Dụ Sai - Chương 1
    Cập nhật lúc: 2025-10-30 08:02:41
    Lượt xem: 51 
Cửa sổ những giọt mưa do gió thổi phủ kín, mờ mịt rõ bên ngoài. Đặng Linh từ phía quầy thu ngân, định dọn dẹp kệ hàng, thì va Châu Huệ.
Hôm nay Châu Huệ mặc một chiếc áo khoác màu nâu, phần lớn khuôn mặt đều chiếc khăn quàng cổ màu xám lông xù che khuất, trông giống như một chú gấu nhỏ dễ thương.
Châu Huệ dùng ngón út tay trái kéo khăn quàng xuống, nở một nụ . Cô tủm tỉm : “Lâu gặp, Tiểu Lai, bây giờ sống ?”
Nói xong, Châu Huệ dùng khóe mắt quét qua Đặng Linh một lượt, thấy Đặng Linh nhíu mày mới thu ánh mắt.
Thấy Đặng Linh mở miệng, Châu Huệ liền vội vàng ngắt lời: “Xin , thích khác hỏi như ? Tiểu Lai, tớ gặp vui quá, nhất thời quên mất vẫn luôn để ý đến loại chuyện .”
Đặng Linh đưa tay , gì.
Châu Huệ nhất thời phản ứng , qua vài giây mới đặt chai cocktail trong tay lên quầy thu ngân.
“Sao mấy năm gặp? Cậu?” Châu Huệ còn gì đó, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Đặng Linh ngăn .
“Tớ gì đổi, chỉ là giáo sư Châu đây mùi xanh lan tỏa ngoài . Được , thanh toán ở đây, đừng cản trở phía .” Giọng điệu của Đặng Linh lạnh nhạt, chỉ chiếc máy mặt, giống như chỉ gặp một khách hàng khó tính.
Châu Huệ còn gì đó, nhưng hai chữ “chúng ”, liền thêm vài vệt nước, Đặng Linh cẩn thận đổ cốc đá đặt ngay ngắn.
“Xin , trượt tay. Ở đây giấy ăn.” Đặng Linh lấy một gói giấy ăn từ quầy đặt lên , hiệu cho cô sử dụng.
Châu Huệ rút vài tờ giấy ăn từ trong đó, lau lau quần áo, nhưng vết bẩn quần áo vẫn còn rõ. Cô hỏi: “Cốc đá là của ?”
“Là của khách hàng để , tớ đang định đặt .” Đặng Linh trả lời.
“Để tớ đặt giúp nhé.” Châu Huệ tủm tỉm .
“Cảm ơn .” Đặng Linh nhàn nhạt , “Người tiếp theo.”
Nghe thấy câu ban đầu, Châu Huệ ngây một lúc, nhanh lộ vẻ mặt bừng tỉnh hiểu , chắc chắn : “Quả nhiên chính là loại như , tớ đúng.”
Đặng Linh đáp lời của Châu Huệ, chỉ chỉ phía lưng cô. Lúc Châu Huệ mới phát hiện phía vẫn còn một , cô với đó, cầm theo cốc đá và cocktail rời .
Lúc , trong cửa hàng chỉ còn Đặng Linh và một khách hàng khác . Vị khách đó vô cớ cảm thấy ngượng ngùng, khi thanh toán xong liền nhanh chóng rời .
Không lâu khi vị khách đó , điện thoại của Đặng Linh nhận tin nhắn từ liên lạc ghi chú là “Châu Huệ”
“Lát nữa chúng chuyện .”
Sau khi , Đặng Linh liền khinh bỉ thái độ lúc của Châu Huệ. Cô rõ đối phương chẳng qua chỉ tìm một lý do để chứng minh rằng năm đó cô đúng mà thôi, chỉ là…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-sai/chuong-1.html.]
Cô sớm còn ăn theo chiêu trò của Châu Huệ nữa. Thậm chí, cô còn khinh bỉ chính bản đây ăn theo chiêu trò .
Đặng Linh định đặt điện thoại sang một bên, thì nhận tin nhắn của đối phương—Châu Huệ vẫn còn quá hiểu .
Đặng Linh khẽ nhíu mày, cúi đầu xem Châu Huệ rốt cuộc gửi cái gì.
“Tớ chắc chắn vẫn còn canh cánh chuyện năm đó, tớ đến tìm chuyện về chuyện đó.”
“Đừng từ chối tớ, nếu từ chối tớ, tớ sẽ cho khác chuyện đây của . Cậu chắc chắn mất công việc đúng .”
Đặng Linh tin nhắn mặt, khẩy một tiếng. Cô đang định gõ vài chữ mấy lịch sự để đáp trả cô , bảo cô đừng tìm gây phiền phức, thì nhận một tin nhắn khác.
Trong lòng Đặng Linh thầm phàn nàn: Châu Huệ nhắn tin táo bón ? Sao nào cũng gửi hết, thể nào để ý đến phí một đồng một tin nhắn , quả nhiên khó chịu.
“Cho dù cảm thấy mất công việc cũng , chẳng lẽ giúp đỡ sẽ cảm thấy ?”
“Đừng phụ lòng của khác, Tiểu Lai.”
Sau khi thấy chữ “Tiểu Lai”, trán của Đặng Linh giật giật, cô hề thích cái tên , huống chi là do mặt gọi.
Cuối cùng, Đặng Linh quyết định trả lời cô , kết thúc sự quấy rối nhàm chán . Cô im lặng gõ một chữ “Cút”.
Điện thoại im lặng vài phút nhận tin nhắn của Châu Huệ. Bị cô phiền đến mức chút bực bội, Đặng Linh mở cài đặt định chặn cô , ngờ thấy địa chỉ nhà của .
“Tớ vốn đến bước , bởi vì tớ cảm thấy trực tiếp đến nhà thể sẽ khiến khó chịu, dù chúng cũng một quá khứ như , tớ phá hủy hình ảnh đẽ của tớ trong lòng . Tớ vẫn luôn chú ý đến , từ lúc tù.”
“Nếu hôm nay đồng ý chuyện với tớ, thì ngày nào đó tớ sẽ đến nhà thăm hỏi. Tớ nghĩ nên hiểu tớ bao nhiêu kiên trì.”
Đặng Linh hiểu rõ đối phương quyết tâm đối đầu với , cho nên né tránh thể tác dụng.
Vậy thì chuyện ? Ai sợ ai chứ?
Về phương diện , cô bao giờ là kẻ nhát gan.
Đặng Linh gửi cho cô hai chữ: “Địa chỉ”.
Thấy mục đích đạt , Châu Huệ cũng tiếp tục dây dưa, nhanh chóng đưa địa chỉ và phòng của một khách sạn gần cửa hàng tiện lợi, cuối cùng còn đính kèm cả thời gian.
Đặng Linh liếc thời gian, xác định là khi cô tan liền đặt điện thoại sang một bên, tiếp tục tiếp khách.
Và, Châu Huệ cũng gửi thêm tin nhắn nào nữa.