Du Côn Gặp Kẻ Điên - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:45:14
Lượt xem: 688

Tết về quê, dắt em trai về làng đốt pháo, gia đình du côn trong làng bắt nạt.

 

là một bệnh tâm thần, giấy chứng nhận đàng hoàng nhé.

 

Ai dám chọc .

 

sẽ khiến kẻ đó ăn Tết yên!

 

1

 

tên là Lý Minh, là bệnh nhân tâm thần giấy chứng nhận hợp pháp.

 

bây giờ tỉnh táo lắm, mới xong thủ tục xuất viện.

 

Bác sĩ bảo mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội, khuyên nên về quê nghỉ ngơi.

 

Theo lời thì ở quê khí trong lành, con dễ chịu, cái gì cũng , sẽ giúp định bệnh tình.

 

Thế mà ngờ, ngay ngày đầu tiên về làng đụng chuyện bực .

 

Em trai đứa nhóc du côn trong làng đè xuống đất đánh, một đứa nhỏ khác cũng xô ngã, t.h.ả.m thiết.

 

Nhìn cảnh chướng mắt mặt, lửa trong n.g.ự.c bốc lên ngùn ngụt.

 

Bên tai trái giọng thì thào:

 

“Bình tĩnh, Lý Minh, mày là bình thường…”

 

Tai vang lên tiếng điên cuồng:

 

“Sợ cái quái gì! Đập nó ! Dù mày giấy tâm thần , cứ đ.á.n.h c.h.ế.t nó cũng chẳng !”

 

gãi đầu, thấy bên cũng lý.

 

định kéo em trai lên, kịp gì, lớn từ trong nhà chạy .

 

Một bà già mặt đầy thịt chảy xệ, da đen sạm lao tới, nước miếng văng tung toé, ngón tay suýt chọc mắt :

 

“Thằng ranh! Mày là ai! Dám bắt nạt cháu tao! Mày cha nó là ai hả?”

 

Bị thở nồng nặc từ hàm răng vàng khè của bà xộc mặt, lùi một bước, che mũi:

 

“Bà thấy đ.á.n.h nó chỗ nào?”

 

rõ ràng sững , chắc từng thấy ai chuyện “lễ phép” như .

 

“Còn dám cãi ? Ở đây chỉ hai đứa bọn mày, mày thì ai nữa?” - Bà gằn giọng.

 

bật : “Trả tiền! Con trai bà nợ mười vạn, bao giờ mới trả?”

 

“Đồ lếu láo! Con trai tao nợ tiền mày bao giờ? Có bằng chứng ?” - Bà tức giận .

 

thế, còn bà đ.á.n.h cháu bà, bà bằng chứng ?” - đáp trả.

 

Mặt bà tức khắc đen sì, lao lên định cào .

 

liền ghé mặt sát : “Nào, đ.á.n.h đây ! Dùng hết sức !”

 

Ngược , bà dám tay, chỉ chỉ em mà chửi:

 

“Thằng ranh , cầm điện thoại gì! Định vu oan hả?”

 

ngoảnh , thấy em trai chùi nước mắt giơ điện thoại phim.

 

Tốt lắm, tiến bộ , giữ bằng chứng.

 

Bà già đó cũng lôi cái điện thoại cục gạch :

 

“Tao hề đụng chúng mày, đừng mơ mà gài bẫy tao! Tao chơi trò khi chúng mày còn đang nghịch bùn đất cơ!”

 

Vừa , bà nhào tới định giật điện thoại của em .

 

“Em trai! Lăn !” - hét lớn.

 

Em trai lập tức hiểu ý, lăn lông lốc đất lăn gào:

 

“Có đ.á.n.h ! G.i.ế.c ! Cứu mạng với!”

 

Đứa nhỏ bên cạnh cũng càng dữ.

 

Bà già lập tức phịch xuống đất, ôm n.g.ự.c kêu:

 

“Ôi giời ơi! Bắt nạt già ! sắp c.h.ế.t đây ! Bọn súc sinh đ.á.n.h ! Cứu với!”

 

Nghe ồn ào, dân làng kéo xem, nhưng chỉ xa xa, chẳng ai gần.

 

Thấy ai giúp, bà tự dậy, trợn mắt :

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-con-gap-ke-dien/chuong-1.html.]

“Đồ súc sinh! Việc xong !”

 

Nói xong, bà hùng hổ về sân.

 

Chưa xong ?

 

ý !

 

2

 

lưng , thì một phụ nữ mặc áo phao đỏ lao , ôm lấy đứa bé vẫn còn , chỉ tay mắng:

 

“Anh ! Trẻ con thế mà cũng dỗ ?”

 

ngớ

 

Lại thêm một vị thần thánh nào nữa đây?

 

Trong sân, bà già như tiêm t.h.u.ố.c kích thích, gào lên:

 

! Chính là đ.á.n.h ! Ngay cả trẻ con cũng tha! là chẳng !”

 

Người phụ nữ bế con bỏ , miệng còn chửi:

 

“Nhìn thì bóng bẩy, mà chẳng chút tư cách nào!”

 

Bà già đắc ý, nhe răng vàng nham nhở về phía .

 

Đợi họ , mới buông nắm tay, thở hắt một dài.

 

Lúc , một lùn mập tiến gần:

 

“Ê Minh Tử, chọc gì! Cả làng ai cũng né bà , như né ôn dịch !”

 

Cậu tên là Chu Chí Hồng, sống lâu năm trong làng.

 

Nhờ kể, mới thành tích lẫy lừng của bà già .

 

là kẻ ngang ngược tiếng. 

 

Chồng c.h.ế.t sớm, một nuôi con lớn lên, lẽ vì cuộc đời quá cơ cực nên sinh cái tính chua ngoa, độc miệng.

 

Ngày nào cũng c.h.ử.i làng xóm, gì độc là c.h.ử.i cái nấy, đặc biệt thích vu oan. 

 

Ai vướng là coi như xui tận mạng.

 

Ngay cả trưởng thôn cũng chẳng

 

Bởi bà già , lỡ chuyện thì ai gánh trách nhiệm?

 

Nghe hồi lái xe ngang, chỉ lỡ tông sượt qua một góc đất nhà bà , thế là bà lăn ngay xuống gầm xe đòi tiền.

 

còn từng vu cho một học sinh tiểu học trong làng xô ngã , bảo gãy lưng. 

 

Cuối cùng cha đứa nhỏ dẫn viện khám một lượt chứng minh mới yên .

 

Tệ hại nhất là, bà còn vu cho một cô gái ở làng là trộm tiền, lục tung cả nhà cô gái, gom hết đồ quý mang .

 

Cuối cùng, cô gái uất ức, uống t.h.u.ố.c trừ sâu tự vẫn.

 

Dân làng đều chính bà già hại c.h.ế.t cô gái, nhưng chứng cứ, thế là chuyện đó rơi im lặng.

 

Chu Chí Hồng thở dài:

 

“Ôi, các đụng , sợ rằng Tết khó yên đó.”

 

Nói xong bỏ , còn khuyên nên nhịn cho qua.

 

Khó yên ?

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Là bà yên , ?

 

bật lạnh.

 

3

 

Sáng hôm , vẫn xử lý chuyện với bà Hắc.

 

Thế mà thằng cháu của bà , thằng du côn con đó, tự nhiên nhảy gây sự.

 

Nó ăn mặc như quả bóng, vẫn vô pháp vô thiên, bắt nạt bọn trẻ trong làng.

 

Nó bắt đứa hôm qua cầm mấy quả pháo đang cháy ném xuống nước để "bắt cá". 

 

Đứa bé chịu, thằng du côn con liền cầm cành liễu quất nó: 

 

"Nhanh lên! Ném cá cho tao, thì tao ném mày vô đó!"

 

Loading...