.u.ố.c. Vả , giờ lẽ cũng nhiễm ôn dịch , thể đuổi nữa .”
Có kinh ngạc :
“Nàng thật sự là phu nhân của Vệ đại nhân ?”
“Vệ đại nhân cũng nhiễm ôn dịch, mà Vệ phu nhân còn dám thành đưa t.h.u.ố.c, chẳng lẽ thật sự là t.h.u.ố.c giải?”
“Hai họ đúng là phu thê tình thâm.”
“Chẳng lẽ… chúng thật sự thể cứu ?”
……
Trong ánh mắt bất đắc dĩ của Vệ Yến lộ nỗi đau nhói lòng.
Hắn xuyên qua đám đông, ôm , nhưng do dự.
Ta chẳng còn để tâm đến gì khác, lao thẳng lòng :
“Điều , đồng ý .”
“Đồng ý?”
“Không gả cho Tam công t.ử nữa!”
Vệ Yến siết càng c.h.ặ.t, giọng khàn khàn, dường như vẫn dám tin:
“Vậy nàng định gả cho ai?”
“Ra khỏi đây sẽ .”
Ta cố tình giữ bí mật, nở một nụ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-nang-vao-trong/10.html.]
Ta theo Vệ Yến trở nơi họ trú ngụ, mang t.h.u.ố.c giải Hoàng thượng giao .
Trên đường , x.á.c c.h.ế.t la liệt, cảnh tượng t.h.ả.m nỡ , chỉ còn những thở yếu ớt và sự bất cam.
Hắn rõ cho dân chúng về t.h.u.ố.c giải, cùng các thị vệ uống t.h.u.ố.c ngay mặt họ.
Đám dân vốn nửa tin nửa ngờ, cuối cùng cũng thuyết phục.
Họ cử ba đại diện, nguyện ý lấy thử t.h.u.ố.c.
Nếu ba ngày t.h.u.ố.c vô hiệu, họ sẽ thiêu sống chúng ngay công chúng, phá cổng thành mà xông .
May , ngay trong ngày đầu tiên khi uống t.h.u.ố.c, những vết loét họ bắt đầu đóng vảy, da còn ngứa rát.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Ngày thứ hai, cơn sốt tiêu tan, dần sức lực.
Những còn đang do dự liền quỳ xuống ngoài cửa cầu t.h.u.ố.c.
Một vài kẻ tiếp tục kích động đám đông lập tức bắt giữ.
Vệ Yến vốn nghi ngờ cố ý truyền dịch, điều tra suốt thời gian qua mà vẫn tìm kẻ chủ mưu.
Trong đó, một chính là kẻ từng dẫn đầu ném đá cổng thành.
Hắn lở loét nặng nề, ngón tay lộ những đốt xương trắng toát, bò rạp đất, lóc t.h.ả.m thiết:
“Xin đại nhân ban t.h.u.ố.c cứu mạng!”
Vệ Yến liếc bằng ánh mắt lạnh lẽo, chút d.a.o động:
“Ngươi hại c.h.ế.t bao nhiêu dân lành, dựa mà cứu ngươi một mạng?”
“Ta nguyện ý khai kẻ chủ mưu!”
Vệ Yến giẫm lên ngón tay , nhẹ nhàng dùng lực:
“Ta cần. Nhiều còn sống thế, ắt sẽ kẻ khai thôi, chẳng cần đến ngươi.”
Hắn lệnh cho thị vệ to tội trạng của đó, để những dân lành c.h.ế.t oan và mất nơi trút nỗi oán hận.
Đến ngày thứ ba, khi ánh bình minh ló rạng, đỡ Vệ Yến, gõ mạnh lên cổng thành.
Dân chúng nối đuôi phía , im lặng một lời.
Thái t.ử cho kiểm tra tình trạng của chúng .
Bởi uống t.h.u.ố.c ngay trong ngày đầu tiên nên nhiễm bệnh, còn Vệ Yến, vảy bong gần hết, để lộ lớp da non đỏ au.
Trên đường trở về kinh, đúng lúc một con ngựa điên sổng dây suýt giẫm c.h.ế.t một nữ t.ử đám đông đẩy ngã.
Vệ Yến tay kịp thời, cứu nàng khỏi móng ngựa.
Thế t.ử Hoài Dương, Trần Cảnh, vội vàng chạy đến, hoảng hốt ôm lấy nữ t.ử run rẩy , khom hướng Vệ Yến gật đầu cảm tạ.
Sau lưng, Chu Nhã cũng chạy đến.
Khi thấy Vệ Yến, nàng kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, buột miệng kêu lên:
“Biểu ca, c.h.ế.t ? Khuôn mặt … hết ?”
Vệ Yến nắm c.h.ặ.t t.a.y , thèm để ý đến nàng , toan xoay rời .
Chu Nhã tức giận hét:
“Đứng ! Giang Tang Ninh! Ngươi lừa ! Biểu ca c.h.ế.t, ngươi dám đùa giỡn ! Ta sẽ cung cáo tội! Để Hoàng thượng lăng trì ngươi!”
Ta mỉm mỉa mai:
“Quận chúa lừa , là Thế t.ử nhiễm bệnh là giả, Thế t.ử cận kề cái c.h.ế.t là giả?”