Sau khi và Trình Sách kết hôn, nhanh chóng dọn ngoài, mua một căn hộ gần công ty để ở.
nghĩ rằng ở trong nhà Trình Sách cũng chỉ kết cục là “hai bên mà sinh ghét” thôi, thà dọn ngoài còn thoải mái hơn.
đôi khi bố sẽ đến ăn cơm, thế nên để một ít hành lý ở nhà Trình Sách, giả vờ như hai chúng ly .
nhớ đầu tiên chúng gặp mặt. Nhìn từ xa, Trình Sách cực kỳ nổi bật. Dáng thẳng tắp, vai rộng chân dài, đó như mẫu.
Đến khi gần và rõ mặt, dáng vẻ của thật sự là một vẻ “ lạ chớ gần”, cứ như thể ai đó đặt d.a.o cổ ép đến .
lịch sự chào , chỉ “ừm” một tiếng, khẽ gật đầu.
Thật sự lạnh lùng.
Vì thái độ lạnh nhạt của trong đầu gặp mặt, vẫn luôn nghĩ Trình Sách ghét , bởi vì nhà chúng trèo cao
Điều kiện của nhà chúng ở thành phố là tệ, nhưng thể so sánh với con cháu của gia tộc lớn như Trình Sách.
Thế nhưng, từ lịch sử trò chuyện của với hôm nay, dường như chuyện cũng như tưởng tượng.
cũng đến mức ghét . Dù thì ai mà ghét nổi một đối tượng liên hôn trai, dáng chuẩn, dễ đỏ mặt còn hào phóng cơ chứ?
Sau khi cúp điện thoại, trả lời tin nhắn của điện thoại.
[: Anh thể thẳng là đưa về.]
[Trình Sách: Cô sẽ đồng ý .]
[Trình Sách: Đậu Bao, đang đau đầu, nên dùng lý do gì để lừa cô xe thể thao đây?]
[: Sao là xe thể thao, “ màu” ?]
[Trình Sách: Vì xe thể thao chỉ hai chỗ.]
[Trình Sách: Đậu Bao, cảm thấy em ngốc nghếch.]
[Trình Sách: Chuyển khoản +50000, nâng cấp .]
[:...]
[: Sao tự tin lên? Anh trai mà.]
[Trình Sách: Vợ là nông cạn như , Đậu Bao, em mau xin vợ .]
Xin . chính là loại nông cạn như .
[: Xin .]
[Trình Sách: Hạnh phúc quá~]
[Trình Sách: Mặt đỏ tim bay.GIF]
Đừng tùy tiện bày tỏ cảm xúc lung tung như !
[: ?]
[Trình Sách: Vừa dì giúp việc chợ về khen nấu ăn cho vợ, đảm đang~ (Mặt đỏ)(Mặt đỏ)]
lười biếng trong giờ việc. Tan , một chiếc Audi A8 màu tối đỗ bên lề đường.
Tài xế xuống xe, cạnh cửa , thấy trông quen. thật may, tối nay cắt trĩ .
Trên đường , ngờ Trình Sách chủ động gọi điện cho .
“Em lên xe ?”
“Rồi, mười phút nữa là đến.”
“ về đến nhà, vội.”
Người đàn ông đúng là miệng một đằng lòng nghĩ một nẻo. Cơm nấu xong hết mà còn với là về đến nhà.
nhắn tin cho Trình Sách, cảm thấy nên trêu chọc một chút, phản ứng của cũng khá thú vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-tuong-lien-hon-cao-lanh-coi-toi-nhu-cai-banh-bao-nho/chuong-2.html.]
[: phát hiện cũng khá đáng yêu đó.]
[Trình Sách: Cô sẽ khen , em thu hồi .]
[: Có đó chứ.]
[: Có lẽ khi về nhà sẽ hôn một cái, chụt chụt~]
[Trình Sách: !!! Im miệng! Không đúng! Dừng chương trình! Đậu Bao, em quá tùy tiện ! Sao em thể dùng miệng của cô mà hôn bừa bãi !]
[: ???? Hôn cũng tính là hôn bừa bãi ?]
[Trình Sách: Đừng đùa giỡn nữa, cũng đừng cho hy vọng, thật lúc cô về nhà, cô chỉ cần một cái là vui lắm .]
còn biệt thự nhưng ngửi thấy mùi lẩu cay nồng đậm đà.
Vừa đẩy cửa bước , bàn ăn dài giữa phòng ăn rộng lớn là một nồi lẩu tươi nóng hổi đang sôi sùng sục, bốc khói nghi ngút. Các nguyên liệu thái lát mỏng gần như trong suốt nhờ kỹ năng d.a.o điêu luyện.
Trình Sách đang sofa ở phòng khách bên cạnh.
Sau khi thấy tiếng đẩy cửa bước , chỉ động đậy hai cái tai giả vờ như thấy , đó cúi đầu cầm điện thoại lên.
Bỗng nhiên, chiếc đồng hồ thể thao đeo cổ tay Trình Sách phát tiếng kêu bíp bíp chói tai.
[Cảnh báo: Nhịp tim quá cao, khuyến nghị yên quan sát, nếu liên tục cảm thấy khó chịu cần khám kịp thời.]
thấy biểu cảm của Trình Sách, nhưng cảnh chút do dự tháo đồng hồ tiện tay ném khá hài hước, theo kiểu giấu đầu hở đuôi.
Cuối cùng cũng đầu một cái, đó chuyển ánh mắt sang dì giúp việc đang phía .
Anh lạnh lùng lệnh:
“Chị Trần, chị pha giúp một cốc chất bổ sung điện giải, vận động nhiều.”
“Không ở bên trong…”
“ , ngoài chạy bộ.”
từ từ cúi đầu xuống, sợ nụ mặt thấy.
[Trình Sách: Tim đập nhanh quá.]
[Trình Sách: nhanh bằng phản ứng của .]
[: 6]
[Trình Sách: Vợ về nhà xem điện thoại, đang nhắn tin với ai…]
[Trình Sách: Á á á á á vui vẻ như !]
[Trình Sách: Trong lòng cảm thấy chua xót…]
Nụ khóe miệng còn tắt hẳn.
ngẩng đầu Trình Sách đang cúi đầu gõ chữ với vẻ mặt nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc cứ như đang xử lý dự án lớn mấy chục tỷ.
Không ngờ ghen với chính .
Hơi đáng yêu.
bước hai bước về phía Trình Sách: “Cơm xong ?”
Trình Sách chợt ngẩng đầu khỏi chiếc điện thoại, căng thẳng và lúng túng mím môi: “Ừm.”
rõ , nhưng giọng Trình Sách quá nhỏ. Thế là nghiêng đầu, cúi xuống, áp tai gần.
Khoảng cách giữa và trở nên cực kỳ gần, gần như mờ ám.
cố ý : “Anh gì cơ?”
“Cơm… Cơm xong …”
“Ăn cùng .”
Tóc từ tai trượt xuống, luồng thở xao động, thỉnh thoảng chạm nhẹ má Trình Sách.