Dòng máu của quái vật - Chương bốn
Cập nhật lúc: 2025-09-18 12:09:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương bốn
Bốn tuần trôi qua trong cơn hỗn loạn. Ban đầu, nhịp độ tập luyện Sasha kiệt quệ đến độ suýt nôn và nhiều suýt ngất. Cô từng nghĩ đến việc bỏ cuộc, nhưng rời khỏi quân ngũ là điều thể.
Chú của Sasha khẳng định: nếu cô rời khỏi đây, chỉ là vấn đề thời gian khi “lũ ” tìm tới và g.i.ế.c cô. Tệ hơn, Sasha thể dẫn bọn chúng tới những thành viên còn của gia đình, để chúng tất việc thảm sát mà chúng bắt đầu.
May mắn , thể lực của Sasha tiến bộ theo thời gian; giờ cô thể tập luyện hàng giờ mà cảm thấy ngã quỵ.
Khi Kirill bắt gặp Sasha và khởi xướng thử thách , cô từng nghĩ sẽ thể xa đến . như , đó là trò chơi điều khiển tâm trí - một khi nắm luật, thứ dễ thở hơn.
Kirill Morozov - đến bây giờ Sasha mới tên . Cô điều đó trong thời gian tự tra tấn thể xác để bồi đắp cơ bắp.
Con đường đến sự tiến bộ thật mệt mỏi, Sasha tập bộ phần chân, tay bụng. Kirill ý định biến cô thành một gã lực lưỡng; theo quan sát của , lợi thế chính của Sasha ở tốc độ. Dù , vẫn quyết tâm đẩy cô qua giới hạn.
Thời gian , Sasha từng tự hào là một cô gái mạnh mẽ, cứng rắn. Cô vật lộn với bố, với mấy chú, với trai và em họ. Chạy nhảy, đấu tay với kiếm gỗ, trèo cây - mấy thứ đó là chuyện thường ngày.
Mẹ Sasha suýt vỡ tim mấy khi thấy cô về nhà với chiếc váy rách bươm, mặt đầy đất, tóc tai bù xù. Bà tắm cho cô, chải tóc cho cô mắng yêu cô cả tiếng.
Chuối vô tri
Ngày đó, Sasha luôn ngắm bản gương và vẻ thích thú lắm. Cô mê mấy chiếc váy ren, mê mái tóc vàng dài óng ánh nắng. Cô vẫn thích chất tóc tơ và tự phong công chúa trong đám em họ.
Dù nghịch ngợm như con trai, Sasha vẫn thích cảm giác tô vẽ cho thật . Chỉ là cô cưỡng cái cảm giác theo trai và em họ của mỗi khi họ kéo phiêu lưu phá phách.
Sasha ngẩn ngơ, thầm nghĩ giờ mà họ thấy cô vật vờ trong mấy bài tập luyện chắc sẽ chế nhạo: “Đó là hết sức em thể hả, Sashenka?” (Sashenka là biệt danh mà các em gọi bả á)
Vai Sasha rũ xuống khi cô nhảy khỏi xà kim loại và đặt chân xuống đất. Cô chằm chằm xuống chân, nắm chặt tay. Cảm giác mất họ - còn ai để trêu chọc, gọi cô là Sashenka nữa - sự ngột ngạt ngay lập tức bủa vây lấy tim cô như một làn khói.
Sasha gõ nhẹ n.g.ự.c , kìm chế rơi nước mắt.
Càng gõ, càng thấy bí bách. Những hình ảnh đáng sợ len tiềm thức.
Sasha gần như cảm nhận rõ ràng khoảnh khắc sức nặng của xác những họ đè lên cô. Tiếng rộp, rộp, rộp vang lên xung quanh. Tiếng thét hoảng sợ. Mùi m.á.u tanh nồng kim loại. Rồi cuối cùng, xác họ trở nên nặng nề.
Nặng đến mức đè bẹp cô. Sasha thở . Không . Cô thể-
Ngay lúc Sasha đang chìm trong ký ức kinh hoàng, một đôi ủng to dừng mặt . Sasha thẳng, thầm cảm ơn mặt vì khiến cô phân tâm. Không hiểu những ký ức ập về dữ dội hơn . Chúng từng ngủ yên một thời gian, nhưng dạo gần đây về và hành hạ cô.
“Đến giờ họp sáng .” – giọng cộc cằn, lạnh lùng vang lên.
Đó là Viktor - là trung úy, là cánh tay của đại úy Kirill. Hoặc đúng hơn là cái bóng bám riết. Mỗi khi Kirill ở đây giám sát Sasha, Viktor sẽ xuất hiện, chẳng bao giờ tỏ thiện, y hệt như vẻ ngoài của .
Sasha vẫn thích sự hiện diện của đại úy hơn. Không là “bạn đồng hành” gì cả, rõ ràng chẳng đến đây để bạn cô. nếu chọn, cô vẫn sự quan sát, sự nghiêm khắc và ánh mắt soi từng chi tiết của . Thỉnh thoảng, cô còn cảm giác hiểu rõ tiến bộ, điểm yếu và điểm mạnh của cô hơn chính cô.
Còn Viktor thì chỉ nghiêm khắc một cách vô lý, và Sasha chắc chắn chẳng hề ưa cô kể từ gặp đầu tiên trong đêm đó.
“Vâng, thưa ngài.” Cô trả lời vì hỏi tại Kirill mặt. Nếu hỏi, Viktor sẽ chỉ lườm nguýt Sasha, khiến cô cảm thấy chẳng khác gì lớp đất đế giày . Rồi sẽ phớt lờ cô, hoặc thẳng thừng gạt câu hỏi.
Viktor bước xuống hành lang, Sasha lặng lẽ theo . Giờ thì đôi ủng chẳng còn nặng nề nữa, còn đè trĩu bước chân cô, dù cơ bắp vẫn đang đau nhừ. Tất cả là vì cô quen với việc tập luyện cả sáng lẫn tối, ngoài những giờ huấn luyện chính thức.
Thông thường, Sasha sẽ chẳng bao giờ cấp cho phép như . cô nghĩ đại úy Kirill tìm cách lách khỏi quy định đó, vì từ lúc Sasha bắt đầu lịch tập điên cuồng , chẳng ai đến gây khó dễ cho cô nữa.
Sasha chờ Viktor hẳn hội trường mới bước . Cô cầm lấy khay thức ăn và xuống chỗ trống duy nhất. Đáng tiếc, đó là bên phía Matvey và đám đàn em của .
Năm cặp mắt Sasha chằm chằm, nhưng đó là tất cả những gì chúng dám ở chỗ đông . Sau đại úy Kirill đích bắt phạt, cô chắc Matvey sẽ tìm cơ hội trả thù để rửa nhục nếu thể. Đó là lý do cô luôn né tránh, để bản rơi tình thế dồn ép như .
Sasha mạnh mẽ hơn, nhưng vẫn đủ để đối đầu cùng lúc cả năm đứa. Chỉ riêng Matvey thôi cũng là một thử thách khó nhằn.
Cô cúi đầu ăn lấy ăn để món ăn nhạt nhẽo. Trước đây, khẩu phần của Sasha ít hơn hẳn so với những đàn ông , nhưng giờ thì cô cũng chẳng khác gì một con thú đói. Ít , điều đó chứng tỏ sức bền của cô đang cải thiện.
Tất cả là nhờ…
Sasha khẽ ngẩng đầu, liếc về phía bàn của đặc nhiệm. Viktor ở vị trí đầu, và dù bản u ám, bầu khí quanh bàn vẻ náo nhiệt và thoải mái. Tất cả bọn họ đều mặc đồ đen, nổi bật hẳn giữa màu xanh quân phục của đám bên Sasha.
Có gương mặt cau chẳng khác gì Viktor, còn trẻ, cũng những gương mặt nghiêm túc nhưng toát lên vẻ chân thành, trung thành.
Sasha nhiều lời bàn tán về họ. Hầu hết là những theo Kirill từ Mỹ sang. Họ đều là Nga, phần lớn sinh ở Nga, nhưng cũng nhiều – trong đó cả đại úy Kirill – sinh tại Mỹ. Dù , họ vẫn giữ quốc tịch Nga và quyền phục vụ trong quân đội Nga nếu .
Số còn là những binh sĩ xuất sắc Kirill đích chọn từ lực lượng bộ binh chuyên nghiệp, những mà cho là xứng đáng trong hàng ngũ của .
Một lính trẻ, chắc chỉ ngang tuổi Sasha, bật lớn. Ngay lập tức, Matvey tặc lưỡi khó chịu, lẩm bẩm:
“Lũ khốn kiêu ngạo, tưởng là gì chứ.”
Sasha nheo mắt , nhưng khôn ngoan chọn cách tiếp tục cúi xuống ăn.
“Chúng còn chẳng Nga thực thụ,” tên lâu la một hùa theo.
“Không hiểu kiểu gì mấy thằng Mỹ hóa xứng đáng Lực lượng Đặc nhiệm,” tên lâu la thứ hai nghẹn đồ ăn.
Tốt. Mong nó nghẹt chết. - Sasha thầm hả hê
“Có khi họ dựa … kỹ năng chăng?” Sasha đáp, nhướn mày. “Vả , họ “kém” Nga hơn mày ở chỗ nào khi tiếng Nga như gió?”
“Câm mồm , Lipovsky,” Matvey gầm gừ. “Được đại úy cứu một mà giờ thành tín đồ hả?”
Sasha khịt mũi, im lặng. Sự ghen tỵ của với đặc nhiệm lộ rõ mồn một — ai cũng thấy, kể cả bọn tay sai của .
“Mày gì để , thằng đồng tính?” giọng cứng , Sasha lập tức nóng máu. Cô vẫn giữ bình tĩnh đáp: “Ồ, gì. Chỉ nghĩ rằng khi mối oán hận của mày đến từ chuyện mày nộp đơn đặc nhiệm mà bác hai liên tiếp thôi.”
“Đồ chó—” Hắn với tay về phía Sasha nhưng cô lập tức né, cúi xuống tập trung mâm cơm như thể đó mới là điều quan trọng nhất.
Một trong đám tay sai kéo lùi , thì thầm gì đó về việc: họ đang theo dõi
Cô với Matvey bằng nụ ngọt ngào, trong khi mặt chuyển sang một màu đỏ thẫm, như sắp nổ tung.
“Bọn họ sắp rời trại ,” tên lâu la thứ ba , cố đổi chủ đề. “Thà cho xong.”
Cơ thể Sasha đông cứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dong-mau-cua-quai-vat/chuong-bon.html.]
Họ… rời ? - Cô bàng hoàng kịp tiêu hoá thông tin thấy
Sasha liếc về phía bàn đặc nhiệm - và như thể cô sẽ , Viktor chạm ánh mắt cô bằng cái khô cứng thiện.
Cả lẫn Kirill đều gì cho Sasha về việc họ sẽ rời trại. Một cảm giác lạ siết chặt trong lồng n.g.ự.c cô, khiến Sasha đưa tay gõ nhẹ đó, nhưng cô bao giờ mặt khác. Sasha đặt thìa xuống bàn, bất chợt mất hết vị giác.
Không cô thể tiếp tục tiến độ tập luyện một . Với thời gian, cô chắc chắn đủ mạnh để đối đầu và hạ gục Matvey. … Sasha cảm thấy thứ dường như khác hẳn khi đại úy còn ở đây.
, nghiêm khắc, lạnh lùng, luôn cách khiến cô mất thăng bằng. tất cả điều đó chẳng là gì so với việc thúc đẩy cô trưởng thành, mạnh lên.
Anh dành thời gian và khả năng huấn luyện cho cô - điều mà ngoài gia đình cô, ai từng . Và giờ, khi sắp rời , Sasha gì.
Sasha ước giá như cô thể ở chiếc bàn đen đó. Họ thật may mắn khi đại úy. Còn đại úy bên Sasha thì chẳng mảy may quan tâm đến từng cá nhân. Tất cả những gì ông để ý là kết quả tập thể. Mỗi khi cô hụt , ông cô như cái gai trong mắt.
Tiếng trò chuyện dần lắng xuống. Mọi đồng loạt lên và chào. Sasha cũng chào theo, khi cả hai vị đại úy của bên Sasha và của đội đặc nhiệm bước theo thiếu tá và trung tướng.
Sasha kìm ánh mắt dõi về phía Kirill. Anh cao hơn hẳn đám đông, mang một thứ khí chất bí ẩn khiến khó mà bỏ qua.
Những bước chắc chắn của nuốt gọn cách, dù vẫn phía các sĩ quan cấp . bằng cách nào đó, toát vẻ uy quyền hơn bất kỳ ai ở đây. Uy nghiêm nhất.
“Ngồi xuống,” đại úy của Sasha cất giọng khi tất cả bục, bao quát cả hội trường.
Tiếng hạ tay vang đồng loạt, để sự tĩnh lặng đặc quánh đến mức điếc tai.
“Như các , đơn vị tác chiến đặc biệt ở đây để huấn luyện chung, nhưng giờ kết thúc,” đại úy của Sasha thông báo bằng giọng tiếc nuối. “Thông tin công khai là họ sẽ rời trại trong hai ngày tới. điều ai cũng là Đại úy Morozov đến đây với tư cách trinh sát. Anh theo dõi kỹ từng các , hồ sơ, nắm thói quen, điểm mạnh, điểm yếu và năng lực tâm lý. Anh chọn năm binh sĩ giỏi nhất, những sẽ cùng đội . Nếu gọi tên các , tiến lên phía .”
Ông liếc sang bên. “Đại úy.”
Sasha thực sự cảm thấy đang thở bằng ống hút. Tim đập mạnh và nhanh, hòa theo từng bước Kirill tiến lên bục.
Nếu cô chọn lực lượng đặc nhiệm, cô sẽ an hơn so với cái nơi quân đội bình thường . Gần các cấp cao cũng là cách để moi thông tin về vụ thảm sát gia đình cô.
Có thể, nếu chú Sasha và cô theo dấu vết của những kẻ , họ sẽ sớm trả thù và bắt đầu một cuộc sống mới.
Có lẽ, chỉ lẽ thôi, họ sẽ mắc kẹt mãi trong cuộc đời như thế .
Đại úy Kirill gọi tên đầu tiên — một gã to con, là giỏi nhất trong đơn vị chúng . Hắn đánh tay đôi cừ, đến mức Matvey còn dám dây .
Sasha hiểu vì chọn, dù vai của cô vẫn rũ xuống.
Tên thứ hai gọi. Rồi tên thứ ba, thứ tư. Tất cả đều là những thành viên xuất sắc nhất.
Mỗi khi một cái tên của Sasha , tim cô như rớt xuống tận chân. cô mất hy vọng. Đại úy Kirill thể dành cho cô sự chú ý đến nếu nghĩ đến việc nhận cô đội.
Sasha cá là dành sự quan tâm kỹ lưỡng cho những chọn như dành cho cô.
Đôi mắt Kirill quét ngang đám lính một cách vô cảm chợt dừng ở Sasha. Chỉ một giây, hoặc thể chỉ là một phần của giây, nhưng đủ để bóp nghẹt thở trong lồng n.g.ự.c cô.
Rồi gọi tên. “Vasily Korosov.”
Gã gọi bước lên , tim Sasha như ngừng , c.h.ế.t dần trong một nỗi đau chậm rãi.
“Cảm ơn, Đại úy…” Trung tướng tiếp lời, nhưng Sasha mất tập trung.
Cô cảm thấy thất bại.
Lại một nữa.
Dù cô đến mức nào, kết quả vẫn là thất bại. Cô luôn thua, bảo vệ ai cả. Thậm chí tự bảo vệ .
Cú shock đánh cô mạnh hơn Sasha tưởng, bởi vì cô thực sự nỗ lực hơn bất cứ lúc nào đây. Sasha thách thức giới hạn thể chất, tinh thần và cảm xúc của . Cô ép bản đến mức chuột rút.
Tuần , ngày nghỉ, cô tháo băng n.g.ự.c và khám bác sĩ. Bác sĩ là do lượng testosterone trong Sasha quá cao, rối chu kỳ nội tiết. Bác sĩ gợi ý chuyển từ tiêm sang uống, nhưng như thể khiến cô kinh , nên Sasha từ chối.
Dù , Sasha vẫn tiếp tục với nhịp độ quen thuộc, vượt qua cái lồng tinh thần mà đầu óc cô dựng lên.
Kẻ đạo đức giả Kirill thậm chí còn khen kỹ năng b.ắ.n của cô là tài năng thiên bẩm. Anh cũng gật đầu khi thấy biểu đồ thể lực của Sasha tiến bộ.
Ấy thế mà cô vẫn chỗ trong đội của .
Sasha thực sự siết cổ .
Anh thể bỏ . Tại cho cô hy vọng chẳng theo kịp lời hứa ?
“Thêm một điều nữa,” Đại úy Kirill , khiến các cấp khác cũng bất ngờ. “ chỉ chọn năm , nhưng còn một thành viên khác tiến bộ rõ rệt kể từ khi đến đây và chứng minh trong hành động rằng tư duy đúng đắn để gia nhập đội tác chiến đặc biệt. Aleksander Lipovsky, tiến lên.”
Điều đầu tiên hiện mắt Sasha là khuôn mặt há hốc miệng của Matvey, giống hệt một con cá mắc cạn.
Khoảnh khắc , tầm cô trở nên mờ , nhưng cô kìm những giọt nước mắt tràn đầy ơn và hạnh phúc.
Không bằng cách nào, cô bước tới, chào nghiêm, và tự thấy ơn vì tay run, vì cô òa nức nở.
Kirill bắt gặp ánh mắt cô, nhưng trong đôi mắt băng giá của hề tia đồng cảm nào. Anh thực sự là lạnh lùng, như một viên đá cho trái tim.
Trung tướng chúc mừng, những câu xã giao phát , nhưng cô chẳng thể rời mắt khỏi Kirill.
Vị đội trưởng mới của cô.
Cô nghiêm khắc và khoan nhượng, luôn khiến khó chịu.
Nghe đồn sinh trong một gia đình ăn mờ ám; ngay cả việc nhập ngũ cũng bao phủ bởi bí ẩn và những điều khó hiểu.
cô sẵn sàng quên hết những điều đó miễn là giúp cô mạnh mẽ hơn.
Tương lai sẽ , nhưng một điều chắc chắn: cô sẽ trở nên đủ mạnh để đổ m.á.u những kẻ tàn sát gia đình .