Đội Vợ Lên Đầu - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:22:51
Lượt xem: 215
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
3.
Rơi úp mặt .
Ảnh và tên của Tần Doãn Nam lộ .
Có tinh mắt liếc thấy, ngạc nhiên kêu lên: “Sao thẻ của giám đốc Tần ở đây?”
Một câu lập tức thu hút ánh :
“Trời ơi, đúng là thẻ của giám đốc Tần thật!”
“Hình như rơi từ túi của Thư Hòa thì …”
Mọi thẻ đất, . Gương mặt ai nấy đều lộ vẻ mà dám .
Người mượn bấm móng tay là đầu tiên nhặt thẻ lên, đưa cho , đùa: “Thư Hòa, là phu nhân tổng giám đốc đấy chứ?”
giật , định phủ nhận… Một tiếng quát của trưởng phòng cắt ngang bầu khí căng thẳng: “Đứng tụm đây gì? Không việc khác để ?”
Mọi lập tức tản .
đầu theo hướng phát âm thanh. Vài vị lãnh đạo đang vây quanh Tần Doãn Nam, chậm rãi tới.
Thẻ trong tay nóng như than.
nghĩ, thể để đồng nghiệp hiểu lầm mơ hồ thế .
Phải giải thích.
Dù là bịa cũng .
mở miệng, thì Tần Doãn Nam dừng bàn .
Anh : “Là em nhắn tin nhặt thẻ của ?”
sững một giây.
Rồi gật đầu thật nhanh: “Vâng, .”
hai tay đưa thẻ lên.
Anh nhẹ nhàng nhận lấy, một tiếng: “Không hổ là nhân viên xuất sắc, lắm.”
Tai hiểu nóng lên.
Trưởng phòng thuận theo lời mà bắt đầu khen việc nghiêm túc, chăm chỉ, vân vân.
Đợi tất cả lãnh đạo rời , tim mới thực sự rơi xuống.
Giang Duyệt ghé sát , vẫn còn sợ hãi: “Lúc nãy dọa tớ c.h.ế.t khiếp, tớ còn tưởng với giám đốc Tần gì đó.”
dám rằng chính cũng suýt c.h.ế.t .
Giả vờ vui cô : “Cậu thấy khả năng ?”
Cô quan sát : “Chỉ xét về mặt nhan sắc thì cũng xứng đấy. giám đốc Tần vợ mà.”
gật đầu: “Anh là gia đình .”
“Thật vợ là ai.” Giang Duyệt hóng hớt: “Chắc là kín tiếng. Chứ nếu là tớ, tớ khắc mấy chữ ‘phu nhân tổng giám đốc’ lên trán cho cả thế giới .”
cô chọc .
Cô mở điện thoại cho xem tiến triển mới nhất của tin đồn: “Giờ trong nhóm đang đoán vợ tổng giám đốc, bên dự án gọi tên Tống Tuyết nhiều lắm.”
khẽ “hả?”.
Cô giải thích: “Tống Tuyết là tiểu thư nhà giàu xuống cơ sở mà. Nghe hai nhà môn đăng hộ đối, phụ còn ăn cơm chung .”
gật đầu.
Cô : “ ủng hộ nhiều nhất vẫn là Tạ Y Hạ. Gần nước thì trăng mà, ai bảo cô ở văn phòng tổng giám đốc.”
phụ họa: “Cũng lý.”
“Giờ thêm cả nữa!” Cô khoác chặt vai , trêu: “Ai bảo trong túi rơi thẻ của giám đốc Tần. Có còn hai tối qua ngủ chung đấy.”
“…”
4.
Vụ thẻ công tác như một hồi chuông cảnh tỉnh đối với . Trước đây vẫn chắc mẩm rằng đám hóng chuyện đoán mỏi mắt cũng đoán . chỉ một sự cố nhỏ suýt nữa gây thành họa lớn, khiến quyết định từ nay đề cao cảnh giác hơn.
Nhân lúc Tần Doãn Nam về nhà, sán gần, cố ý mặt , tách riêng thẻ công tác của và của , thứ mà cẩn thận đặt gọn gàng, : “Sau thẻ của và của em để riêng .”
Anh nhướng mày.
“Cả chìa khóa nữa.” nhấc riêng chùm chìa khóa của , đặt xa: “Lỡ cầm nhầm thì đáng sợ lắm. Chìa khóa của đừng để chung với em.”
Anh cụp mắt : “Còn gì nữa ?”
“Cái cốc uống nước trong văn phòng vẫn là cốc đôi ? Hay đổi cái khác , em trả tiền, mua cho cái hơn.”
Cốc đôi đó là lúc mua bình giữ nhiệt tặng kèm. Không thương hiệu gì quá xịn, càng xứng với phận của Tần Doãn Nam, nhưng vẫn dùng.
Nó đặt ngay trong văn phòng .
Nếu một ngày nào đó khác phát hiện cốc bàn và cốc bàn là đồ đôi, thì coi như xong đời.
“Thế giấy đăng ký kết hôn cần xé đôi ? Mỗi giữ một nửa?”
“Hả?”
Anh thở dài: “Kỷ Thư Hòa, em tỉnh táo , chúng kết hôn .”
mím môi.
Khí thế cho phép phản bác Tần Doãn Nam dùng trong cảnh, kể cả lúc .
lấy hết can đảm tranh luận: “ lúc cũng rõ , hôn nhân can thiệp cuộc sống bình thường của em.”
Anh cau mày .
yếu ớt thêm: “Danh xưng phu nhân tổng giám đốc can thiệp cuộc sống bình thường của em .”
“Được.” Anh lùi một bước: “Vậy em định giấu đến bao giờ?”
“…”
nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-vo-len-dau/phan-2.html.]
chỉ giấu thôi.
“Một năm? Hai năm?” Tần Doãn Nam : “Chẳng lẽ giấu đến tận trời đất già cỗi ?”
Có những lời dám thẳng mặt . tin rằng và thể cùng đến tận ‘thiên hoang địa lão’.
nhỏ giọng phản bác: “Tại nhất định để ?”
“Bởi vì chúng là vợ chồng, hợp pháp.” Ánh mắt Tần Doãn Nam thẳng : “Anh ở công ty còn lén lút, em ghét bỏ như rác, khi khác theo đuổi em mà ngay cả tư cách một câu cũng …”
Anh hít sâu một , khẽ: “Những lý do đó, đủ ?”
Lý do của đầy đủ, nhưng vẫn nhượng bộ.
Cuộc chuyện kết thúc trong vui.
Buổi tối, giường trong phòng ngủ, trong đầu vẫn nghĩ mãi đến ánh mắt cô đơn khi Tần Doãn Nam lưng .
Giờ lẽ coi là chiến tranh lạnh nhỉ? vẫn công khai.
Từ lúc kết hôn đến nay hai tháng, và vẫn ngủ riêng phòng. Ngoại trừ vài ngủ nhà cũ, chúng từng chung giường.
Một cuộc hôn nhân hề tình cảm, mỗi lấy thứ cần, dám nhận cái danh phu nhân tổng giám đốc?
thậm chí còn lúc nào sẽ ly hôn.
Đột nhiên tiếng gõ cửa. Giờ , thể gõ cửa phòng chỉ một Tần Doãn Nam.
hắng giọng: “Có việc gì ?”
“Ừ.”
Chỉ đáp ngắn gọn một tiếng, thêm gì, đành bò dậy khỏi giường mở cửa.
Vừa mở cửa giật . Trong lòng Tần Doãn Nam… ôm một cái gối.
Hình như mới tắm xong, phảng phất mùi sữa tắm, tóc cũng mềm xốp sạch sẽ, ánh mắt thuần khiết vô hại, nhưng lời khiến hiểu nổi: “Anh đến ngủ với em.”
trơ mắt bước phòng.
Anh đặt gọn gàng cái gối xuống, vén chăn lên , hai tay đặt ngay ngắn bụng, yên lặng ngoan ngoãn.
tựa lưng cửa, vẫn ngơ ngác: “Ý là ?”
“Ý là thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, bà xã.”
“…”
5.
nghi ngờ Tần Doãn Nam điên . Hoặc là điên, nếu thì thể thấy mấy lời hoang đường giữa đêm thế .
hoảng hốt : “Anh kích thích gì ?”
“Không .”
Người đang giường thở dài khe khẽ: “Anh chỉ thấy là, dù chúng cũng kết hôn, hai bên đều ý định ly hôn, cuộc sống thể cứ mãi thế .”
chậm rãi tiêu hóa ý tứ trong lời . Vậy là… chung phòng?
Hành động tiếp theo của Tần Doãn Nam xác nhận suy đoán của .
Anh chậm rãi dậy, cúi đầu, dùng đôi tay thon dài trắng trẻo của bắt đầu cởi cúc áo ngủ.
Từng cúc, từng cúc một, động tác gọn gàng dứt khoát. Gần như chỉ trong chớp mắt, thấy phần trần trụi, ửng hồng của .
Rõ ràng là đang ngại ngùng. Thế nhưng nhanh đến mức kịp trở tay mà cởi cả quần ngủ.
giật , vội lao tới, kéo chăn mỏng phủ lên : “Anh … đừng kích động!”
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Tần Doãn Nam mở to đôi mắt trong veo : “Có vì chúng chuyện vợ chồng, nên em mới cảm thấy chúng kết hôn ?”
tránh ánh mắt , khó khăn thốt từng chữ: “Em … chúng kết hôn .”
“Vậy em sợ cái gì?”
mím chặt môi.
Anh sự do dự của , : “Hay là cứ , thì em sẽ luôn coi là bạn cùng nhà.”
Dưới lớp chăn mỏng, sột soạt cởi quần.
mặt . Từngngón tay nắm chặt góc chăn run lên.
Trong căn phòng yên tĩnh, đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại của .
Như cứu rỗi, vội : “Điện thoại, điện thoại kìa!”
“Không .”
“Nghe .” màn hình khuyên : “Là Chu Túc, nhỡ việc gấp thì ?”
Anh thở dài.
hiểu đó là đồng ý, liền bắt máy đưa lên tai .
Khoảng cách quá gần. Gần đến mức còn rõ giọng Chu Túc ở đầu dây bên : “Ra ngoài uống rượu ?”
“Không rảnh.”
“Lại chị dâu cho ?” Giọng Chu Túc đầy bất mãn: “Thế thì vài câu đấy, em. Cậu chấn chỉnh gia phong chứ! Làm gì chuyện ngày nào cũng vợ quản thế, lấy khí thế tung hoành của chứ!”
Tần Doãn Nam nhàn nhạt : “Cậu ghen tị vì vợ quản ?”
Chu Túc xong liền cúp máy cái rụp.
Bên tai trở về yên tĩnh.
“Điện thoại xong , tiếp theo…”
ngắt lời : “Em cho uống rượu.”
“Còn chuyện tụ họp nữa.” lý luận với : “Những bữa tiệc , nào cũng lấy em cớ, còn kiểu như về nhà dành thời gian bên vợ, bây giờ trong công ty đồn là sợ vợ .”
biện hộ cho : “ em . Em hề ràng buộc , tự do.”
Tần Doãn Nam ngẩng lên : “Kỷ Thư Hòa, em ngốc thật giả vờ ngốc thế?”
“Ừ?”
Ánh mắt vẫn luôn . Khoảnh khắc đó, thậm chí còn rõ sự do dự và giằng xé trong đáy mắt .
Một lúc lâu , buông lỏng, : “Thôi bỏ .”