Đứa Bé Da Giấy - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-08-03 15:13:55
Lượt xem: 178
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-08-03 15:13:55
Lượt xem: 178
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Đồng thời, câu hỏi của và ba chữ Vương Tiểu Ngọc trùng khớp.
Cô hỏi:
"Cô tìm ai?"
10.
Bà nội từng , khi học tay nghề của bà , những thứ là giống “cái” sẽ sợ .
bà nội sai.
Thực , cũng lúc nào cũng khiến sinh vật giống cái sợ hãi.
Khi còn học tiểu học trong làng, cả lớp chỉ một bạn nữ, lớn hơn vài tuổi, tên là Tiểu Ngọc.
Mối quan hệ của và Tiểu Ngọc hơn nhiều so với đám con trai nghịch ngợm và bẩn thỉu trong lớp.
Thực tế, băn khoăn lâu…
Những con đực đó, những kẻ mùa hè thích tạt nước Tiểu Ngọc, thường xuyên tụ tập khúc khích một cách thô tục, rốt cuộc thì cao quý hơn chúng ở điểm nào?
Chỉ cao quý ở “cái đó” trong quần thôi ?
Cả làng đều , sẽ kế thừa y bát của bà nội, vì đám con trai đó cơ bản dám trêu chọc .
Tiểu Ngọc lớn hơn ba tuổi, phát triển nhanh, là cô gái duy nhất trong lớp ngoài , gần như chịu sự quấy rối.
điều đó vẫn cản trở tình bạn giữa và Tiểu Ngọc.
Tan học, thường chơi với Tiểu Ngọc ở bờ sông, tiện thể than phiền về những yêu cầu kỳ quái của bà nội.
Tiểu Ngọc nghiêm túc với :
"Điền Kê, nhất định học giỏi tay nghề của bà nội , đừng giống tớ.”
"Tớ bây giờ mười lăm tuổi , học xong tiểu học lẽ vài năm nữa sẽ lấy chồng, đàn ông một ai cả!"
Khi Tiểu Ngọc câu , mặt đầy vẻ hận thù.
Mặc dù ghét con trai, nhưng vẫn nghĩ lời Tiểu Ngọc quá tuyệt đối.
Chẳng thầy bói Tôn trong làng ?
Đối xử với phụ nữ luôn lịch sự và dịu dàng, vợ ông c.h.ế.t vì khó sinh, chỉ để một đứa con ngốc, nhưng ông Tôn vẫn tái hôn.
Và cả ba của Tiểu Ngọc nữa.
"Ba cũng mà? Cậu là con gái mà vẫn cho học, hơn nữa còn luôn mua kẹo cho ăn!"
Nhắc đến ba của , mặt Tiểu Ngọc hiện lên một vẻ đau khổ.
Cô cúi đầu xuống, từ từ lắc đầu:
"Không , học là tớ tự đổi lấy, tớ hề thích ăn kẹo chút nào!”
"Mỗi ông cho tớ kẹo, đều giấu tớ, đưa tớ phòng…”
"Tớ cũng với như thế nào, tóm là... hầu hạ đàn ông nhất định sẽ chịu khổ!”
"Điền Kê, nếu học tay nghề của bà nội , lẽ sẽ chịu những khổ sở nữa!"
11.
Lời của Tiểu Ngọc, xuyên qua ký ức của năm tháng, trùng khớp với khuôn mặt phần già nua mắt.
Những lời năm đó hiểu, bây giờ dường như hiểu một chút.
Đáng tiếc là hiểu quá muộn.
Khi Tiểu Ngọc ba chữ "cô tìm ai" đó, … những thứ bao giờ nữa.
Thế là thu vẻ mặt của , một cách đúng mực:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-be-da-giay/chuong-4.html.]
" tìm ông Tôn."
Tiểu Ngọc thấy thì nhíu mày miễn cưỡng mở cửa, lẩm bẩm nhỏ giọng:
"Trẻ như cũng đến tìm ba chồng , đúng là đồ hồ ly tinh."
Dù cố gắng duy trì nụ nhưng lúc biểu cảm của tránh khỏi cứng đờ.
Biến cố gì khiến Tiểu Ngọc năm xưa trở thành một Tiểu Ngọc như bây giờ?
vẫn sững sờ tại chỗ, ông Tôn thấy tiếng động, thì từ phòng trong.
Nhìn thấy , ông lập tức vẫy tay, vẻ mặt hiền từ:
"Điền Kê? Có chuyện tìm ông ? Vào nhà !"
gật đầu, khi nhà, đầu Tiểu Ngọc một cái.
Rõ ràng cô cũng nhớ nhưng nghĩ đến điều gì, sắc mặt u ám, ánh mắt từ xuống tràn đầy oán hận.
12.
Ông Tôn nhiệt tình, nhà, ông rót cho , lấy bánh cho .
đến để chơi, từ chối và rõ mục đích đến.
Ông Tôn im lặng một lúc, dậy một phòng khác lấy thứ .
Ngay đó, ông cho một vài điều cần lưu ý.
Nhìn thấy trời càng lúc càng tối, khi chuyện khách sáo xong, vội về nhà.
ông Tôn giữ tay :
"Điền Kê... thực cháu sống sót là ngẫu nhiên...
"Năm đó ông cháu là con gái, cháu cháu nhưng ông nuôi cháu như con gái ruột.”
"Số mệnh của cháu , thích hợp theo ông học một chút thuật huyền học.”
"Ông từng nhiều xin bà nội cháu cho cháu, tiếc là đều từ chối.”
"Bây giờ, ông bà nội sức khỏe bà nội cháu , nếu bà thể bảo vệ con nữa thì con hãy nhớ đến đây tìm ông, Tôn Hữu Đức ông chắc chắn sẽ bảo vệ cháu cả đời."
Ông xoa tay , ánh mắt đầy nhiệt tình.
vội vàng lùi về phía cửa, ông Tôn bước tới dồn ép.
Đang nên gì, đột nhiên mở cửa, là Tiểu Ngọc.
"Trời tối , bên đèn đường, để đưa Điền Kê một đoạn, đợi trời tối hẳn, về sẽ tiện ."
Ánh trăng mờ nhạt bên ngoài chiếu , lúc mới nhận ở trong nhà ông Tôn lâu như .
Tiểu Ngọc với ánh mắt ơn, nhưng cô chỉ chằm chằm bàn tay ông Tôn đang giữ tay .
Ông Tôn cũng nhận thích hợp, ngượng ngùng buông tay , bảo Tiểu Ngọc đưa về nhà.
Suốt đoạn đường im lặng, khỏi cổng, Tiểu Ngọc đột nhiên lên tiếng:
"Chuyện nhục, là do đúng ?"
13.
Một lời như sấm sét.
Mặc dù lờ mờ đoán một vài điều nhưng coi Tiểu Ngọc là bạn duy nhất, thể lấy nỗi đau của cô trò đùa ?
trợn tròn mắt, sức lắc đầu.
Tiểu Ngọc chỉ lạnh:
" gả nhà ông Tôn, bề ngoài là gả cho thằng con trai ngốc của ông .”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.