Đồng Tâm Kết - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-09-22 12:26:14
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhị hoàng tử ngửa tránh thoát, trở tay quét một thương nhắm thẳng bụng

Keng

Mũi thương bất ngờ một thanh kiếm khác chặn .

Tạ Kim An chẳng từ khi nào c.h.é.m xuyên vòng vây.

“Trò chuyện đủ ?” Hắn đá văng hai tên binh lính lén tập kích, cùng lưng tựa lưng. “Ba hướng binh phục kích, nàng trái, .”

Nhị hoàng tử khẩy, vung tay. Trận hình kỵ binh tức khắc đổi, để lộ hai mươi tay nỏ ở phía .

“Ngồi xuống!” Tạ Kim An bất ngờ vòng tay ôm eo , xoay che chắn.

Mưa tên xé gió, găm chi chít lưng , áo giáp dày nát như con nhím.

Ta nhân cơ hội rút trâm cài đầu, phóng thẳng xa, chuẩn xác trúng lá cờ chỉ huy trận nỏ.

Trong cơn hỗn loạn, Tạ Kim An bất ngờ hất khe hở trong đội ngũ địch. “Đi!”

Ta xoay giữa trung, kiếm Vô Niệm vẽ nửa vòng cung. Hai tướng giặc ôm cổ phun m.á.u ngã gục.

Khi đáp đất, mũi giày hất lấy một cây thương, thuận tay ném thẳng mặt Nhị hoàng tử.

*Phập!*

Thương xuyên qua vai , đóng chặt cột treo quân kỳ.

Ngay lúc quân Huyền Giáp định bao vây , từ góc đông nam vang lên tiếng tù và.

Một đoàn quân Ngân Giáp như tuyết lũ tràn . Người dẫn đầu cởi mũ giáp, nở nụ :

“Tạ tiểu tướng quân, bản vương tới chậm mất .”

Trường kích của Tam hoàng tử còn nhỏ máu, chân chính là đầu lĩnh phản quân phương Bắc.

“Tạ tướng quân hộ giá công.” Ánh mắt lướt qua phượng bội nơi thắt lưng , trong mắt lóe lên một tia sáng. “ mà… vật vốn là di vật của Thần hoàng hậu…”

Tạ Kim An bỗng cắt phăng một lọn tóc của , buộc chặt cùng dây buộc tóc của , công khai cột cổ tay:

“Điện hạ, nên dọn sạch chiến trường thôi.”

Tam hoàng tử lớn, phất tay. Quân ngân giáp quân lập tức mũi thương, tiêu diệt bộ tàn quân của Nhị hoàng tử.

Chiến mã giẫm qua đường cái nhuốm máu, mặt trời chiều đỏ rực đang chìm xuống rặng núi xa.

Ta ghì cương, vai Tạ Kim An băng bó , lớp vải trắng lấm tấm chấm đỏ, như đoá mai nở trong tuyết.

Ta ngẩng mây chiều đỏ rực:

“Đẹp hơn hoàng hôn trong cung.”

Tạ Kim An đáp, chỉ vươn tay gạt lọn tóc vương bên cổ .

Đầu ngón tay mang vết thương lành, khi chạm da thịt , sự ấm áp thô ráp.

“Nhìn đường .” Ta hất tay , nhưng nắm chặt cổ tay.

“Năm xưa ở thư viện… Nàng luôn trốn học, chạy núi ngắm hoàng hôn.”

Vó ngựa lộp cộp, kinh động hai con chim sẻ xám đang âu yếm trong bụi cỏ.

Rẽ qua tấm bia gãy, Tạ Kim An đột nhiên rời khỏi đường cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dong-tam-ket-yxur/chuong-5.html.]

“Đây đường về doanh trại—”

“Suỵt.” Hắn ngoái đầu, lông mi phủ ánh chiều tà đỏ rực. “Dẫn nàng đường tắt.”

Cái gọi là “đường tắt”, thực chất là lối mòn bỏ hoang của tiều phu.

Tường vi phủ kín bậc đá, Tạ Kim An , vung kiếm mở lối.

Trong đám dây leo c.h.é.m rơi, bỗng lộ một tấm bia phong hoá—bốn chữ *Thanh Lộc Thư Viện* mờ nhạt khó nhận .

Ta bỗng ghì chặt cương ngựa.

Đây chính là nơi chúng gặp đầu gặp .

Giữa tường vỡ ngói rêu, cây mai già vẫn sống.

Thân cây khắc nguệch ngoạc chữ “An” do khắc khi mới mười tuổi, bên cạnh còn chữ “Thanh” xí chẳng kém, là bút tích của ai đó.

Ta vươn tay níu lấy dây buộc tóc tuột một nửa của .

“Tạ Kim An.”

“Hửm?”

“Lần dối…”

“Nhớ giấu kỹ mật thư của Tam hoàng tử .”

Ánh chiều tà đỏ như máu, chiếu rõ góc tấm da dê lộ trong n.g.ự.c - đó vẽ trọn vẹn hoa văn hổ phù và ngọc bội hình phượng, nơi cuối cùng đóng ấn ngọc tỷ.

---

Khi Tạ Kim An cởi bỏ áo giáp, vết thương của mà suýt xoa.

“Dọa sợ ?” Hắn sấp giường, tiếng nén nơi lồng ngực, cơ bắp cử động liền vết thương rỉ máu.

“Nhớ năm đó nàng khâu cho con thỏ, đến tai cũng khâu thành cục tròn cả …”

Âm thanh d.a.o rạch da thịt cứng nhắc cắt đứt nụ trêu chọc của .

“Câm miệng, còn động đậy nữa khâu ngươi dính luôn giường.”

Ngọn nến “tách” một tiếng bập bùng, bất ngờ trở tay nắm chặt cổ tay .

“Giờ thì đến lượt đau .” Ngón tay thô ráp lướt qua vết sẹo hình trăng khuyết tay . “Vân Thanh Nguyệt, nàng ngốc ?”

“Khi xưa ngươi ‘chờ thiên hạ thái bình sẽ gả cho ’, nay thiên hạ càng loạn hơn …”

Lúc tách , thở dốc, bật :

- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

“Tạ Kim An, năm đó lắm lời như .”

Ngoài cửa sổ vang lên tiếng mõ canh, sững canh ba, đến lúc tuần doanh.

Ta tháo dây buộc tóc nhuộm máu, vòng từng vòng buộc chặt lên vết thương của :

“Để .”

Trong giáo trường chẳng còn ai, chỉ còn cờ rách phấp phới trăng.

Ta cầm kiếm Vô Niệm bước qua ụ tên, bỗng thấy Tạ Kim An vọng đài, trong tay tung hứng thứ gì sáng lấp lánh.

“Tạ Kim An, còn thể ?”

Loading...