Hắn lùi hai bước, thấy sắp ngã, bất đắc dĩ xích gần: "Em gái cô theo , sẽ hạnh phúc ."
"Nói lắm, khiến tưởng trách nhiệm lắm. chống đối đến cùng , nếu thì dám tự xưng là tiếp nhận giáo d.ụ.c kiểu mới?"
Hắn hừ lạnh một tiếng, cân nhắc : " dù gì, cũng sẽ lén lút ăn vụng bên ngoài lưng vợ ."
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
"Phì, ăn vụng?" chọc rung cả , ngả nghiêng : "Anh tưởng là Răng-A-Giăng ?"
Hắn kiên nhẫn thở dài: "Cô nương, 'ăn vụng' trong tiếng Trung, nghĩa là ngoại tình."
"Ồ, hóa còn ý nghĩa !" lắc lư cúi chào : "Thưa Thầy, quốc văn của , còn phiền nhiều hơn!"
3.
Hắn sốt ruột : "Thôi , mau về nhà!"
"Vậy về cùng , trẹo chân , cõng ." .
"Tự cô gọi một chiếc xe kéo ."
"Thôi , cõng, thì ngoài còn đàn ông xếp hàng chờ để cõng đó."
Hai cứ thế cãi cọ .
Một lúc lâu , Đường Dịch Quân chịu nổi nữa, khuỵu nửa xuống: "Mau lên !"
sờ lên mặt , híp mắt : "Thank you, darling!"
Cơ thể cứng , nghiêng đầu: "Tay cô đừng sờ bậy, chỉ đặt lên vai thôi."
cố tình thổi tai : "Sao, sợ ăn vụng ?"
Hắn đầu , cau mày chặt : "Cô phát điên ! Uống bao nhiêu rượu ?!"
"Anh cũng uống ít, lấy cái mặt mũi nào mà ?" bĩu môi.
" uống ít, nhưng ít say bí tỉ."
" , mới là say bí tỉ đó, say đến mức thành một vũng bùn lớn!"
Hắn thở dài một thật dài, nhẫn nại sửa lời: "Là say mềm như bùn."
"Giả vờ giả vịt gì, cũng là nửa con quỷ Tây giả thôi mà!" tựa đầu vai , nhắm mắt say sưa : "Anh say mềm như bùn, đến cả kết hôn với là ai cũng ."
Bước chân loạn xạ, lúc một mảnh gạch vỡ vấp ngã. Hai cứ thế ngã lăn đất.
"Ái chà! Anh gì ? Đầu gối trầy cả da !" nũng nịu vươn tay đ.á.n.h , nhưng né .
"Cô gì cơ?!"
" , hai chị em đổi , gả cho Văn Giang là Bình An, ác giả ác báo, chính là Vệ Hoan Hỷ chuyên đến mài đây!"
"Cô... cô gan lớn thật!" Hắn nguyên tại chỗ, bồn chồn vuốt tóc: "Văn Giang ?"
"Chắc là ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dong-vien-tay-vien-hdfl/chuong-3.html.]
"Trời ơi, cái chuyện …!" Hắn sốt ruột, giọng chút mùi vị của Tây giả.
quan tâm: " nữ tu sĩ, hối với cũng vô ích."
"Về nhà rõ chuyện ." Hắn thẳng dậy, chìa một bàn tay về phía : "Lại đây!"
Thế là trèo lên lưng , dậy hai bước, huấn như cún con mà lệnh: "Ê, đôi giày da của !"
"Gót gãy , cần nó gì?"
"Hàng cao cấp của Ý đó, mau nhặt đây!"
"Cô huấn ch.ó đấy ?"
" huấn đấy!"
Cứ thế cãi cọ ồn ào suốt dọc đường về nhà. Vốn định bốn mở một cuộc họp gia đình, nhưng hai ở Tây viện yên tĩnh lạ thường, ngủ say từ lâu.
Cuộc họp đành để đến bàn ăn sáng hôm , nhưng đợi mãi, Đường Văn Giang vẫn đến phòng ăn.
Hỏi mới , hai đêm qua ngủ riêng, Đường Văn Giang thích gặp lạ, động một tí là chịu ngoài ăn cơm.
Bình An lau miệng sạch sẽ, nhận lấy hộp cơm từ tay hầu: "Đưa , mang cho !"
Người hầu mặt lộ vẻ khó xử, ngay cả sắc mặt Đường Dịch Quân cũng : "Em ... tính tình kỳ quái, để mang cho."
Bình An mỉm : "Hai vợ chồng, chẳng lẽ cả đời gặp mặt?"
Lời thốt , và Đường Dịch Quân đều - hôm qua phòng, chúng bàn bạc xem ngủ thế nào, ai ngủ giường, ai ngủ sofa.
Cuối cùng nghĩ bụng, hai vợ chồng chẳng lẽ cả đời ngủ chung ? Thế là đầu kề đầu, chân kề chân lên giường.
Hai con vô liêm sỉ như chúng , chỉ cái đó. Thay bằng hai ôn nhu như Bình An và Văn Giang, còn chẳng bao giờ mới đối diện chuyện với .
Ban đầu, chúng nghĩ là thế, ngờ trưa hôm đó, khi và Đường Dịch Quân còn đang cãi ầm ĩ, quy ước ba điều, thì hai một cái bàn, mặt đối mặt .
Bình An mang hộp cơm đưa, ban đầu cũng từ chối khéo.
Đầu tiên là gõ cửa, thấy ai trả lời, liền ghé sát mặt , hỏi: "Văn Giang, dậy ?"
Không tiếng trả lời, nhưng rõ ràng trong phòng động tĩnh.
Cô nhẹ nhàng đẩy cửa, chỉ tiếng kẽo kẹt, cánh cửa hé một khe, một tia sáng chiếu , lộ cả căn phòng đầy bụi lơ lửng.
Một luồng khí lạnh lẽo âm u vì lâu ngày thấy ánh Mặt Trời.
Bình An lấy tay quạt quạt, nhăn mũi hắt một cái, cả lùi xuống bậc thềm.
Trong phòng, Đường Văn Giang cũng cuống quýt lên. Hắn vốn đang chữ bàn, thấy cửa mở, liền như lửa đốt đuôi, gãi tai gãi má dậy.
"Ái dà! Ái dà!" Lúc cũng thèm để ý chân khập khiễng nữa, hấp tấp vội vã nhào tới, đuổi như đuổi mèo: "Cút cút cút ngoài!"
Suýt quên mất, hễ sốt ruột là lắp.
Suýt cửa va mũi, Bình An cũng giận - nãy ghé đầu , thấy trong phòng giấy vụn vứt đầy sàn, mới đang lách.