Khụ, mặc dù và Thư Bắc Khanh chẳng tí tình cảm nào, nhưng điều đó ngăn cản tự động tưởng tượng mấy cảnh lãng mạn khi đối diện với một khuôn mặt trai như thế.
Thư Bắc Khanh vẻ ngạc nhiên, nhẹ nhàng đặt bát đũa xuống, giọng chứa ý : "Cô thật sự nghĩ như thế ? Vì cô ngủ ở phòng nào, nên đành ôm chăn của đây đắp cho cô thôi."
"Lần ... thể thử theo ý cô xem ."
C.h.ế.t tiệt, kiểm soát mà suy nghĩ của chứ?!
Tiêu Bội Bội xong trải nghiệm " hổ tột độ” sáng nay của thì tuyên bố, cô cũng chịu gì về nữa.
"Hai đứa là vợ chồng mà, mày thèm xác nó là chuyện thiên kinh địa nghĩa mà? Sao gọi là hổ ? Tao mà ông chồng trai như thế, tao sẽ dính c.h.ặ.t t.a.y nó cả ngày luôn!"
vội vàng bịt miệng cô : "Bên cạnh bao nhiêu kìa! Với , đây mày đ.á.n.h giá nó như thế, mới bao lâu mà thấy là ?"
"Thì mời cái thằng ch.ó má Uông Nam đến đám cưới của mày còn gì, dù vẫn đến thật... nhưng ít nhất Thư Bắc Khanh suy nghĩ cho mày! Anh chắc chắn ý với mày!"
Mặt đỏ bừng lên: "Không bậy, tự đa tình kết cục . Thư Bắc Khanh đó , vốn dĩ cũng thích qua với Uông Nam..."
"Xì." Cô bạn thoát khỏi tay . "Có những lúc, cần tự đa tình một chút, mới hy vọng chứ — ví dụ như, tao thấy sư của mày cũng chút ý tứ với tao đấy!"
cạn lời. Tiêu Bội Bội thầm mến sư của từ hồi học. Nghe về nước cách đây lâu, nên hôm nay cô bảo mời sư ăn, là chào mừng sư , nhưng thực chất là âm mưu chiếm lấy sư .
"Mày còn nhớ kịch bản ? Lát nữa sư đến, mày cứ là 'tình cờ' gặp cô bạn ở nhà hàng, nên mới để tao ở ăn cùng . Nhớ cho tự nhiên một chút đấy! Tao dặm son cái !"
bất lực, cô "lạch bạch lạch bạch" chạy . Mặc dù thấy chuyện ngượng, nhưng — ngưỡng mộ lòng can đảm theo đuổi tình yêu của Tiêu Bội Bội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-tuong-xem-mat-khong-ngo-toi/chuong-6.html.]
Còn , hình như còn khao khát gì với tình yêu, càng đừng đến việc lên kế hoạch nhỏ, tạo bất ngờ vì tình yêu.
Thế nhân ai cũng ca ngợi sự thuần khiết và vĩ đại của tình yêu, nhưng ít khi nhắc đến những cãi vã và tính toán đằng nó. Có lẽ tổn thương mà Uông Nam gây cho quá lớn, khiến giờ đây khó lòng tin tình yêu đích thực — đúng hơn, khó tin rằng tình yêu đích thực sẽ giáng lâm . Giống như một câu , bước chân của tình yêu qua mái nhà, nhưng chỉ thấy đó là bước chân ngang qua, là bước chân về phía khác. So với sự mong manh, khó nắm bắt của tình yêu, rõ ràng mối quan hệ bạn cùng phòng mà cả và Thư Bắc Khanh đều tâm đầu ý hợp thế mới hợp ý hơn.
Sư đến. Lâu ngày gặp, vẫn giữ phong thái lịch lãm, nho nhã như ngày nào.
Hơn nữa, khi du học lấy bằng Tiến sĩ về mà hói đầu, quả thật thể ca ngợi là một tài hiếm .
Haizz, nhớ ngày xưa, cũng từng chút ý định với sư . Dù thì nghiệp khó quá, cũng ít nảy ý nghĩ nguy hiểm là đổi tình lấy điểm.
sư thì cương trực liêm khiết, và cực kỳ say mê nghiên cứu.
Nghĩ đến đây, khỏi lo lắng cho Tiêu Bội Bội, bởi vì sư thực sự là dễ dàng "cưa đổ".
hỏi thăm tình hình của ở nước ngoài, nhưng trong lòng thì nghĩ: Tiêu Bội Bội, mày dặm son mà lọt xuống nhà vệ sinh hả?
Sư bày tỏ sự cảm thán sâu sắc về việc kết hôn sớm: "Không ngờ đấy, em lúc nào cũng thanh tâm quả d.ụ.c, mà kết hôn sớm như thế... Tiếc là bế quan luận văn nghiệp nên kịp tham dự đám cưới của em."
gượng, hỏi vài câu về tình hình của sư ở nước ngoài, tranh thủ lúc rảnh rỗi cắm đầu gửi tin nhắn k.h.ủ.n.g b.ố cho Tiêu Bội Bội.
Bỗng nhiên, cảm thấy một bóng đen che phủ bên cạnh, vội vàng dậy: "Tiêu Bội Bội, mày chậm chạp thế..."
Kết quả là, đ.â.m sầm n.g.ự.c của đến.
Ngẩng đầu lên, thấy một khuôn mặt trai quen thuộc.
Thư Bắc Khanh? Sao xuất hiện ở đây?!