Dòng máu của quái vật - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-18 09:54:42
Lượt xem: 0
Chương một
Sasha từng ý định đến nơi . Hay đúng hơn, cô bao giờ nên mặt tại đây.
Cô lén lút đặt chân đến một nơi từng thuộc về phụ nữ, và lẽ cũng chấp nhận phái yếu. Thế nhưng, trớ trêu , hiện tại đây là nơi an nhất cho cô ở - mảnh đất duy nhất giúp cô kéo dài sự sống khỏi quả b.o.m hẹn giờ vô hình mà cô mang theo suốt bao năm qua.
Cơ thể Sasha ê ẩm, mỗi cử động đều khiến cô bật tiếng rên đau đớn. Đôi ủng quân đội nặng trịch như kéo lê cả linh hồn, khiến từng bước chân cô trở nên chậm chạp, nặng nhọc. Hơi thở rít gấp, khàn khàn và nghẹn trong lồng ngực.
Âm thanh vo vo, ong ong vảng vất trong đầu. Cô dựa lưng bức tường ngoài nhà vệ sinh để níu lấy từng nhịp thở gấp gáp. Ánh đèn huỳnh quang lạnh lẽo trút xuống hành lang xám xịt, hắt lên những vết rách tay Sasha. Máu ánh sáng trở nên đỏ quạch, sống động đến ghê rợn.
Chỉ một ánh cũng đủ kéo cô sống trong ký ức đầy ác mộng: m.á.u loang thành vũng. Tiếng s.ú.n.g nổ. Tiếng hét xé toạc gian. Chúng ùa về trong đầu Sasha, khi dồn dập, khi lắng xuống, bùng nổ thành tiếng rít chói tai. Bàn tay run lên, còn cơ thể đông cứng như hoá đá.
Nó kết thúc .
Hít thở.
Phải hít thở.
Dù Sasha lặp lặp câu thần chú bao nhiêu , đầu óc vẫn quyết rằng cô sống trong quá khứ - nghiền nát giữa những xác mà cô kịp cứu và những linh hồn mà cô bỏ .
“Ồ, ai đây?”
Giọng đặc trưng bằng tiếng Nga kéo Sasha khỏi trạng thái mơ hồ. Cô thẳng lên, để đôi tay run rẩy buông xuống hai bên. Hành lang hiện rõ rệt hơn: ố vàng, tường tối màu trông như nhà tù hơn là một cơ sở quân sự. Những bóng đèn chói đến kệch cỡm, soi thẳng thứ.
Mắt Sasha quét về phía lên tiếng - Matvey. Đồng đội trong đơn vị, một gã luôn gây phiền toái với đủ thứ hành vi độc hại. Hắn cùng bốn lính khác, hai bên kề sát, cô bằng ánh mắt khinh bỉ đầy lộ liễu, như thể xé toạc danh dự của cô.
Tất cả đều to gấp đôi cô gái trẻ, dáng vạm vỡ, gương mặt sắc bén, ánh thô ráp. Họ mặc áo thun và quần cargo thoải mái - dễ chịu hơn nhiều thứ đồ chiến đấu nặng nề mà Sasha đang mặc. Cô vốn chỉ chờ họ tắm xong để chen rửa trôi sự mệt mỏi cơ thể - thói quen hình thành từ khi cô nhập ngũ mười tám tháng .
Dù đe doạ, cô gái trẻ vẫn ôm vai thẳng cho đến khi lưng dựa tường. Nén một tiếng rên đau đớn, cô liếc Matvey. Không cần suy nghĩ nhiều cũng tên là đầu sỏ của trò ngu ngốc.
“Không Aleksander (tên của nữ chính khi giả trai nhập ngũ) yếu ớt thì còn ai đây!” Hắn mỉa bằng chất giọng khàn đến khó chịu. Bốn tên còn khúc khích, đập vai như đang xem một trò đùa nhất thế gian.
Ý nghĩ đầu tiên của Sasha là thụi một cú háng Matvey la um lên cho lũ còn hoảng loạn. cô kìm chế suy nghĩ đó , vì cô hiểu chẳng khác gì ký tên giấy khai tử của chính . Với sức lực hiện tại, cô còn khó chống một tên, chứ đừng đế cả năm - hành động vô suy nghĩ thì kết quả chỉ là bệnh viện hoặc tệ hơn là một chiếc quan tài xinh xắn mà thôi.
Hơn nữa, xuất giữa cô và bọn họ quá khác . Đa đàn ông ở đây mang theo đời sống khắc nghiệt hoặc cảnh éo le, quân đội vì đó là nguồn thu bền vững. Có kẻ còn giấy tờ giả để trốn tuổi. Nếu ở đây lẽ họ một băng đảng nào đó .
Sasha cố gắng giữ nguyên cơ mặt của , cứng nhắc lách qua Matvey dùng giọng “đàn ông” giả tạo của lên tiếng: “Xin , cho qua.”
“Xin , cho qua.” Matvey nhại . Chắn đường bằng hình to lớn của . “Con trai mà giáo dục quá chứ. Không giữa hai chân nó gì nhỉ.”
Bọn phá lên . Sasha cố giữ bình tĩnh nhưng kìm nổi cảm giác nóng lên ở cổ, lan tới vành tai.
“Cho tao qua, Matvey.” Cô rõ ràng, thẳng mắt , lùi bước.
“Ôi, mày tao sợ c.h.ế.t . Cho tao qua, cho tao qua.” Giọng khàn chói của khiến cổ họng Sasha cuộn lên, cô chịu đựng cảm giác buồn nôn trồi lên. “Mày kĩ tính quá, Aleksander ạ. Thư giãn chút ?”
Hắn nắm vai cô, Sasha cứng đờ. Cảm giác trốn chạy xẹt qua từng tấc da thịt cơ thể, y hệt như cái ngày cô mất tất cả.
“Chết tiệt, mày chỉ trông giống con gái, mà cảm giác như con gái thật .” Hắn xoa vai cô, dù lớp quần áo ngăn cách, Sasha cảm nhận rõ bản đang bỏ chạy, cảm giác đó ngày càng dồn dập. “Không gì lạ khi mày chỉ là phế vật trong trại .” Bàn tay Matvey siết chặt như chứng minh sức mạnh của gã, sẵn sàng bóp nát vai cô nếu . “Có ai từng bảo mày rằng quân đội dành cho phế vật ?”
“Tao phế vật,” cô gằn từng tiếng mặt gã khốn , cố kìm cái thôi thúc thụi một cú háng .
Bọn còn vẫn khúc khích phía , trêu chọc, nhưng Sasha rời mắt khỏi Matvey . Nụ kéo dài môi gã, nét mặt vốn đáng sợ càng thêm méo mó.
“Nghe giống mấy thứ phế vật quá chứ.” Hắn nhại .
“Hay kiểm tra thử xem giữa hai chân nó gì , nhỉ? Matvey?” Một đứa trong bọn tay sai chen .
Tình huống đột ngột dồn lên Sasha như một đợt sóng. Cô phóng lên, cố giật vai thoát khỏi bàn tay Matvey, nhưng gã đẩy cô trở bức tường dễ như trở bàn tay - Sasha đau đến nỗi cô cảm thấy nước mắt trào .
Sasha cảm giác như một phế vật.
Dù cố gắng tập luyện đến , dù lao động quần quật thế nào để bồi đắp cơ bắp, sự thật vẫn : cô thể sức mạnh của bọn họ. Họ chỉ là đàn ông mà còn phục vụ trong quân ngũ lâu hơn cô.
“Ồ, thằng nhóc?” Matvey lắc lư khiến cả Sasha rung lên. “Cần tao gọi mày đến rước ? Ồ, nhưng tiếc là mày , ? Hay cả cha cũng thế? Tội nghiệp cho Aleksander cố tỏ đàn ông –”
Lời của gã còn dứt, Sasha nắm lấy vai Matvey, bụng cô co và giơ gối lên, bổ thẳng háng gã mạnh đến mức gã mất cả tiếng .
Biểu cảm mặt Matvey đóng băng, hồn lìa khỏi xác một lúc lâu. Bọn tay sai cũng đờ , lẽ tin những gì xảy .
Tay gã buông lỏng khỏi vai Sasha, cô chớp lấy cơ hội trượt khỏi cánh tay của trong khi rên rỉ vì đau.
“Mẹ kiếp… mày c.h.ế.t chắc !” gào từ phía , nhưng Sasha lao về phía cửa . Chỉ cần gặp đại úy vài lính khác, cô sẽ an .
Ghi chú cho Sasha: ĐỪNG BAO GIỜ Ở MỘT MÌNH VỚI MATVEY VÀ BỌN TAY SAI NỮA!
Cơ bắp của cô gào thét vì kiệt sức, đôi ủng kéo lê từng bước chạy trốn, nhưng Sasha dừng chạy. Giống như trong quá khứ, cô - chỉ cần chạy đủ nhanh, đủ xa, cô còn cơ hội sống sót.
Khi cửa thoát hiểm chỉ còn trong tầm tay, một bàn tay rắn như gang thép chộp lấy gáy Sasha, kéo ngược trở , và ném cô xuống sàn như ném tấm thảm cũ. Cú va cả xương sống Sasha rung lên, cô rên lên ôm cánh tay đau đớn.
Ngay khi cô còn kịp tập trung vết thương thì một bóng phủ xuống. Sasha ngước lên: Matvey mặt đỏ ngầu, tay sai của sát . “Mày ăn gan trời . Thằng nhóc láo toét.” Hắn với lấy cô, cả khi cô kịp phản ứng, túm chặt ve áo Sasha.
Cổ áo rách toạc, suýt chút nữa lộ băng ngực. Sasha cào móng tay bàn tay , đồng thời bấu chặt mép áo để giữ băng n.g.ự.c . Lần đầu tiên Sasha cảm thấy may mắn vì vẫn mặc đồ chiến đấu bên ngoài áo thun - kể cả khi áo xé cô vẫn còn lớp áo giáp che chắn, dù điều đó vẫn tránh việc băng n.g.ự.c sẽ lộ.
Bàn tay gã cuốn quanh cổ cô, bóp đến mức thở dần cạn kiệt. Cô rít lên, chỉ hít từng mẩu khí nhỏ. Chân Sasha đạp loạn giữa trung trong khi bọn lính nhạo, chọc ghẹo.
Matvey đập lưng cô tường với tay định lôi quần Sasha xuống. Hắn khinh bỉ, giọng lờn lợn: “Cho bọn tao xem thứ vớ vẩn bé tí đó của mày nào.”
Sasha vùng vẫy, cào cấu và hét lên. tiếng kêu chỉ thoát như tiếng vọng đau đớn. Mỗi tên trong nhóm của bám c.h.ặ.t c.h.â.n tay Sasha, dán cô tường, phong toả đường trốn thoát.
Matvey nhếch mép khi thấy sự kinh hoàng mặt Sasha, chậm rãi buông tay khỏi cổ để dồn bộ sự chú ý chiếc quần - như thể mục đích duy nhất của chúng là nhục và bắt cô khuất phục.
“Làm ơn, dừng …” cụm từ kẹt cứng ở cuống lưỡi, nhưng nếu Sasha thốt , nghi ngờ gì là bọn chúng sẽ tới cùng. Tiếng van xin của cô chỉ như một mồi lửa kích thích chúng, khiến bọn chúng chứng tỏ rằng cô đúng là một kẻ yếu đuối.
“Mẹ kiếp mày,” cô rít lên, dù giọng nghẹn và những tia hi vọng cuối cùng khô héo.
Matvey đáp bằng nụ nham hiểm.
“ lẽ mày thích đ*t ở đ*t nhỉ? Thằng đồng tính” (Mời cả nhà tự dịch ạ, cái em dám dịch sợ đánh gậy :) )
Khuôn mặt Sasha tràn sự khinh bỉ, chỉ móc mắt vì cái thái độ kì thị đầy thù hằn đó. Matvey chính là hiện cho thứ nam tính độc hại ở chỗ : tin đàn ông lì lợm, bộc lộ cảm xúc, nếu sẽ coi gì. Theo lối suy nghĩ ngu dốt của , đồng tính là hèn yếu - và đó là lời họ gán cho cô từ khi cô đặt chân tới đây.
Sasha đàn ông, cũng gay nhưng cô uất ức cho tất cả những gánh chịu sự phân biệt tay Matvey. Phụ nữ trong thế giới của đàn ông còn chịu sự phân biệt khốn nạn hơn nhiều - đó là một phần lí do cô cắt tóc, giả trai và nhập ngũ. Chú cô hối lộ bác sĩ khám sức khoẻ cùng vài quan chức để cô che giấu giới tính thật, giúp Sasha trốn môi trường .
Nếu phát hiện , cô sẽ giết. Đơn giản vật thôi.
Và nếu Matvey , thì Sasha xong đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dong-mau-cua-quai-vat/chuong-1.html.]
Cô dồn hết sức, vùng vẫy một cuối cùng để thoát nhưng chỉ khiến bọn họ siết chặt hơn. Matvey bắt đầu cởi quần cô, mồ hôi lạnh ướt đẫm da. Cơn thở nhanh, hỗn loạn len , nuốt dần sự cứng rắn cuối cùng trong cô.
Trong hai mươi năm cuộc đời, đây là thứ hai cô cảm thấy bất lực đến thế - tan nát và lối cụt.
Lần đầu là khi cô mất gần hết gia đình và chạy trốn để giữ mạng.
Một chuối kịch bản lọc qua trong đầu cô
Matvey phát hiện Sasha là con gái, và nhóm của sẽ nhục cô, sẽ tống cô phòng chỉ huy để tố cáo - hoặc bọn chúng sẽ tống tiền, đòi đáp lễ bằng t.ì.n.h d.ụ.c để giữ bí mật.
Tống tiền, đuổi khỏi chốn an duy nhất. Thậm chí họ còn thể ném cô tù vì giả mạo quân đội.
“Mày ngoan quá nhỉ? Chắc mày thích phục vụ bọn tao lắm.” Matvey l.i.ế.m môi kiểu gợi dục.
“Đồ của mày khi còn dùng cơ.” Sasha nhếch môi. “Có lẽ mày mới là thằng phục vụ, thằng khốn.”
Sasha thấy cú đ.ấ.m khi cảm nhận nó. Nắm tay gã đập mặt cô, giật văng sang một bên. Máu b.ắ.n lên tường, môi Sasha sưng phồng, mũi lập tức tắc nghẹn.
Thế mà cô vẫn - như một kẻ điên. Tiếng hoang dại và dữ dội đến nỗi bọn họ dừng , ngó nghiêng. “Này thằng to con, oai quá cơ mà thực tế nhỏ lắm. Hay mày cũng khoe của quý “ Matvey”.
“Con mày-” giơ tay định đánh tiếp, Sasha thẳng mắt .
Cô cố tình xúi giục, khiêu khích. Nếu mải mê đập cô đến bầm dập, việc khám phá rằng cô chẳng gì giữa hai chân sẽ còn trong suy nghĩ của nữa.
“Có chuyện gì ở đây?”
Mọi chuyển động dừng âm thanh vang dội đầy uy quyền. Cảm giác như cả thế giới ngưng đọng ngay khoảnh khắc đó tiến tới.
Sự cảnh giác trong Sasha giảm bớt bừng lên khi cô thấy .
Anh cao lớn, cơ bắp săn chắc nhưng phô trương như đám lính đang vây quanh cô. Dáng như của một điệp viên một đặc vụ tinh nhuệ - nhanh nhẹn, chính xác, chứ dạng chỉ dùng cơ bắp. Với áo đen dài tay cùng quần cargo - thuộc lực lượng đặc nhiệm.
Họ doanh trại riêng, nhưng dạo đang là khách tại đây cho đợt huấn luyện chung đặc biệt.
Ánh mắt Sasha dần nâng lên khuôn mặt , một ánh khiến cho cả cô chấn động. Nét mặt u tối, sắc lạnh, và quan trọng nhất — vẻ mặt gần như vô cảm. Như thể đang một thực thể vốn tồn tại, chỉ phóng chiếu hình bóng xuống thế giới .
Anh trai theo kiểu gọn gàng, bí ẩn. điều khiến Sasha rùng là vẻ ngoài hé lộ chút gì về con bên trong.
Và tệ hơn nữa, Sasha cảm giác trông… quen đến lạ. Sự hiện diện của gợi lên cho cô cảm giác như một mảnh quá khứ chôn vùi nhưng bao giờ biến mất. Cô từng gặp ở ?
Trọng lực kéo sụp Sasha xuống khi bọn Matvey buông cô . Matvey khốn kiếp thậm chí còn đặt tay lên vai cô như thể với cô thiết lắm, tất cả nhanh chóng xếp hàng, giơ tay chào:
“Thưa Đại úy.”
Đại úy? Cái quái gì? Sasha giật - tại đám ngu ngốc còn cô thì ?
Đôi giày đen của dừng ngay mặt Sasha, ánh khóa chặt lấy cô. Cô nghiêm, giơ tay chào, cảm giác như một tân binh vụng về.
Mau lấy bình tĩnh , Sasha tự nhủ. Bình thường cô là đứa kỷ luật nhất trong việc tuân thủ quân quy mà.
Vị đại úy bước song song dọc hàng, hề buông câu “Nghỉ” như những sĩ quan cấp khác. Thế nên Sasha và cả lũ Matvey cứ cứng đờ, mắt thẳng, đến mức khớp xương của cô đau nhức.
Cũng thể là do môi rách toác và mũi nghẹt m.á.u nữa.
Bước chân thong thả, thậm chí mang nhịp điệu tính toán, dừng từng lính để soi xét kỹ gương mặt.
Sasha cảm nhận rõ sự căng cứng của cạnh khi đến lượt chính cô chịu sự soi xét . Cô cố gắng giữ mắt xa xăm, nhưng hạ thấp đầu, đôi mắt xanh nhạt lạnh buốt găm thẳng Sasha. Lạnh đến mức chúng giống như mắt của một con sói Bắc Cực.
Không chỉ khiến khó chịu khi trúng, mà cô còn thấy bản run rẩy ánh . “Cái quái gì thế ?” Sasha nhủ thầm trong lòng
Cô lắc nhẹ để thoát khỏi cơn choáng váng, cố tập trung về phía . Từ “cố” ở đây là mấu chốt, vì thật sự cô thể nào phớt lờ sự hiện diện của . Anh ở ngay mặt, gần đến mức từng thở của cô đều mang theo mùi hương của .
Anh toả mùi sạch sẽ, mát lành - một thứ xa xỉ hiếm hoi trong trại huấn luyện .
“ hỏi thứ hai, cũng là cuối. Chuyện gì xảy ở đây?”
Giọng trầm , từng từ vang lên lướt qua da Sasha, nhưng đập thẳng lồng ngực. Tiếng Nga của khác hẳn với bọn và cả những trong quân đội. Không thứ tiếng thô tục, mà chuẩn mực, văn hoá cao - giống như cách Sasha từng nuôi dạy.
Môi cô run run, bật tất cả, nhưng Matvey nhanh chân bước lên:
“Chúng chỉ đùa giỡn với thôi, thưa ngài.”
“Đùa giỡn cái con khỉ.” Sasha cau mày.
Sasha sơ ý rời khỏi tư thế chào, lập tức áp sát hơn, khiến cô buộc bật trở vị trí chuẩn.
Sasha quên mất rằng vẫn ở ngay mặt. Không, quên. Điều đó là bất khả thi. Phải đúng hơn, cô sự trơ tráo của Matvey phân tâm.
“Đùa giỡn bao gồm cả m.á.u me ở mũi và môi , binh sĩ?”
Anh hỏi Matvey, nhưng ánh mắt thì vẫn khóa chặt lấy Sasha.
“Thỉnh thoảng , thưa ngài,” Matvey đáp tỉnh bơ, như một thằng hèn hạ đúng nghĩa.
“Được.”
Đại úy cuối cùng buông tay, nhưng khi cô kịp thở đều , vung nắm đ.ấ.m và một cú tát như trời giáng đáp thẳng mặt Matvey, mạnh đến mức gã choáng váng lùi vì sức đập.
Cả hành lang như nín thở; tiếng rên khẽ lẫn tiếng hít hụt vang lên khi m.á.u từ mũi Matvey rỉ , nhỏ lặng lẽ xuống sàn.
Anh hạ tay, thả nó bên hông như chẳng việc xảy .
“Vậy coi như đang “đùa” với các ,” giọng lạnh lùng. “ sẽ báo cáo hành vi thiếu kỷ luật của năm các lên cấp trực tiếp để họ rằng quân đội dung thứ cho trò ngu xuẩn kiểu .”
Rồi lưng bỏ , bước chân dài, đều — mỗi bước dường như hút hết ánh của Sasha và bọn Matvey.
Matvey ôm mũi, chửi thầm, trong khi cả bọn còn vây quanh, loay hoay tìm cách cầm máu. Sasha để hứng chịu cơn thịnh nộ tiếp theo của bọn
họ và mắc kẹt thêm nữa. Không suy nghĩ, cô theo đại úy.
Có lẽ — chỉ lẽ thôi — Sasha cảm thấy cuối cùng cô gặp thể dạy cô cách xem là thứ phế vật.
Chuối vô tri