Đội Vợ Lên Đầu - Phần 4

Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:24:38
Lượt xem: 191

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9.

 

Người mặt hít mạnh một . Giống như sắp c.h.ế.t vì thiếu oxy cuối cùng cũng hít khí trong lành, thở gấp, thậm chí còn thấy tiếng tim đập thình thịch.

khẽ nhắc: “Nói .”

Tần Doãn Nam lưng dán sát tường, thẳng: “…Sao em ?”

bán Chu Túc, liền : “Cảm nhận .”

Anh càng căng thẳng hơn: “Vậy… suy nghĩ của em là gì?”

“Hả?”

“Về chuyện thích em.”

“Không suy nghĩ gì cả.” giả vờ thản nhiên : “Dù chúng cũng kết hôn , một chồng thích chẳng hơn ?”

Tần Doãn Nam gật đầu.

tiến sát thêm một bước: “Đã thích, ?”

Tần Doãn Nam bắt chước giọng : “Không cần mà. Dù chúng cũng kết hôn , tỏ tình còn quan trọng ?”

“…” nhịn mà vạch trần: “Em khi cưới.”

Tần Doãn Nam sững sờ : “Sao em khi cưới thích em?”

Đầu óc lúc nhanh, một giây đoán : “Chu Túc ?”

Anh hối hận bực bội: “Đã nên để em với , từ nhỏ đến lớn đều giữ bí mật…”

Thấy sắp bùng nổ, vội giữ : “Chuyện của hai chúng cho rõ .”

Tần Doãn Nam hít sâu một , dứt khoát thừa nhận: “ là thích từ .”

“Hả?”

“Khi em học đại học, từng gặp em một .” Tần Doãn Nam : “Anh cùng Chu Túc xem tiệc giao thừa của trường em, lúc đó em phía …”

“Anh yêu từ cái đầu tiên.” Anh .

“Rồi nữa?”

“Không cả.” Anh cong môi ,: “Lúc đó phần lớn thời gian ở nước ngoài, thời gian và địa điểm đều phù hợp, dám tùy tiện tiếp cận em.”

“Có lẽ Chu Túc thấy đáng thương, thỉnh thoảng sẽ gửi cho vài tin tức về em.”

Anh chân thành: “Em thật sự ưu tú.”

“Vậy nên khi về nước mới cầu hôn em?”

“Không vội đến .” Anh : “Ban đầu định chậm rãi tiếp cận, nhưng vô tình em thích .”

“Sao thể?” kinh ngạc.

Đối với lúc đó, Tần Doãn Nam là tồn tại xa với tới.

“Nguyên văn là thế .” Tần Doãn Nam nhắc : “‘Tổng giám đốc Tần tuy trai nhưng lạnh lùng quá. Cậu chịu nổi bạn trai như ? Lạnh như tượng băng , chịu nổi…’”

“…”

nhớ hết , đó là cuộc chuyện năm xưa với Giang Duyệt.

áy náy .

Tần Doãn Nam nhẹ: “Lúc đó nghĩ, thôi . Anh dám phiền em nữa, cho đến khi gặp em trong quán cà phê…”

nhớ đến buổi xem mắt hoang đường đó.

“Anh ý gì khác.” Tần Doãn Nam : “Anh chỉ nghĩ là thể hơn .”

“Cho dù em thích , cũng thể một chồng hơn .” Anh như .

Tần Doãn Nam lúc , gò má ửng đỏ, môi thậm chí còn run nhẹ. Trong lòng bỗng dưng chua xót.

: “Nếu em mãi phát hiện thì ?”

“Thì phát hiện thôi.” Anh chậm rãi thở , “Em là vợ , còn thỏa mãn cái gì nữa?”

nghi ngờ .

Anh nữa bại trận. 

“Được , thừa nhận, thỏa mãn.”

Anh : “Anh dần dần chịu nổi ánh mắt của những đàn ông khác em, thích em tránh như tránh tà, tất cả đều chúng là một đôi, cả thế giới em quan tâm .”

“Cho nên ở bên ngoài mới giả vờ như …”

“Ừ.” Anh thừa nhận thẳng thắn: “Anh cũng thế. Rõ ràng em để tâm đến , vẫn giống như mắc chứng hoang tưởng, vội vàng ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả .”

Anh : “Ngay cả đối tác ăn cũng , họ chỉ cần một câu ‘vợ yêu thật đấy’, đàm phán sẽ thuận lợi hơn.”

“…”

nhịn gọi khẽ: “Tần Doãn Nam.”

Anh như bừng tỉnh, với một cái: “Xin , dọa em ?”

lắc đầu.

chỉ cảm khái, con lạnh lùng kiêu ngạo ngày thường còn ở đây.

Vừa cao lớn, yếu ớt.

Không hiểu ôm .

động bước, nhanh hơn một bước, ôm lòng. Vòng tay ấm, cũng chặt.

thấy biểu cảm của , nhưng giọng hèn mọn đến tận cùng bên tai : “Kỷ Thư Hòa, thích , ?”

Giọng vang bên tai , từng tiếng từng tiếng cầu xin: “Vợ , xin em, thích . Thích , thích , thích …”

10.

 

ngủ ngon. Vừa nhắm mắt, trong đầu là giọng Tần Doãn Nam cầu xin thích .

đáng hổ mà phát hiện , … vui.

Rõ ràng thích , nhưng vì việc thích mà cảm thấy hạnh phúc.

thấy điên . Tần Doãn Nam hiển nhiên còn điên hơn.

Sáng hôm cầm điện thoại lên, màn hình đầy tin nhắn của . Thời gian trải dài từ tối qua mỗi về phòng riêng cho đến nãy:

[Có dọa em ?]

[Anh ý gì khác, em thích cũng , chúng vẫn thể một cặp vợ chồng ở chung tình cảm.]

[Tất nhiên, nếu thể thích một chút thì càng .]

[Xin , phiền em nữa.]

[Em sẽ ly hôn chứ? Anh đảm bảo sẽ để sự thích của phiền em, đừng ly hôn…]

[Những lời tối qua, coi như ? Nghĩ kỹ thì cũng chẳng điểm gì đáng để em thích, thôi khó em nữa.]

[Đẹp trai tính là ưu điểm ?]

[Anh còn nhiều tiền, đều thể cho em.]

[Xin , thật sự phiền em nữa . Chúc ngủ ngon.]

[Câu hỏi cuối cùng, em thích kiểu đàn ông thế nào?]

[Bữa sáng để bàn , nhớ uống sữa, công ty đây.]

Mới tám giờ sáng, còn lâu mới tới giờ thường , xem là cố ý tránh mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-vo-len-dau/phan-4.html.]

thật sự chọc . Muốn thích , mà trốn cũng là .

Ăn sáng xong đến công ty.

Giang Duyệt mặt đầy ngạc nhiên ghé : “Cậu mang lễ phục ?”

chớp mắt.

“Hôm nay tiệc mừng công mà!” Cô đầy vẻ tiếc rẻ: “Tớ thấy ai cũng chuẩn , đặt lễ phục cả tháng.”

đúng là quên thật. Vội chữa cháy: “Cũng quy định nhất định mặc?”

“Hôm nay mặc thì khi nào mặc?” Cô bất mãn véo má : “Ghét nhất là mấy mỹ nữ như , chuyện chẳng để tâm chút nào.”

chỉ trừ.

Tần Doãn Nam thì ngược , quan tâm hơn nhiều.

Sau mấy tiếng im lặng, gửi tin nhắn cho :

[Anh đặt lễ phục cho em .]

[Không đồ đôi với , em thể yên tâm mặc.]

nhướng mày: [Ở ?]

Tần Doãn Nam: [Anh mang đến cho em, đặt ở cầu thang chỗ em gọi điện cho nhé? Mười phút nữa em lấy.]

“…” Sao như giao dịch ngầm của gián điệp thế ?

Thế là theo sắp xếp của , mà sẵn ở cầu thang chờ .

Thời gian chờ đợi kéo dài vô hạn. Ban đầu thấy gì, cho đến khi hai chữ “lén lút yêu đương” bất chợt hiện lên trong đầu, chợt nhận cảnh đúng là quá hợp.

Tự nhiên bắt đầu thấy tự nhiên. Cảm giác đó đạt đỉnh khi thấy Tần Doãn Nam xách túi giấy xuống.

, . Cả hai đều gì.

“Anh đưa cho em .” lên tiếng nhắc.

Anh như sực tỉnh, vội đưa túi giấy trong tay qua.

Váy dài màu đen sẫm, n.g.ự.c còn đính một vòng đá nhỏ li ti, chất vải mịn màng, giá rẻ.

chằm chằm : “Sao size của em?”

Tần Doãn Nam ngại dám , đầu : “Lúc chọn váy cưới, qua một . Không cố ý nhớ, chỉ là… trí nhớ .”

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

“…”

“Cảm ơn.”

ngẩng đầu , phát hiện sắc đỏ mặt lan đến tận cổ, nhịn bật : “Sao ngại thế?”

Anh im lặng một lúc, cuối cùng mở miệng: “Giống như… lén lút yêu đương, khá kích thích.”

“…”

liếc một cái, cố ý : “Vậy thì Tổng giám đốc Tần, nhớ cẩn thận đừng để phu nhân phát hiện nhé.”

Biểu cảm mặt Tần Doãn Nam lúc ngốc đến cực điểm.

nhịn , để ý tới nữa, tự đẩy cửa ngoài.

11.

Trước khi tiệc mừng công bắt đầu, Giang Duyệt đột nhiên đưa điện thoại cho : “Thư Hòa, mau xem cái là gì!”

ngẩng lên , tim lập tức lạnh ba phần. Là ảnh và Tần Doãn Nam trao đồ cho ở hành lang… chụp !

Giang Duyệt mặt đầy lo lắng: “Trong nhóm đang và Tần tổng quan hệ mờ ám, bây giờ đây?”

mở nhóm chat xem, đó là một nhóm ẩn danh của công ty. Có lẽ vì ẩn danh nên càng năng kiêng dè, tin đồn trong nhóm bay đầy trời.

[Từ vụ thẻ nhân viên là thấy cô vấn đề , cố tình nhét thẻ của Tần tổng túi, chẳng khoe khoang ?]

[Không định ép cung ? Tiểu tam lên vị trí chính thất?]

[Hừ, ai danh hiệu nhân viên xuất sắc của cô kiếm bằng cách nào.]

[Bảo váy tối nay thế, hóa là Tần tổng mua cho .]

[Một bên dỗ Tần tổng, một bên còn treo mấy đồng nghiệp nam khác trong công ty, ghê thật.]

[Không chứ, lỡ chính là vợ Tần tổng thì ?]

[Lầu lừa ma , tự tin ?]

[Vợ Tần tổng ở công ty chỉ là suy đoán, nhưng cô và Tần tổng mập mờ thì bằng chứng !]

[Lên sân khấu còn đeo thẻ của quản lý, riêng tư chắc loạn lắm.]

[ chịu luôn, uổng công giờ còn tưởng cô hiền.]

mím môi, trả điện thoại cho Giang Duyệt: “Cảm ơn , .”

“Thư Hòa, định …?”

“Làm rõ thế nào?” hiếm hoi một cái: “Nhân chứng vật chứng đều đủ cả, kết hôn với Tần Doãn Nam chính là mà.”

Giang Duyệt sững sờ há to miệng. Rất lâu mới nặn một câu: “Trời ạ!”

vỗ nhẹ tay cô trấn an: “Đợi tiệc mừng công kết thúc .”

Chỉ là thế nào cũng đợi đến lúc tiệc kết thúc cho mà xem.

Cùng với việc ngày càng nhiều đổ sảnh tiệc, những ánh mắt cố ý vô tình dừng cũng ngày càng nhiều.

Điều đó đồng nghĩa với việc chuyện trong nhóm chat lan truyền rộng hơn.

thở dài, tự tới khu đồ nguội lấy bánh nhỏ lót .

Bên tai vang lên lời lạnh lùng: “Có tiểu tam thì da mặt đều dày thế ? Chuyện lớn như mà cô vẫn thể coi như gì xảy ?”

Là Tạ Y Hạ của văn phòng tổng giám đốc.

chợt hiểu : “Ảnh là cô chụp ?”

“Không .” Cô lập tức phủ nhận, tiếp: “ chỉ tò mò, cô quyến rũ Tần tổng kiểu gì thôi.”

“Cô tò mò như , là cũng quyến rũ ?”

nghẹn họng, gương mặt xinh lập tức trở nên cao ngạo: “Cô nghĩ Tần tổng chỗ dựa là thể gì thì ? Nói chừng chỉ chơi đùa với cô thôi.”

: “Hôm nay vợ Tần tổng cũng sẽ tới, đến lúc đó cô sẽ kết cục của kẻ tiểu tam t.h.ả.m đến mức nào.”

“Thế ?” bình thản : “Vậy chờ xem.”

Ăn đến chiếc bánh nhỏ thứ hai, nam chính của tin đồn, Tần Doãn Nam,  cuối cùng cũng xuất hiện.

Bình thường ánh mắt dõi theo ít, hôm nay càng thu hút bộ sự chú ý, ánh mắt hóng chuyện liên tục đảo qua giữa .

Tần Doãn Nam như thấy. Thậm chí còn liếc về phía lấy một .

ý tránh hiềm nghi của , ánh mắt càng thêm khinh miệt.

chậm rãi nuốt miếng bánh trong miệng, bỗng kẻ tò mò hỏi : “Hôm nay là tiệc mừng công, Tần tổng định về sớm với vợ ?”

Trong sảnh tiệc ồn ào, giọng Tần Doãn Nam đặc biệt rõ ràng: “Hôm nay thì , vợ đang ở đây.”

“Hả? Phu nhân cũng mặt?” Người đảo mắt khắp hội trường: “Ở ? Ở ?”

căng thẳng đến mức quên cả nhai. 

Chỉ thấy đàn ông phong độ mỉm , hất cằm về phía : “Ăn no ? Qua đây.”

“…”

Giữa vô ánh mắt, cứng đầu tới bên cạnh .

Khoảnh khắc đó, dường như rõ cả tiếng hít của xung quanh. 

Cả hội trường im lặng đến mức rơi một cây kim cũng thấy.

Tần Doãn Nam siết chặt eo , đối diện bộ khán phòng: “Giới thiệu với , vợ … Kỷ Thư Hòa.”

Loading...