Đội Vợ Lên Đầu - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:23:57
Lượt xem: 201
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6
Tần Doãn Nam thôi là thôi thật.
Anh nhắc chuyện bạn cùng nhà nữa, cũng đến chuyện sinh hoạt vợ chồng, chỉ lặng lẽ mặc quần áo rời khỏi phòng .
Đêm đó vẫn ngủ riêng phòng. Theo lý mà thì nên thấy may mắn mới . hiểu , lẽ vì Tần Doãn Nam hết, trong lòng dâng lên chút hụt hẫng.
Chăn còn vương mùi của , bất giác nghĩ đến .
Cuộc hôn nhân của và coi như ăn ý từ đầu.
Khi đó đang giục cưới đến phát điên, áp lực của gia đình xem mắt ở quán cà phê. Đối tượng nam năng hiểu , hoạt ngôn. Anh ngừng miêu tả công ty lớn cỡ nào, tương lai rộng mở , thỉnh thoảng còn giơ cổ tay khoe đồng hồ, hớn hở : “Patek Philippe Nautilus đấy, ?”
nhếch môi . Cố gắng gượng gạo ứng phó xong buổi xem mắt.
Sau khi rời , vẫn yên tại chỗ, hiếm hoi cảm thấy chán nản nghĩ: Đối tượng xem mắt gia đình ca tụng đủ đường… sống cả đời với như thế ?
Chưa kịp nghĩ xong, chỗ đối diện xuống.
Là Tần Doãn Nam.
Anh mở miệng hỏi: “Có kết hôn với ?”
ngơ ngác .
Anh nghiêm túc : “Patek Philippe nhiều cái, cái nào cũng hơn, đắt hơn của , đều thể cho em.”
hiểu câu đó chọc .
Những chuyện đó diễn tự nhiên. Anh liên hôn, thúc cưới, thế là chúng đăng ký kết hôn, trở thành vợ chồng.
Cuộc sống hôn nhân hơn tưởng. Tần Doãn Nam là một đối tượng kết hôn hảo, chỉ trừ một điểm: là sếp của .
đồng nghiệp mối quan hệ giữa và . Có lẽ đúng như lời Tần Doãn Nam , và giống bạn cùng nhà hơn, nên cảm giác thực sự về hôn nhân.
Cả đêm trằn trọc ngủ.
Sáng hôm tỉnh dậy, đầu óc vẫn choáng váng.
mặc quần áo, rửa mặt theo phản xạ máy móc, đến khi cửa thấy thẻ công tác và móc chìa khóa đặt tách riêng, mới tỉnh táo.
Của và của , phân chia rõ ràng.
Giữa hai bên như một dải ngân hà.
Giống như cố ý.
đầu về phòng ngủ của Tần Doãn Nam, cửa đóng kín. Trong lòng bỗng dâng lên cảm giác khó chịu thành lời.
rõ ràng đây là yêu cầu do chính đưa . thở dài, cầm đồ của ngoài.
Cảm xúc phức tạp đó kéo dài đến tận trưa.
và Giang Duyệt đối diện ăn cơm ở căn-tin, bỗng hai chai sữa chua từ trời rơi xuống.
Bên cạnh là Thôi Vũ tươi rói, ân cần giới thiệu: “Vị ngon lắm, hai thử .”
Giang Duyệt một cái, vội mời xuống.
lúc Thôi Vũ xuống cạnh , thấy Tần Doãn Nam đang bước từ cửa lớn. Ánh mắt lướt qua , chỉ dừng đúng một giây dời .
bất giác nhớ tới câu từng : khi khác theo đuổi em mà ngay cả tư cách một câu cũng .
Gần như là đường hoàng, mở miệng: “Cảm ơn ý của , nhưng… yêu .”
Giang Duyệt trợn tròn mắt: “Hả?! Cậu yêu từ bao giờ thế?”
“Lát nữa với .”
Đuổi Thôi Vũ, thỏa mãn xong tò mò của Giang Duyệt, ôm điện thoại, chằm chằm khung chat với Tần Doãn Nam.
Có nên giải thích một câu ? hôm nay Tần Doãn Nam lạ.
Bình thường đều sẽ nhắn cho , chuyện gì quan trọng, chỉ kiểu như “trưa ăn gì”, “hôm nay tăng ca ”, nhưng hôm nay thì .
Không hỏi han, quan tâm.
lấy hết can đảm, gõ chữ: [Em từ chối .]
Anh trả lời ngay, nhưng giọng lạnh: [Ừ.]
còn đang do dự nên thêm gì , điện thoại đột nhiên reo lên.
Người gọi đến: Chu Túc.
ngạc nhiên hiểu gọi cho , vội cầu thang vắng để máy: “Alo?”
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
“Chị dâu, tối nay ăn với bọn em nhé?”
“Hả?” chần chừ: “Tần Doãn Nam ?”
“Nếu chị thì chắc chắn .” Chu Túc : “Người giờ là cái đuôi của chị, chị ở là ở đó, khỏi cần hỏi.”
“…”
nên tiếp lời thế nào.
Chu Túc : “Vậy tối nay quyết thế nhé?”
“Được.”
Cúp máy xong, khung chat với Tần Doãn Nam, lúc mới phát hiện gửi cho ít tin nhắn.
[Từ chối thế nào?]
[?]
[Không tiện ?]
[Những khác cũng từ chối chứ?]
[Kỷ Thư Hòa, trả lời .]
vội gọi cho . Tần Doãn Nam bắt máy ngay, nhưng gì.
thở nhẹ: “Chu Túc gọi, tối nay cùng ăn.”
“Cậu của em từ khi nào?”
“Lần tụ họp .”
“Được.” Anh : “ em hạn chế liên lạc với .”
chớp mắt.
Anh hỏi: “Không ?”
bỗng nhiên bực bội: “Anh như thế mà giống sợ vợ ?” Rõ ràng là quản nhiều hơn…
Tần Doãn Nam khẽ ho một tiếng: “Vậy quản nữa.”
Im lặng một lúc, hỏi chuyện trưa ở căn-tin.
đành kể đầu đuôi. Đến khi ngoài cầu thang vang lên tiếng bước chân khe khẽ, mới giật nhận cuộc gọi kéo dài gần hai mươi phút.
Vội : “Em về văn phòng .”
Tần Doãn Nam gọi , giọng điệu chút kỳ lạ: “Em đang ở mà gọi cho ?”
“…Cầu thang.”
Anh bật một tiếng, trong giọng đầy trêu chọc: “Kỷ Thư Hòa, em thích lén lút yêu đương với ?”
“…”
7.
Hai chữ “lén lút yêu đương” sức công phá quá lớn. Lớn đến mức chiều tối lên xe của Tần Doãn Nam, vẫn ngại dám .
Tài xế ghế nhiệt tình giới thiệu: “Phu nhân, trong tủ lạnh mini sữa chua, là do Tổng giám đốc Tần đặc biệt chuẩn cho bà đấy ạ.”
“Lắm lời.” Tần Doãn Nam đầu ngoài cửa sổ, vành tai đỏ ửng.
nghi hoặc mở tủ lạnh mini xe, thấy bên trong xếp đầy sữa chua cùng loại với của Thôi Vũ, lập tức cũng im lặng.
lấy một chai, uống hai ngụm, vẫn nhịn tìm chuyện: “Anh cần trẻ con đến ?”
Tần Doãn Nam : “Anh mua để tự uống, là hiểu lầm thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-vo-len-dau/phan-3.html.]
“Ồ.”
nhâm nhi sữa chua đến điểm ăn uống, cùng Tần Doãn Nam một một bước phòng riêng.
Bạn bè của Tần Doãn Nam nhiều, nhất chỉ ba . Có lẽ vì quá , xuống lập tức ba hợp lực công kích:
“Bây giờ hẹn Tổng giám đốc Tần ăn cơm khó lắm đấy nhé.”
“Lúc thì rảnh, lúc thì bận lắm, đây là coi em bọn gì còn gì?”
“Có vợ thì ghê gớm lắm ? Có khác phái là quên nhân tính? Lúc bọn yêu đương như ?”
Nghe xong cũng thấy ngượng. trong cuộc thì chẳng chút hổ nào.
Tần Doãn Nam bình thản uống nước: “ bây giờ là gia đình , chuyện hợp với mấy kẻ độc như các .”
“Ê…” Ba đồng loạt phản đối.
Thấy Tần Doãn Nam lay chuyển, bọn họ sang : “Chị dâu, chị xem kìa!”
“ ?” Tần Doãn Nam tự biện hộ: “ là đàn ông kết hôn , đương nhiên ý thức chồng, thể ngày nào cũng ngoài lêu lổng với các ?”
“…Lại khoe vợ .”
“ thật sự bó tay, cần sĩ diện thế ?”
“Trước giờ phát hiện còn mặt nhỉ?”
Thấy khí sắp bùng lên, vội hòa giải: “Cái đó… sẽ mà, yên tâm.”
Tần Doãn Nam lững thững chen một câu: “Không .”
Bàn ăn lập tức càng náo nhiệt hơn.
ăn mấy họ cãi , dần dần mới ngộ . Ba rõ ràng là đang khen Tần Doãn Nam lo cho gia đình, yêu vợ, ngay mặt , thế mà ban đầu còn tưởng họ thật sự khó chịu.
Ăn uống no nê.
rảnh rỗi nghịch móc treo túi xách, Tần Doãn Nam đột nhiên ghé sát : “Chán ?”
lập tức thu tay : “Cũng .”
Anh : “Nếu chán thì về, hôm nay chuyện cũng kha khá .”
do dự gật đầu: “Được.”
Tần Doãn Nam liền gọi tài xế.
nhấp ngụm cuối cùng, bất chợt bắt gặp ánh mắt của Chu Túc đối diện. Anh khẽ hất cằm, hiệu xem điện thoại.
nghi ngờ mở màn hình. Khoảng cách gần thế mà nhắn tin cho :
[Chị dâu, lén chị một bí mật.]
[Anh thầm thích chị.]
[Nhất định đừng là nhé! (suỵt)]
kinh ngạc ngẩng đầu.
Chu Túc chỉ về phía Tần Doãn Nam, theo bản năng sang.
Tần Doãn Nam đầu , giọng dịu dàng: “Tài xế đến , bây giờ nhé?”
phản ứng chậm nửa nhịp: “Đi, .”
8.
Trên đường về, hầu như gì. Chủ yếu là đang nghiền ngẫm lời Chu Túc .
hình như Tần Doãn Nam hiểu lầm, mang theo áy náy giải thích: “Mấy đó ngoài đời ồn ào, nhưng đều là . Nếu em thích mấy dịp như thế , …”
cắt lời : “Không là em thích.”
Đối diện ánh mắt trong trẻo của Tần Doãn Nam, : “Họ đều là , em thích. Nếu , cũng gọi em cùng nhé.”
Tần Doãn Nam thở phào nhẹ nhõm: “Được.”
Một lúc , bổ sung: “Cũng cần thích , coi họ là bạn… bạn bình thường là .”
thật sự chọc .
thong thả .
Tần Doãn Nam chần chừ : “…Sao thế?”
lắc đầu.
Chỉ là đột nhiên cảm giác như ai đó đ.á.n.h thức.
nghĩ, hai tháng thật sự bỏ qua quá nhiều thứ. Thực nhiều hành động của Tần Doãn Nam đều cho thấy thích , nhưng luôn cho rằng chỉ đang tròn trách nhiệm của một chồng. Bảo lúc hỏi là ngốc thật giả vờ ngốc.
Về đến nhà, Tần Doãn Nam cúi đưa dép trong nhà đến chân .
cúi xuống định thì điện thoại reo.
Người gọi: Tần.
căng thẳng : “Là dì gọi.”
Tần Doãn Nam sát bên , giọng trầm : “Nghe .”
bật loa ngoài.
Giọng Tần dịu dàng từ đầu dây bên truyền đến: “Thư Hòa , thứ bảy rảnh về nhà ăn cơm ?”
Tần Doãn Nam một cái.
Anh gật đầu, liền đáp .
“Mẹ sẽ bảo bếp chuẩn mấy món con thích, đảm bảo con ăn vui vẻ.”
“Cảm ơn… .”
Tần Doãn Nam cúi đầu . Mặt nóng bừng, giả vờ chăm chú điện thoại.
Cuộc gọi tắt, rõ ràng Tần còn điều .
Im lặng một lúc, bà mới lên tiếng:
“Mẹ dạo công ty vài lời đồn, liên quan đến con gái nhà họ Tống, dì giải thích với con một chút.”
“Hả?” vô thức nghĩ đến Tống Tuyết của phòng dự án.
“Hồi đó bố nó và Tổng giám đốc Tống đúng là ăn với một bữa, nhưng tuyệt đối bàn chuyện liên hôn hai đứa nhỏ.”
Mẹ Tần : “Nhà xưa nay từng nghĩ đến chuyện để Doãn Nam liên hôn, nó với con gái nhà họ Tống cũng quen , hiểu đồn thành như , con đừng hiểu lầm nó.”
vô thức đáp ngay: “Không ạ, con hiểu lầm .”
dám chứ…
Nói thêm vài câu, cuộc gọi kết thúc.
thở phào, nhưng phát hiện Tần Doãn Nam từ đầu đến cuối đều căng thẳng.
chợt hiểu . Lời dối từng dùng để kết hôn… thương tiếc vạch trần.
“Chuyện liên hôn… thì là hiểu lầm.” Tần Doãn Nam giải thích với : “Anh cứ tưởng lúc đó họ ép cưới.”
lặng lẽ diễn tiếp.
“ bây giờ mấy chuyện cũng muộn , dù thì chúng cũng kết hôn.” Anh dè dặt , “Em đúng ?”
rõ mà vẫn hỏi: “Kết hôn với em, so với liên hôn thì hơn ?”
“Tất nhiên.”
“Tại ?”
Tần Doãn Nam im lặng.
thật sự chịu nổi bộ dạng giả ngu của , tiến lên một bước. Khoảng cách giữa và lúc cực kỳ gần, gần đến mức thể rõ sự hoảng hốt trong mắt .
dùng ngón tay chọc n.g.ự.c : “Tần Doãn Nam, đừng giả nữa.”
“Hả?” Âm cuối của run.
ngẩng đầu mắt : “Anh thích em.”