ĐỐI TƯỢNG YÊU QUA MẠNG LÀ THẦY GIÁO ĐẠI HỌC CỦA TÔI - 3+4

Cập nhật lúc: 2025-10-23 16:55:19
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3

Về ký túc xá, vẫn thể chấp nhận sự thật .

Tin động trời đầu tiên khi khai giảng: bạn trai yêu qua mạng là thầy giáo đại học của ?

Vậy mà xảy với .

Quan trọng hơn là tối nay còn gặp mặt, còn sẽ hôn "chet" khi gặp...

Xấu hổ đến mức chỉ lấy ngón chân đào cả một tòa lâu đài phép thuật.

Chẳng mấy chốc, đến giờ hẹn gặp "Thời Chu".

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng quyết định: .

Lý do đưa cho "Thời Chu" là: thầy giáo gọi việc gấp.

thì cũng là sinh viên của ...

Dù "Thời Chu" tỏ tủi , cũng đành chịu thôi.

Sao cảm giác... giống như đang lén lút yêu đương ...

Cô bạn cùng phòng, Dương Đình, dù bằng tuổi nhưng trưởng thành nhất trong phòng. Dạo gần đây cô đang thực tập.

rón rén đến bên Dương Đình:

"Đình Đình, cho tớ hỏi một câu."

"Cậu ."

"Nếu, tớ chỉ nếu thôi nhé, nếu yêu qua mạng phát hiện đó là sếp của , mà còn sắp gặp mặt nữa, sẽ gì?" hỏi với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

"Sếp á? Cái còn tùy tình huống."

ghé sát gần cô hơn:

"Cụ thể là ? Nói thử xem!"

"Nếu cả hai đều thật lòng, thì cứ gặp thôi, bất kể đối phương là sếp nhân viên bình thường. nếu chỉ là chơi bời thì chẳng cần thiết."

Nghe xong, như bừng tỉnh, chắp tay cảm ơn:

"Đa tạ quân sư."

Thế nhưng, đối với là thật lòng chỉ chơi đùa đây?

4

Tối thứ hai khi phát hiện "Thời Chu" chính là thầy giáo của , bảo mang tài liệu đến phòng thí nghiệm.

Với cương vị lớp trưởng môn, còn lựa chọn nào khác ngoài phục tùng.

gõ cửa phòng thí nghiệm, ai đáp .

cố lên giọng gọi hai :

"Thầy Thời Châu, em mang tài liệu đến đây ạ. Thầy ở trong ?"

Vẫn chẳng ai trả lời.

đẩy cửa bước , bên trong tối đen như mực...

đưa tay mò công tắc tường.

"Tách." Một tiếng, cả căn phòng sáng bừng lên.

hài lòng gật đầu, đảo mắt quanh. Bên bàn thí nghiệm bên trái, thấy Thời Châu đang xổm sàn.

vội chạy vài bước đến gần, đưa tập tài liệu mặt .

Anh ngước lên , đôi mắt đỏ hoe.

“Thầy…”

Chưa kịp gì, chợt cảm thấy n.g.ự.c ấm áp, một đôi tay mạnh mẽ siết chặt, ôm lòng.

Thời Châu... ôm .

bối rối, nhưng theo phản xạ, hề chống cự, để mặc ôm lấy .

Một lúc lâu , Thời Châu mới buông .

Nhìn đôi môi nhợt nhạt của , dè dặt hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-tuong-yeu-qua-mang-la-thay-giao-dai-hoc-cua-toi/34.html.]

"Thầy Thời Châu, thầy ạ?"

Anh trả lời, nên tiếp tục :

"Lúc nãy cúp điện, em mất chút thời gian nên tới muộn..."

Thời Châu lắc đầu, ngăn thêm.

Thấy , vội đưa tập tài liệu trong tay cho .

Cả hai chúng cùng dậy, nhưng bước chân thì kéo , xoay một cách đầy bất ngờ.

"Bịch!"

Chân va mạnh mép bàn thí nghiệm.

"Á... đau quá!" ôm chân, nhăn nhó, nước mắt rưng rưng nơi khóe mắt.

"Em chứ?"

đầy bực bội, trừng mắt Thời Châu, nghiến răng trả lời:

"Em... ... ."

"Xin , thầy kiểm soát lực."

"Sẽ ."

Vừa xong, mặt lập tức đỏ ửng.

Đây... là lời kiểu gì chứ...

Không khí bỗng trở nên kỳ lạ, nhanh chóng gạt tay Thời Châu đang giữ lấy :

"Thầy ơi, em thật sự ! Em về đây."

"Đợi ."

"Sao ạ?"

ngẩng lên, đối diện với ánh mắt sâu thẳm của .

Anh từng bước tiến gần .

"Chẳng em gặp mặt sẽ hôn “chet” ? Sao giờ hôn nữa?"

sững sờ, định chạy trốn thì nhận ôm chặt trong vòng tay.

Đến nước , chỉ còn một cách duy nhất: giả vờ!

"Thầy ? Em hiểu gì hết, thầy ạ."

gượng, cố vẻ vô tội .

"Đừng giả vờ nữa, An An, đúng... gọi là Ngạn Ngạn bảo bối mới đúng."

Một khuôn mặt trai đến mức khiến nghẹt thở bất ngờ tiến sát gần . Lúc , dối cũng chẳng nữa.

cố gắng trấn tĩnh bản , đáp :

"Thầy đừng đùa nữa, em thật sự về ."

Thời Châu xong, liếc chiếc đồng hồ treo tường.

"An An, nếu em tiếp tục giả vờ, sẽ hôn em đấy."

hoảng hốt, lập tức dùng tay bịt chặt miệng.

Anh cúi đầu khẽ, đưa tay xoa nhẹ đầu :

"Đùa em thôi, ký túc xá đóng cửa . Tối nay đến nhà ."

"Cái gì? Nhà thầy á?"

vội vàng lắc đầu:

"Không cần , cần ."

"Vậy em ?"

Thời Châu nghiêng đầu hỏi .

c.ắ.n môi, nhận đúng là chẳng còn chỗ nào để .

Có vẻ như sự bối rối của , liền chủ động :

"Đi thôi.

Loading...