Đội Vợ Lên Đầu - Phần 1

Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:21:50
Lượt xem: 193

1.

 

Gần tới tòa nhà công ty mới phát hiện mang nhầm thẻ nhân viên.

Nhìn dòng chữ “Tổng giám đốc Tần Doãn Nam” in rõ rành rành thẻ, chỉ .

Giữa gió lạnh, đành gọi cho chính chủ.

Giọng nam trầm êm nhanh chóng vang lên: “Ừm?”

“Ờm thì…” khó mở miệng: “Anh mang nhầm thẻ của em ?”

Anh bật khẽ.

Sau đó mới đáp chắc nịch: “Có.”

thở phào, vội : “Vậy em đợi công ty, đổi…”

“Không cần.” Tần Doãn Nam : “Trời lạnh thế , em lên . Hôm nay chấm công giúp em.”

chần chừ: “… Làm ?”

“Sao mà ?”

Hai bên im lặng mấy giây, cuối cùng vẫn là nhượng bộ: “Vậy , lên công ty đổi .”

“Ừ.” Anh vẻ chuẩn cúp máy.

vội gọi : “À… cần em chấm công giúp ?”

“Không cần.” Anh trả lời , bổ sung: “Hơn nữa, tên. Nếu thích gọi tên, em vẫn còn cách gọi khác.”

Hai chữ “chồng ơi” suýt nữa thì bật .

Tai nóng bừng, vội vàng cúp máy.

Tổng giám đốc Tần Doãn Nam… là chồng .

Một sự thật đủ tưởng, đặt trong tòa nhà công ty càng cấm kỵ.

cẩn thận cất thẻ của , bước thang máy lên tầng 17.

Cứ tưởng chuyện thẻ nhân viên đến đây là xong. Ai ngờ khi đồng nghiệp lục tục văn phòng, ai nấy đều rôm rả bàn tán.

Đồng nghiệp cạnh , Giang Duyệt, với nhất.

hỏi, cô hưng phấn đến mức múa tay múa chân: “Có thấy hôm nay giám đốc Tần chấm công sảnh công ty!”

sững sờ.

còn tiếp: “Nhân vật tầm cỡ như cần chấm công đúng giờ, nên đoán là chấm giúp vợ.”

cố phản bác: “Sao đoán là vợ?”

thần thần bí bí ngoắc gần.

Ghép tai , thì thầm: “Thật truyền tai rằng vợ của giám đốc Tần đang trong công ty .”

Ngón tay bám tay vịn của tái trong chớp mắt.

Tim như nhảy thẳng lên cổ họng, cố giữ giọng bình tĩnh : “Thật ?”

“Ai mà .” Cô nhún vai: “ ai cũng thế.”

Tiết lộ xong bí mật động trời, cô trở về giọng bình thường, : “Xem danh hiệu sợ vợ của giám đốc Tần xác nhận . Sáng sớm còn chấm công cho vợ, buồn c.h.ế.t mất.”

“…”

gượng hai tiếng, trong lòng thì chẳng nổi.

Tần Doãn Nam sợ vợ… là lời đồn hoang đường nhất từng .

Cũng chẳng truyền từ .

Hình như là nào đó, lấy cớ về nhà với vợ để từ chối một buổi tụ tập của công ty, thế là cái danh “sợ vợ” lan truyền.

Có lẽ vì ở công ty quá lạnh lùng, nghiêm khắc, gần gũi, nên khi tin đồn xuất hiện, chẳng ai nghi ngờ, ai cũng tin sái cổ.

Dường như một Tần Doãn Nam như mới điểm yếu, mới chút

Chỉ , vợ danh nghĩa… mới tin đồn hoang đường đến mức nào.

Tần Doãn Nam thể sợ ? Anh về nhà thể là vì sợ nghĩ nhiều?

Rõ ràng là tụ tập, nên kéo bia đỡ. Giống như năm đó liên hôn, nên vội vàng tìm đăng ký kết hôn.

Từ đầu đến cuối, chỉ là tấm bình phong của mà thôi.

2.

 

Chuyện chấm công bằng thẻ của tổng giám đốc trở thành điểm nhấn cho cuộc sống công sở tẻ nhạt.

Đã đồng nghiệp nhờ trợ lý nhân sự tra lịch chấm công khung giờ đó, quyết tâm khoanh vùng ứng viên tổng giám đốc phu nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-vo-len-dau/phan-1.html.]

đang thấp thỏm lo âu thì thủ phạm gửi tin nhắn tới: [Đổi ở ?]

Đang lúc sóng to gió lớn thế , nào dám lén gặp .

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Vội chụp màn hình đoạn chat nhóm về việc tra chấm công gửi cho , lo lắng hỏi: [Có tra ?]

Tần Doãn Nam: [Trừ khi đó nữa.]

“…”

Giọng điệu lạnh lùng thật.

Cảm giác an cũng thật mạnh.

lập tức yên tâm, trả lời tin nhắn đó của : [Tạm thời đổi, về nhà .]

trong giờ việc, cần dùng thẻ cũng đếm đầu ngón tay. Ngoài chấm công sáng tối và ăn cơm ở căng-tin, thứ với chẳng tác dụng gì khác.

đúng là càng xảy chuyện gì thì chuyện đó càng đến.

Giữa buổi việc, trưởng phòng đột nhiên gọi văn phòng: “Bài phát biểu lát nữa chuẩn xong ?”

Là buổi tuyên dương nội bộ, với tư cách nhân viên xuất sắc vài câu.

gật đầu, đưa bản thảo chuẩn sẵn cho xem.

Anh kỹ, : “Vốn cần kiểm tra , nhưng giám đốc Tần sẽ tham dự buổi họp , nên chuẩn kỹ.”

sững : “Giám đốc Tần… cũng tham gia ạ?”

“Ừ.” Anh nữa: “Lát lên phát biểu nhớ đeo thẻ nhân viên, thể hiện tinh thần của phòng ban.”

“…”

Trong khoảnh khắc, thật sự gì.

Đối diện ánh mắt dò xét của trưởng phòng, gượng: “Nhất định đeo ạ?”

“Sao? Em quên mang ?”

“…” Mang , nhưng cũng coi như mang.

Trưởng phòng thở dài, tháo thẻ cổ đưa cho , nghiêm giọng: “Làm cho hình thức thôi, nữa.”

vội vàng gật đầu, như cún con nịnh nọt chạy ngoài.

Mười giờ, buổi họp phòng ban bắt đầu, Tần Doãn Nam quả nhiên mặt.

đeo thẻ của trưởng phòng, cẩn thận đến mức dám liếc về phía dù chỉ một chút.

Còn thì dường như chỉ đến quan sát. Suốt buổi chống cằm bằng một tay, lời nào.

Rất nhanh đến lượt lên phát biểu.

nhẩm bản thảo trong đầu, cầm micro những lời chuẩn . Bất chợt, thấy Tần Doãn Nam giơ điện thoại lên.

Như đang chụp gì đó.

Ống kính hướng thẳng về phía , kéo gần gần hơn, đang lấy nét cái gì.

Một cảnh tượng kỳ lạ xảy

Sau Tần Doãn Nam, những đồng nghiệp khác cũng lượt giơ điện thoại lên chụp .

hít sâu một . Đội áp lực khủng khiếp cùng vô ống kính, trọn vẹn đoạn phát biểu ngắn ngủi đó.

Tiếng vỗ tay vang dội.

Vừa xuống sân khấu, việc đầu tiên là lấy điện thoại .

Quả nhiên Tần Doãn Nam gửi tin nhắn.

Một bức ảnh cận cảnh cực nét phần thẻ n.g.ự.c … thẻ của trưởng phòng, kèm giọng điệu nghi hoặc:

[Sao thẻ của ?]

suýt trợn trắng mắt.

Đeo thẻ của đường hoàng lên sân khấu? còn sống yên trong công ty đây?

trả lời bằng sáu dấu chấm. Tần Doãn Nam hiểu ý, nhắn thêm nữa.

Buổi tuyên dương kết thúc trong êm . Về văn phòng, đồng nghiệp tụ quanh bàn , ríu rít đòi khao.

lượt đồng ý.

Chợt : “Thư Hòa, cho tớ mượn bấm móng tay.”

gật đầu.

Vừa đáp lời khác, lục chìa khóa trong túi. Đầu ngón tay chạm kim loại lạnh.

lấy , định đưa…

Ai ngờ vòng chìa khóa móc sợi dây xanh, kéo theo thẻ của Tần Doãn Nam mà giấu trong túi.

Chỉ cạch một tiếng.

Thẻ nhân viên của Tần Doãn Nam rơi xuống đất, ngay mắt .

Loading...