Anh im lặng.
Thôi , bắt đầu cái vẻ cao lãnh ( là ngầu lòi ít ?) đấy.
Không gì thì em mặc định là hài lòng nhé.
Hehe.
Xe tới nhanh, đưa con búp bê Đản Tử cho cháu gái về quê , đó lấy sọt và kéo cho trai cao lãnh.
Đi cắt quýt đường thôi!
dạy “cách” một phát ngay chỗ ngã ba của cành cây.
Rồi bàn tay với những đốt ngón tay rõ ràng của cầm kéo cắt xoèn xoẹt, hài lòng hết ý!
Sau đó đeo bao tay cho , phòng khi tay kéo thương.
còn bên cạnh chụp ảnh với video cho nữa chứ.
Anh mặt cảm xúc, lưng đeo gùi, tay cầm kéo, giơ tay chữ V với .
Cắt xong một sọt quýt đường, mục tiêu tiếp theo chính là chặt mía!
Chiếc xe ba gác của chú xịn sò cực, vun vút phóng một mạch tới tận ruộng mía.
tuanh1
Chúng “rôm rốp rôm rốp” chặt một bó mía to đùng.
Sau đó còn dắt lượn một vòng trong làng.
Chúng xem đủ các loại động vật nhỏ như gà, vịt, xem thỏ con trong ổ, xem con trâu già mắt trợn to như mắt bò, xem cả heo nái trong chuồng. Chúng còn chọc cái lỗ con mương nhỏ, chọc một cái con gì đó tên sợ hết hồn.
Giữa đường còn chọc một con ngỗng chúa rượt chúng chạy cả một đoạn dài, cứ thế chơi đến tận tối.
Lúc chúng mới vác thành quả thu hoạch hôm nay về nhà.
dáng vẻ đáng tin cậy của trai cao lãnh khi vác cây mía vai, nội tâm vô cùng mãn nguyện.
là cao thủ nông!
Xem là thích thật .
“Tiểu Tuyết , Tiểu Hàm đầu tới mà con bắt nó mấy việc ?” Mẹ cạnh, do dự hỏi.
lắc đầu video cho cao lãnh: “Mẹ, con , ảnh thích mấy cái lắm, khi tới còn đặc biệt yêu cầu cơ.”
“Thật ?” Mẹ nghi ngờ.
“Thật thật mà!” vỗ n.g.ự.c đảm bảo, dù thì năm cũng “chia tay” mà.
Hehe.
tiếp tục chụp chụp , ảnh du lịch với video du lịch thể thiếu , dịch vụ hậu mãi bao hài lòng luôn!
Hơn nữa, đây mới chỉ là món khai vị, tiết mục chính là ở ngày mai cơ.
Ngày thứ hai nhanh chóng tới.
Sáng sớm tinh mơ, tức tốc chạy tới khách sạn lôi cổ trai cao lãnh dậy.
Chúng ngủ qua đêm ở thị trấn, nhưng mỗi dịp lễ Tết đều lái xe về quê.
Thế là sáng sớm, trai cao lãnh mắt mở hết lôi một mạch về quê.
Bởi vì sáng hôm nay, làng mổ lợn Tết!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/don-giao-thua-toi-dat-sep-ve-que-cuoi-heo/chuong-2.html.]
lôi con còn đang ngủ mơ màng xuống xe nhét đội hình.
Còn dặn dò : “Anh trai cao lãnh, em , em tốn bao nhiêu công sức mới giành cho một suất túm tai lợn đấy, thể hiện cho !”
Cái là thật, chỗ chúng mổ lợn Tết phân chia đẳng cấp hẳn hoi.
Level gà mờ nhất là xem, thường chỉ già và trẻ con mới vị trí .
Tiếp theo là chân châm lửa, nhiều năm qua sắm vai , con bé nhóm lửa chính là tại hạ.
Nắm tai, đè chân, kéo đuôi đều là cấp cao cả , là mấy thanh niên trai tráng sức trâu bò mới .
Để sắp xếp cho trai cao lãnh, nhờ vả mấy , nhượng cả suất nhóm lửa của mấy năm tới, giờ chỉ thể xem thôi.
Đang nghĩ ngợi thì bên hô hào chuồng bắt lợn.
Mắt trai cao lãnh đờ , vội huých : “Nhanh lên , túm tai lợn lôi nó đè xuống!”
“Thật sự ?” Anh khẽ lẩm bẩm, vẻ như vẫn tỉnh ngủ.
Không dám mở mắt vì tưởng là ảo giác ?
“Thật, lên !” đẩy một cái, xô về phía chuồng lợn.
Bên mấy chuẩn sẵn sàng, thấy qua thì cùng bắt lợn.
Con lợn hôm qua chúng cùng xem , khỏe như trâu, sung sức cực kỳ!
Quả nhiên, con lợn húc chuồng kêu loảng xoảng.
giơ điện thoại lên video, toe toét: “Phong Trạch Hàm, thế, túm tai nó !”
Mọi xem xung quanh cũng , cả đám xúm một chỗ vui ơi là vui.
Bên trong, mấy cũng đang ha hả, ai nấy đều sức lôi con lợn, bỗng nhiên, một tiếng hét thất thanh vang lên, và thấy…
thấy một đám trai tráng ngã sõng soài đất, còn Phong Trạch Hàm thì đang túm chặt tai lợn, cưỡi con lợn Tết lực lưỡng đó lao ngoài!
LAO RA NGOÀI!!!
???
“Mau chặn nó !” Mấy bên trong kêu oai oái.
căn bản là một ai kịp phản ứng, con lợn Phong Trạch Hàm cưỡi xông thẳng đường cái.
“Phong Trạch Hàm!”
thì sững mất nửa giây, đó vội vàng đuổi theo.
gào lên đuổi theo : “Phong Trạch Hàm cẩn thận! Ôm chặt , đừng để nó hất bay đấy!”
Thế là hiện một cảnh tượng kỳ dị, Phong Trạch Hàm ở đằng cưỡi lợn chạy loạn xạ, còn ở đằng thì cong giò lên đuổi.
Vừa đuổi la.
Cứ thế lượn nguyên một vòng quanh làng, từ đường nhỏ đường lớn, lướt qua mấy con ch.ó vàng, dọa bay cả một đàn vịt con, cuối cùng khi chạy tới đầu làng thì chặn .
Lúc con lợn mệt lử, thở hồng hộc, vội lao tới.
Kiểm tra trai cao lãnh từ xuống một lượt, xác định mới thở phào nhẹ nhõm.
“Không , đừng lo.” Anh ngắn gọn, tay vẫn còn đang nắm chặt tai con lợn.