Hình như... lỡ thích mất .
là mà với cũng chẳng tới.
Buồn quá mất.
thụp xuống vỉa hè một hồi lâu.
Khóc đến lúc chẳng còn chút sức lực, mới bắt taxi về căn nhà trọ.
Lại tốn thêm một mớ tiền, thế còn bỏ lỡ bữa lẩu mà lẽ Tiểu Vũ khao … Lòng càng đau như cắt.
tuanh1
Số điện thoại của Phong Trạch Hàm trong máy… cho danh sách đen từ đời nào .
Còn Tiểu Vũ…
Thôi thì cứ tạm bơ tin nhắn của nó , đến lúc gặp thì cứ bảo điện thoại sập nguồn trả lời kịp, khi bữa lẩu đó vẫn còn vớt vát .
Oa!
Sao thảm nghèo thế .
Toang thật .
ru rú trong nhà hai ngày trời.
Đến ngày thứ ba, bắt đầu sửa CV, chuẩn nộp đơn xin việc mới.
Nghỉ phép ba ngày coi như tự động nghỉ việc.
Cứ thế mà biến mất trong im lặng .
Đang mải mê sửa CV thì bỗng tiếng gõ cửa.
vác cái đầu tổ quạ mở cửa.
Ai ngờ ngoài là… Phong Trạch Hàm!
Chắc vẫn tỉnh ngủ?
định sập cửa , nhưng nhanh chân chèn một bàn khe cửa.
「Tô Tuyết, em đừng hòng nhốt ở ngoài!」 Phong Trạch Hàm nghiến răng .
là thật! Mình mơ!
「Anh ngay!」 cuống cả lên.
vốn định cho bản một thời gian để bình tĩnh , nhân lúc tình cảm còn sâu đậm thì dứt cho dễ.
Thế mà giờ mò đến đây gì?
Đến tận nhà để đuổi việc ?
Điên chắc!
「 đấy!」 Anh khỏe kinh khủng, lách một cái bên trong. 「 hối lộ Tiểu Vũ một khoản kha khá mới địa chỉ của em đấy!」
Mẹ nó!
Tiểu Vũ, cái đồ phản bội!
cố đẩy ngoài nhưng vững như bàn thạch, đúng là khỏe thật, cái hôm chặt mía là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/don-giao-thua-toi-dat-sep-ve-que-cuoi-heo/chuong-8.html.]
「Thế rốt cuộc gì?」 cũng mặc kệ luôn, bỏ tay khỏi thẳng nhà vệ sinh đánh răng. 「Đuổi việc thì cũng cần đến tận đây, tự đường . À , chẳng cần đuổi, từ chức, còn giúp tiết kiệm chi phí cho công ty đấy!」
Anh theo , cái bàn chải điện của kêu vù vù, : 「Ai bảo đến để đuổi việc em?」
lườm một cái, tiếp tục đánh răng.
「Em đang đến chuyện hôm đó bảo Tiểu Lữ tìm em ?」 Anh bên cạnh đưa cho cái khăn mặt.
Tiểu Lữ là cô bé trong phòng thư ký, chung văn phòng với Tiểu Vũ.
gật đầu.
Rồi thấy mặt đen như đ.í.t nồi.
Anh : 「Hôm đó gọi em là để báo tin, em đạt giải nhất trong sự kiện bình chọn nội bộ dịp Tết của tập đoàn Phong thị, chuẩn nhận tiền thưởng .」
Tay đang đánh răng bỗng khựng .
đầu .
「Tui hơm tin.」 , miệng vẫn còn đầy bọt.
Phát tiền thưởng thì chuyển khoản thẳng là , gọi qua đó gì nữa?
「Đương nhiên là còn một vài chuyện khác nữa.」 Anh lau vệt bọt kem vô tình văng bồn rửa mặt, tiếp: 「Muốn cùng em tuyên truyền về việc nhận giải, với cả chuyện chuyển em sang phòng truyền thông nữa.」
Phòng truyền thông công ty?
Bắt giúp quảng bá chuyện cưỡi heo ?
nhổ hết bọt trong miệng , : 「Anh thật sự quảng bá thì cứ tung tin đồn tình cảm với mấy cô minh tinh là nhiệt ngay mà.」
Anh lấy khăn giấy ướt lau vệt bọt kem còn dính khóe miệng .
Anh : 「Nếu em từ chức thì còn là nhân viên công ty nữa.」
nhướng mày, thì chứ?
「Không nhân viên công ty, thì khoản tiền thưởng đó cũng còn nữa.」 Anh thản nhiên .
Cái gì!
「Phong Trạch Hàm!」 tức điên lên!
Anh : 「Muốn nhận tiền thưởng thì ngoan ngoãn về việc .」
「 !」 càng nghĩ càng tủi . 「Anh đây là đang nắm thóp .」
「Ừm, chính là đang nắm thóp em đấy.」 Anh mà còn gật đầu một cách hiển nhiên.
Tức c.h.ế.t .
giật lấy cái khăn mặt từ tay , lưng thèm nữa.
Dựa mà bất kể là chuyện gì, cũng luôn ở thế thượng phong.
Ngay cả trái tim cũng nhịn mà rung động vì .
Nhận thức khiến đau khổ vô cùng.
cho , cứng đầu đến cùng.
Nghĩ một lát, cố nén cảm xúc xuống, : 「Anh , chỉ là một bình thường, đưa tiền thưởng thì thôi .」
Lúc câu , tim như đang rỉ máu.